VẠN CỔ CUỒNG ĐẾ

Kim quang trên người Tịch Thiên Dạ chậm rãi thu lại, nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng người bình thường, một bộ áo trắng, thân thể gầy gò không chút khí thế.

Nhưng tình cảnh hắn chiến đấu với thượng cổ ma thú vừa rồi cũng đã khắc sâu trong lòng mọi người.

Kỳ thật Tịch Thiên Dạ cũng không cách nào chiến thẳng một con Ma thú cường đại có thể so với Mộ lão nhân, hẳn là ỷ vào tính phòng ngự không thể phá vỡ cùng tính ổn định của Hậu Thổ linh thể mới có thể triền đấu với con ma thú kia lâu như thế.

“Không biết các hạ xưng hô như thế nào, ân tình cứu giúp này mấy người chúng ta khắc ghi trong tâm, chờ trở lại Hắc Bạch Thần Thành chắc chắn sẽ báo đáp."

Vị thiếu nữ Thăn mạch nhân tộc đi lên trước, cảm kích nhìn Tịch Thiên Dạ nói.

"Gọi ta là Tịch Thiên Dạ đi. Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Lúc này Cố Vân cùng mấy người Cố Khinh Yên cũng đồn dập đi tới, cả đám đều tò mò nhìn mấy thiếu niên Thần mạch nhân tộc.

Thần mạch nhân tộc vẫn luôn được cho là truyền thuyết, đây là lăn đầu tiên mấy người Cố Vân có thể tiếp xúc với những người này ở khoảng cách gần như thế, tự nhiên là rất ngạc nhiên.

Mấy thiếu niên Thần mạch nhân tộc cũng không có khác biệt với nhân tộc là mấy, bởi vì bọn hần vốn dĩ từ trong nhân tộc thuế biến mà ra, cha mẹ của bọn hắn, hoặc là thúc bá, đại bộ phận đều là nhân loại bình thường.

Chanh Quang rất biết nói chuyện, nên đã nhanh chóng thân quen với đám người này.


Liên quan tới tin tức mấy người thiếu niên Thần mạch này, mấy người Tịch Thiên Dạ cũng đã thăm dò.

Bọn họ đều là truyền nhân Thần mạch thế hệ này, định cư ở Hắc Bạch Thần Thành, giữa bọn họ cũng không có quan hệ máu mủ ruột thịt, mà đến từ những gia đình khác nhau, nhưng sau khi trở thành thần mạch nhân tộc, vận mệnh của bọn hắn đã thắt chung một chỗ, quan hệ thân thiết không khác gì anh chị em ruột.

Kỳ thật, ở trong di tích Thiên Lan cũng không phải không có thổ dân là nhân loại.

Năm đó, Thiên Lan Thần tông lấy nhân tộc làm chủ, ở trong Thiên Lan Thần tông thì nhân tộc có quyền thế lớn nhất.

Chỉ là nhân loại thổ dân sẽ không xuất hiện ở Thiên Lan Thần Thổ, toàn bộ đều tụ tập ở Hắc Bạch 'Thần Thành. Thậm chí có rất nhiều người trong bọn họ cả đời chưa từng ra khỏi thành, chỉ nghe người khác nói về Thiên Lan Thần Thổ, không có tận mắt thấy.

Có lời đồn đại, ở trong di tích Thiên Lan vẫn còn tồn tại nhân loại thổ dân, tất cả bọn họ đều là đời sau của các Thần linh Thiên Lan Thần tông, trong huyết mạch của bọn họ có Thần linh ấn ký, nắm giữ huyết mạch cùng truyền thừa của Thần linh để lại.

Vì bảo hộ huyết mạch truyền thừa của nhân tộc Thần linh, nên nhân loại thổ dân cấm chỉ thông hôn với những chủng tộc khác, kể cả nhân loại đến từ đại lục Nam Man cũng không cho phép.

Bọn hẳn chỉ có thể thông hôn, sinh con để cái cùng với Thần mạch nhân tộc cũng có huyết mạch Thần linh để sản sinh ra đời sau có huyết mạch Thần linh càng mạnh càng thuần túy.

Đây cũng là lý do vì sao nhân loại thổ dân trong Hắc Bạch Thần Thành thường xuyên xuất hiện tình huống thức tỉnh Thần mạch.


"Bên trong Hắc Bạch Thần Thành có bao nhiêu Thần mạch nhân tộc?”

Cố Vân tò mò hỏi, theo như những gì mấy thiếu niên Thần mạch nói, hiển nhiên là không ít.

Nhưng ở bên trong Nhân Tộc Thiên Vực, rất người có thể thức tỉnh Thần mạch, trăm năm chưa hắn có một người.

Một tòa thành nho nhỏ, vậy mà mỗi một thời đại đều có rất nhiều người thức tỉnh Thần mạch, thật sự có chút khó tin.

“Hẳn là trên ngàn người.” Vị thiếu nữ Thần mạch gọi là Linh Lan Nặc nói.

Trong Thần mạch nhân tộc ở Hắc Bạch Thần Thành, Linh Lan Nặc có bài danh thứ bảy, những thiếu niên thiếu nữ đã thức tỉnh khác gọi nàng là thất tỷ hoặc là thất muội.

Hiện nay, Thần mạch nhân tộc tổng cộng có 22 người thức tỉnh, so với mấy thế hệ trước cũng tính là khá tốt.

