VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

Tịch Thiên Dạ không để ý Chúc Diễm Tâm, hắn không có hứng thú giải thích điều gì, chỉ bước ra một bước đã tới đến trước mặt của nàng, lại một quyền đánh bay nàng.

Lực lượng của Kim Đan kỳ, cộng thêm ngũ hành linh thể, sức mạnh như thế Chúc Diễm Tâm không có khả năng chống cự.

Phốc!

Chúc Diễm Tâm lại phun một ngụm máu, ngụm máu này cũng không phải máu thường, mà là tỉnh huyết trong cơ thể, đại biểu cho năng lượng bản nguyên cùng sinh cơ.

Tu sĩ Thánh cảnh bị một quyền đánh ói máu, tương đương với sinh cơ trong cơ thể tràn ra ngoài, đây là biểu hiện chịu thương thế khá nghiêm trọng.

Trên thực tế cũng là như thế, chỉ vén vẹn hai quyền, sinh cơ trong cơ thể Chúc Diễm Tâm đã tổn thất một phần ba, thật sự là khó tin.

Điều này chẳng phải mang ý nghĩa nếu không có năng lượng bảo hộ của không gian đấu chiến che chở, Tịch Thiên Dạ chỉ cần ba năm quyền là có thể đánh chết nàng sao?

Thần điện đột nhiên trở nên vô cùng an tĩnh, ai cũng không ngờ Tịch Thiên Dạ lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy.

Hai người Man Thiên Phong cùng Nghiêm Sùng Hỉ đang chiến đấu bên cạnh cũng không tự chủ được. dừng lại, cả đám đều rung động nhìn Tịch Thiên Dạ.

“Rút lui!"

Chúc Diễm Tâm không cam lòng nhìn Tịch Thiên Dạ, nhưng lại rất quyết đoán, hoàn toàn không chút do. dự, hóa thành ánh lửa phóng lên trời, dường như thiên thạch cực nóng xẹt qua hư không.

Đừng nhìn Chúc Diễm Tâm hung ác bá đạo như. thế, nhưng nàng cũng rất thận trọng, tiếp tục lưu lại rất có thể xây ra chuyện.

"Bây giờ muốn đi, muộn rồi.” Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.


Sau một khắc, cả người hẳn đã biến mất tại chỗ.

Một lần nữa xuất hiện đã ở trước mặt Chúc Diễm Tâm. Tất cả chỉ trong nháy mắt... nhanh đến không thể tưởng tượng

Chúc Diễm Tâm kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mắt, sao hắn có thể đuổi theo nhanh như vậy?

Nàng không hề nhìn thấy hắn cất bước đuổi theo a, dường như đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. Cho tới bây giờ, nàng chưa từng gặp phải chuyện quỷ dị như thế.

Hơn nữa, nàng tộc nhân Kim Diễm Linh tộc, tu luyện kim diễm thánh hỏa vô cùng bá đạo, chỉ cần Thánh nhân hơi dính một chút sẽ bị thiêu chết trong, nháy mắt. Nhưng Tịch Thiên Dạ lại bình yên vô sự, hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào.

"Trở về”

Tịch Thiên Dạ vung tay lên, trực tiếp đập Chúc Diễm Tâm bay ngược về, hỏa diễm xẹt qua hư không như thiên thạch rơi rụng, ầm ầm đập xuống quảng trường trước Thần điện, dấy lên tro bụi đầy trời.

Gần như cùng một lúc, Tịch Thiên Dạ xuất hiện trên quảng trường.

Dường như thuấn di vậy, đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Khuôn mặt Chúc Diễm Tâm tràn đầy tro bụi, trong lòng run sợ nhìn về Tịch Thiên Dạ.

Nàng thật bị dọa sợ rồi, thiếu niên trước mắt đã siêu việt khỏi phạm vi nhận biết của nàng.

Không chỉ Chúc Diễm Tâm cùng những người dự thi khác trên quảng trường, cho dù là hơn trăm triệu người xem ở trong không gian quan chiến, cũng không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Vừa rồi Tịch Thiên Dạ di chuyển quá nhanh, hoàn toàn không nhìn thấy rõ... trong tầm mắt của bọn hẳn, hoàn toàn không có bất kỳ dấu vết truy đuổi nào, dường như thuấn di vậy.

Nhưng mà, không gian thuấn di sao có thể xuất hiện ở một tu sĩ Thánh Nhân cảnh?

Loại thần thông trong truyền thuyết này, nghe nói ít nhất phải đạt đến Tổ Cảnh mới có thế làm được.

Tịch Thiên Dạ tự nhiên không cách nào thi triển ra không gian thuấn di, Kim Đan kỳ còn chưa thể tiếp xúc đến loại lực lượng cấp độ đó.

Ngay vừa rồi hắn thi triển một môn độn pháp gọi là Ngũ Hành Độn Thuật.

Ở Tu Tiên giới, Ngũ Hành Độn Thuật được xem là một môn pháp thuật khá cao thâm, chỉ có tu thành Ngũ Hành Linh Thể mới có thể thi triển. Dĩ nhiên, muốn thi triển Ngũ Hành Độn Thuật nhất định phải có tu vi Kim Đan kỳ trở lên, trước đó Tịch Thiên Dạ không cách nào vận dụng hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, tự nhiên không cách nào thi triển.

