VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi Tịch Thiên Dạ chủ động nhượng bộ người không còn tranh chấp, quá trình thu hoạch Thần Tàng khí diễn ra thuận lợi. Từ đầu đến cuối, cái xúc tu kia không có cơ hội cản trở, rất nhanh hai người liền hấp thu toàn bộ khí Thần Tàng xung quanh vòng xoáy không gian thứ bảy.

Nhưng hồ nước vẫn sâu không thấy đáy như cũ, phía dưới u ám yên lặng, dường như có gì đó đã ngủ say ức vạn năm.

Hai người tiếp tục đi xuống, thủy áp càng lúc càng lớn, cuối cùng khả năng hành động của Tịch Thiên Dạ và Lam Mị đều bắt đầu trở nên chậm chạp, hơi sơ sấy một cái là có khả năng bị xúc tu đánh trúng.

Khi bọn hắn đi xuống đến một ngàn ba trăm dặm, vòng xoáy không gian thứ tám xuất hiện trước mặt hai người.

Quả nhiên, xung quanh vòng xoáy không gian thứ tám cũng đồng dạng có từng đoàn Thần Tàng khí, hơn nữa so với Thần Tàng khí tại vòng xoáy không gian thứ bảy thì càng nhiều và lớn hơn. Đoán chừng số Thần Tàng khí ở đây hẳn là gấp năm lần ở vòng xoáy không gian thứ bảy.

Đương nhiên chỗ này so với vòng xoáy không gian thứ bảy cũng càng thêm nguy hiểm, những xúc tu kia cũng đã gia tăng đến tám cái.

Không chỉ có nhiều xúc tu hơn, thủy áp cũng mạnh mẽ gấp bội, năng lực hành động của hai người cũng giảm một nửa.

Dưới tình huống như thế mà lại đi lấy Thần Tàng khí thì hiển nhiên là rất nguy hiểm, thậm chí chỉ sơ sẩy một chút thôi là sẽ mất mạng.

Trong lòng Tịch Thiên Dạ âm thầm kinh ngạc tán thán, không hổ là thần tông thời đại thượng cổ, tại phương diện khảo hạch đệ tử đúng là có thành tựu. Mặt ngoài là xông đáy hồ, nhưng trong quá trình này lại kiểm tra năng lực tổng hợp. Nhưng trên thực tế kiểm tra năng lực tổng hợp chỉ là một bộ phận, khảo nghiệm lớn nhất là tâm tính tu sĩ.


Tâm tính không đủ cứng cỏi sẽ bị dụ hoặc bởi lợi ích trước mắt, làm ra quyết định mà bản thân không chịu đựng nối.

Tỷ như lúc này những Thần Tàng khí đó nhìn vô cùng mê người, thế nhưng không có một chút năng lực, há có thể đạt được? Thực lực không đủ mà còn cố cưỡng ép, kết quả sau cùng chính là tử vong.

Năng lực bản thân không cân xứng với lòng tham là chuyện rất đáng sợ, mang ý nghĩa tại thời điểm gặp gỡ đầy đủ dụ hoặc, ngươi sẽ làm ra quyết định mà chính mình không chịu đựng nổi. Một thiên tài không tự hiểu rõ, thì khó có khả năng triệt để trưởng thành.

Tịch Thiên Dạ và Lam Mị liếc nhau, hai người đều biết, bố cục trước mắt không phải để khảo nghiệm người khác mà là đang khảo nghiệm hai người bọn hắn. Đến cùng là rời đi hay ở lại thu hoạch Thần Tàng khí, hoàn toàn do hai người quyết định.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi tốt nhất đừng đi nhúng chàm, nếu không, nói không chừng ta lại đột nhiên ra tay với ngươi, đưa ngươi vào chỗ chết.”

Trong mắt nữ ma Lam Mị lóe lên một vệt hung quang, lạnh lùng liếc mắt nhìn Tịch Thiên Dạ, sau đó dậm chân tiến lên, xuyên qua khu vực vòng xoáy không gian thứ tám, đi đến chỗ những Thần Tàng khí đó.

Hiển nhiên, nàng đã làm ra quyết định. Nàng chính là Chí Tôn giữa thiên địa, sao có thể bị một cái khảo hạch nho nhỏ của thần tông làm khó.

Có điều uy hiếp của tám đầu xúc tu kia quá lớn, nàng một mình tiến đến có lẽ sẽ thành công, nhưng nếu như lại thêm Tịch Thiên Dạ, như vậy căn bản là không thể thành công. Bởi vì những xúc tu đó hành động dựa trên cảm ứng khí tức con người, nếu chỉ có một người thì những xúc tu đó sẽ hành động chậm chạp hơn một chút, nhưng nếu như có hai người, tốc độ của xúc tu sẽ đột nhiên tăng nhanh, từ một người khảo hạch biến thành hai người đồng thời khảo hạch, độ khó tăng nhiều, đến lúc đó bọn hắn ai cũng đừng mong trốn thoát.

Cho nên, Thần Tàng khí tại vòng xoáy không gian thứ tám, chỉ một người có thể đạt được, không có khả năng hai người cùng chia sẻ.