Một đời lại một đời tích luỹ, Thần mạch tộc nhân ở Hắc Bạch Thần Thánh đã sớm đột phá ngàn người.

Trong Hắc Bạch Thần Thành có 6 đại Thần tộc, có thể nói là đứng đầu trong di tích Thiên Lan. Nhưng địa vị cao nhất, thế lực mạnh nhất lại là nhân tộc, chính xác là Thần mạch nhân tộc.


Cố Vân nghe vậy hít một hơi lạnh, nhân khẩu trên ngàn người, nàng thật không dám tưởng tượng.

Bất luận một người nào trong Thần mạch nhân tộc đều là tuyệt đại thiên kiêu trong nhân tộc, so với nhân loại bình thường bọn họ có thể trưởng thành nhanh chóng, hoàn toàn không hề thua kém bao nhiêu so với những dị tộc cố lão trời sinh mạnh mẽ. Nếu không phải bị quy tắc ở di tích Thiên Lan áp chế không thể đi ra ngoài, nhân tộc Thiên Vực khẳng định có thể nhanh chóng phát triển trở thành một thế lực vô cùng cường đại.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi thật không phải Thần mạch nhân tộc sao?" Linh Lan Nặc đi đến bên cạnh Tịch Thiên Dạ, vẫn tò mò truy vấn.

Nàng cảm thấy thiếu niên này không thích nói chuyện, nhưng nàng cũng rất chủ động. Nàng luôn cảm thấy thiếu niên này rất đặc biệt, còn ở chỗ nào lại không nói nên lời.

Thế nhưng thực lực của thiếu niên này lại khiến người giật mình, chiến thể mạnh mẽ như vậy, không thể là nhân loại bình thường, chỉ có thức tỉnh thần mạch mới có thể a.

Những thiếu niên khác cũng tò mò nhìn Tịch Thiên Dạ, thật lòng mà nói, nếu so với nhân loại bình thường, bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều có chút cảm. giác ưu việt, dù sao bọn hẳn cũng là thuế biên từ nhân tộc mà ra, là những người nổi bật nhất, ưu tú nhất trong nhân tộc.

Cho nên theo bản năng bọn hẳn sẽ hi vọng, kẻ ưu tú như Tịch Thiên Dạ là cùng một loại người với bọn hắn.

"Không phải."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, hai chữ thật đơn giản, phá diệt hi vọng trong lòng bọn hắn.

"Không có thức tỉnh Thần mạch nhưng lại có thực lực cường đại như vậy, ở trong Hắc Bạch Thần Thành cũng không có mấy người a. Ngươi đến từ gia tộc nào? tại sao ta chưa từng nghe nói qua” Có thiếu niên than thở nói.

"Ta không phải người Hắc Bạch Thần Thành." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.


Mấy Thần mạch thiếu niên nghe vậy đều ngẩn ra, không phải người Hắc Bạch Thần Thành...

không có khả năng a, cả di tích Thiên Lan chỉ có Hắc Bạch Thần Thành mới có nhân tộc. chẳng lẽ... Cả người thiếu niên run lên, bỗng nhiên bọn hẳn nghĩ tới một đáp án không thể tưởng tượng nổi.

"Không lẽ ngươi đến từ nhân tộc ở đại lục Nam Man?” Linh Lan Nặc trợn mắt hốc möm nhìn Tịch Thiên Dạ, trong đôi mắt đẹp hiện vẻ khó tín, dường như nàng nhìn thấy đại lục mới vậy.

Thiên tài ở đại lục Nam Man sao... thật lòng mà nói, bọn hắn thật sự không lọt nổi mắt xanh, bởi vì hai bên hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.

Bất kỳ một người thiếu niên phố thông nào ở Hắc Bạch Thần Thành đều có thể đánh bại kẻ được xưng tuyệt thế thiên tài đến từ đại lục Nam Man.

Cho tới bây giời, trong mắt bọn họ, những thiên tài đến từ đại lục Nam Man chỉ là kẻ yếu nhược mà thôi, thậm chí khí đi vào Hắc Bạch Thăn Thành cũng cần bọn hắn bảo hộ, bởi vì đối mặt với những Thần tộc khác đều không chịu nối một đòn.

Từ lúc nào!

Từ lúc nào đại lục Nam Man lại xuất hiện một thiếu niên yêu nghiệt như thế, thậm chí còn mạnh hơn bọn hắn!

Hơn nữa, nếu dựa theo linh hồn khí tức của Tịch Thiên Dạ để phán đoán, e là Tịch Thiên Dạ còn trẻ hơn bọn hẳn rất nhiều.

Bầu không khí đột nhiên có chút yên lặng, mấy người Thần mạch thiếu niên đều trợn mắt hốc mồm, không biết nên nói gì.

"Tịch Thiên Dạ... ngươi có thể cùng chúng ta đi Cửu Tầng cốc hay không, giúp chúng ta thu thập Thánh Long thảo... nếu như ngươi đồng ý giúp ta hái Thánh Long thảo, đến khi trở vẽ Hắc Bạch Thần Thành chúng ta sẽ trả ngươi hai cây Thánh Long thảo làm thù lao?” Linh Lan Nặc nhìn Tịch Thiên Dạ với vẻ mặt chờ mong nói.


Bình luận

Truyện đang đọc