Cái gọi là Ngũ Hành Độn Thuật, tên như ý nghĩa. Độn hỏa mà đi, độn thổ mà đi, lặn xuống nước mà đi...

Chỉ cần thuộc về ngũ hành đều có thể sử dụng độn thuật mà đi.

Hỏa diễm trên người Chúc Diễm Tâm chính là môi giới để Tịch Thiên Dạ thi triển Ngũ Hành Độn Thuật, mượn hỏa diễm của nàng để độn hành tự nhiên không nhìn ra thấy bất cứ dấu vết gì, như hình với bóng, không có khả năng thoát khỏi.


So với không gian thuấn di, Ngũ Hành Độn Thuật vẫn có quỹ tích mà lần, chỉ là người bình thường không thể nhìn thấy, cũng không thể nào hiếu được mà thôi.

Chúc Diễm Tâm từ dưới đất bò dậy, khuôn mặt xinh đẹp dính lấy tro bụi cực kỳ chật vật.

Nàng nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, đã nhiều năm rồi nàng chưa từng chật vật như thế, hơn nữa người làm ra chuyện này lại là một thiếu niên đến từ đại lục Nam Man.

“Tịch Thiên Dạ, hôm nay lão nương nhận thua, chẳng qua ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm. Một kích cuối cùng, ngươi có thế đỡ được lại nói."

Chúc Diễm Tâm thở sâu, nàng biết tình huống hôm nay đã không có lựa chọn khác, trốn là trốn không thoát, chỉ có thể liều mạng một lần.

Nhưng nàng gần như không có phần thắng, Tịch Thiên Dạ quá mạnh mẽ.

Nhưng nàng sẽ không cứ như vậy nhận thua, không chiến đấu đến một khắc cuối cùng há có thể cam tâm, nàng cũng muốn nhìn một chút nếu mình liều mạng thì Tịch Thiên Dạ có thể trả giá lớn hay không.

Oanh!

Một văng kim quang toát ra từ trên người Chúc Diễm Tâm, sau một khắc, dường như cả thiên địa trở thành một cái lò nung, mặt đất bị xé rách, toàn bộ quảng trường trước Thần điện bốc khói, dường như trở thành đầm lầy dung nham, ngọn lửa nóng rực đang nhanh chóng ngưng tụ

Cả người Chúc Diễm Tâm bùng cháy lên ngọn lửa vàng kim, cả người nàng như được Hỏa Thăn phụ thể, vô cùng dọa người.

Nhưng lúc này, không ai dám thưởng thức dáng người xinh đẹp kia, bởi vì toàn bộ quảng trường rất có thể bị hóa thành tro tàn.

Kim Diễm Linh tộc chính là chủng tộc khống hỏa, bọn hẳn trời sinh gần gũi với hỏa diễm, chính là con cưng của lửa.

Ở thời thượng cổ thần thoại, nghe nói Cường giả Kim Diễm Linh tộc có thể làm bạn cùng Kim Ô, Hỏa Phượng, từng có cường giả chỉ bằng ngọn lửa trên người liền thiêu chết Thần linh.

Hiển nhiên Chúc Diễm Tâm đã hoàn toàn thức. tỉnh huyết mạch Thần tộc, cả người cháy rực như một vị thượng cổ Hỏa Thần.

Rống!


Một tiếng rít gào kinh thiên động địa.

Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một hư ảnh vô cùng to lớn, hư ảnh kia quá khổng lồ, bao phủ toàn bộ thiên địa, từng tia lửa lượn lờ trên người hư ảnh, dường như Thần linh đến từ hỏa ngục.

"A, Tổ Thần huyết mạch.”

Tịch Thiên Dạ có chút kinh ngạc nhìn Chúc Diễm Tâm.

Sinh linh trong Hắc Bạch Thăn Thành, mọi thiên phú cùng năng lực của bọn họ đều có quan hệ trực tiếp với huyết mạch truyền thừa của bản tộc mình.

Tỷ như Thần mạch nhân tộc, bọn hẳn được truyền thừa Cổ nhân tộc huyết mạch Thần linh

Tỷ như sáu đại thần tộc, bọn hẳn cũng được truyền thừa Cổ dị tộc huyết mạch Thần linh.

Mặc dù đều được thừa kế huyết mạch Thần linh, nhưng không phải ai cũng giống ai

Tỷ như huyết mạch Tổ Thần so với huyết mạch Thần linh, bên trong có sự chênh lệch như ngày đêm.

Ở thời thượng cổ thần thoại, mặc dù Thần linh rất mạnh mẽ, nhưng Tổ Thần mới chính là thiên địa chí tôn.

Trước mặt Tổ Thần, Thần linh cũng rất nhỏ bé.

Cho nên giữa những người được thừa kế huyết mạch Tổ Thần cùng với những người được thừa kế huyết mạch Thần linh, trên bản chất có sự khác biệt rất lớn.


Bình luận

Truyện đang đọc