"Chẳng lẽ ngươi không sợ, lúc ngươi xuất thủ với ta, chính mình cũng sẽ lâm vào tuyệt cảnh”

Tịch Thiên Dạ chấp tay sau lưng, nhàn nhạt nhìn bóng lưng nữ ma Lam Mị.

"Vậy ít nhất có ngươi chôn cùng, không tin ngươi cứ thử một lần."

Âm thanh băng lãnh xuyên thủng nước hồ, truyền đến từ đáy nước.

Rất nhanh nữ ma Lam Mị đã bước qua vòng xoáy không gian thứ tám, đi xuống càng sâu, hướng về phía Thần Tàng khí mà đi.


Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nhìn nữ ma, hắn không chút hoài nghi những gì Lam Mị vừa nói, với tính cách của nàng, quả thật có thể sẽ làm ra sự tình ngọc đá cùng vỡ.

Tại vị trí cửa động thứ tám, bọn hẳn đi lại cũng hết sức khó khăn, từng bước cẩn thận, có thể nói như giẫm trên băng mỏng, phẳng phất như đi trên dây thép.

Nếu bọn họ bởi vì tranh chấp mà bùng nổ chiến đấu, như vậy không hề nghỉ ngời Ai cũng không đi ra được.

Hắn lắc đầu, cũng không đi tranh với Lam Mị, mặc cho nàng đi thu hoạch Thần Tàng khí.

Đương nhiên, trong quá trình này sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn hay không, vậy hắn sẽ nhúng tay.

Bởi vì đổi thành hẳn tiến đến cũng không dám khẳng định có thể toàn thân trở ra.

Tịch Thiên Dạ không trực tiếp rời đi, mà là lựa chọn tiếp tục đi xuống, bởi vì hẳn đã cảm ứng được vị trí đáy hồ, hẳn là ở phía dưới một trăm dặm. Hiển nhiên vòng xoáy không gian thứ tám không phải cực hạn, phía dưới còn có vòng xoáy không gian thứ chín.

Tịch Thiên Dạ vượt qua Lam Mị, vượt qua những Thần Tàng khí đó, từng bước một đi xuống. Mỗi bước đi của hắn đều như dùng hết toàn bộ khí lực, càng bước càng gian nan. Khoảng cách đến đáy hồ còn tám mươi dặm, năm mươi dặm, mười dặm... Càng đi xuống thì thủy áp càng ngày càng mạnh, cuối cùng hắn phải thi triển ra toàn bộ Hậu Thổ linh thể, Chân Thủy linh thể, thuần dương linh thế mới có thể đi lại tại đáy hồ một cách vô cùng khó khăn.

Đổi thành phổ thông trung vị cảnh Thánh Nhân đến đây, giờ phút này sợ là đã không kiên trì nổi.

Vẻn vẹn chỉ là khảo hạch tôn giả cảnh đã có độ khó kinh người như thế, hiển nhiên Thiên Lan thần tông tại thời kỳ Thượng Cổ, sợ là cũng không có mấy người có thể hoàn thành cấp bậc kiểm tra cao nhất này. Tịch Thiên Dạ đánh giá, nếu không phải chuyến thế giống hắn và Lam Mị, mà chỉ là tu sĩ bình thường, sợ là chỉ có người tu luyện tới Chí Tôn cảnh khi còn trẻ mới có khả năng xông đến đáy hồ.


Chẳng biết lúc nào, Lam Mị sau khi đã hấp thu xong Thần Tàng khí tại vòng xoáy không gian thứ tám cũng đã đuổi tới, bước chân trâm ổn, xuất hiện sau lưng Tịch Thiên Dạ. Nàng đi lại tại đáy hồ, so với Tịch Thiên Dạ thì nhẹ nhõm hơn nhiều, bởi vì hấp thu hàng loạt khí Thần Tàng, tu vi của nàng đã tăng lên một đoạn dài, cách Chí Tôn cảnh không xa.

Hơn nữa, nàng tu luyện Lam Bảo Thần Tinh Thể, so với ba thuộc tính linh thể của Tịch Thiên Dạ thì mạnh hơn, năng lực kháng thủy áp tại đáy hồ cũng cao hơn Tịch Thiên Dạ nhiều.

Kỳ thật, Lam Mị nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ, đã đầy kinh ngạc, thậm chí là khiếp sợ.

Vốn đĩ nàng cho rằng Tịch Thiên Dạ không có khả năng tiếp tục đi xuống dưới, hẳn là sẽ rời đi tại vòng xoáy không gian thứ tám, rất khó đi đến vòng xoáy không gian thứ chín.

Dù sao, nàng đấu với Tịch Thiên Dạ lâu như vậy, đã sớm biết một chút sâu cạn của Tịch Thiên Dạ.

"Hắn đến cùng là làm như thế nào?”

Lam Mị nhìn Tịch Thiên Dạ thật sâu, nàng không ngờ mình lại lần nữa coi thường hẳn.

Dựa theo tình huống bình thường mà nói, chỉ có tu sĩ Chí Tôn cảnh mới có thể bước vào nơi đây, nàng có thể tới đã là một ngoại lệ, Tịch Thiên Dạ chỉ là một tu sĩ Đại Tôn cảnh cũng có thể tới đây, đó là kỳ tích.


Bình luận

Truyện đang đọc