CHẾ TẠO HÀO MÔN

Hoắc Khải lái xe đến trước cửa nhà bếp.

Sau khi đỗ xe và bước vào nhà bếp thì anh thấy Ninh Thần đang cầm điện thoại livestream quá trình các đầu bếp nêm nếm món thịt bò tiêu đen.

“Mọi người nhìn kỹ nhé, đây đều là thịt bò phi lê tươi ngon, cắt từng miếng lớn chứ không phải là loại thịt bò xay thành bột rồi nặn tạo hình đâu. Tuy rằng giá thành cao hơn một chút, nhưng ăn vào cũng yên tâm. Một khi suất ăn này có vấn đề gì thì đấy đều không phải chuyện nhỏ. Nếu chỉ đau bụng thì còn đỡ, chứ nhỡ mà lại liên quan đến tính mạng thì có kiếm cả triệu tệ cũng đền không nổi, chưa kể đến còn phá hỏng danh tiếng của mình. Cho nên chúng tôi chấp nhận kiếm ít đi một chút, cũng phải đảm bảo lúc ăn mọi người được yên tâm. Mọi người yên tâm thì chúng tôi cũng có thể yên tâm. Mọi người xem tiếp bên này nhé, đây đều là rau sạch vừa được hái bên nông trại về. Đây hoàn toàn đều dùng phương pháp trừ sâu thủ công, không hề phun thuốc trừ sâu nào hết. Lần sau có thời gian thì tôi sẽ đến nông trại livestream quá trình hái rau cho mọi người xem...”

Âm thanh của Ninh Thần từng giây từng phút gần như chưa từng ngừng lại. Sự nghiêm túc và chuyên chú lúc làm việc của cô thì khó có ai mà bì được. Thậm chí Hoắc Khải vào đến nơi cả buổi rồi cô vẫn chưa phát hiện ra.

Mãi đến khi Giản Tư Tư đưa nước cho cô rồi nhân tiện nhắc nhở, Ninh Thần mới quay đầu lại nhìn rồi ra dấu tay, ý bảo livestream vẫn chưa kết thúc.

Hoắc Khải gật đầu cười với cô, rồi kéo ghế ngồi xuống.

Số lượng người xem livestream mỗi ngày đã đạt đến gần một trăm ngàn người, độ nổi tiếng của cô gần như có thể so với KOL tầm trung hoặc ngôi sao hạng ba, hạng tư.

Cũng có người nói rằng chuyện đó là không thể nào, mấy KOL đó livestream bừa một cái thôi cũng có đến cả trăm ngàn thậm chí cả triệu người xem.

Nhưng thực tế KOL livestream thì phần lớn là độ nổi tiếng đi mua, nói thẳng ra là người máy cày view.

Cái ngành này từ lâu đã có người thừa nước đục thả câu. Trước tiên họ mua độ nổi tiếng rồi sau đó mua doanh số, tạo dữ liệu giả, cứ như vậy rồi sẽ có người đến mời KOL bán sản phẩm của mình.

Một buổi livestream mấy triệu người xem, có những lúc lượng tiêu thụ còn chẳng đạt được đến mười ngàn tệ.

Còn gần trăm ngàn lượt xem của Ninh Thần đều là hàng thật giá thật. Lượng người tiến vào trang chủ cửa hàng để xem sản phẩm gần như tương đương với lượng người xem livestream.

Tuy rằng không phải ai cũng mua hàng, nhưng lượng tiêu thụ cũng đã đột phá tám trăm ngàn lượt, đang tăng tốc rất nhanh đến gần mục tiêu một triệu.

Toàn bộ hoạt động giảm béo cũng đã tiến hành được hơn nửa, còn không đến một tháng nữa là đã có thể công bố bảng xếp hạng cuối cùng.

Bởi vì thời gian còn lại không nhiều nên cũng chẳng còn mấy người đi tranh giành giải thưởng quán quân hai triệu tệ kia nữa. Những khách hàng mới đều biết mình thua kém người khác về mảng thời gian, cho nên nguyên tố này đã rất khó để thu hút được họ.

Tuy nhiên cái tên công ty chi nhánh Giáp Tử đã được thành công tạo được tiếng tăm qua hoạt động này, bây giờ gần như tất cả người dân cả nước đều biết có một công ty giảm béo có sản phẩm rất tốt mà chất lượng cũng đảm bảo.

Cộng thêm Ninh Thần mỗi ngày đều livestream quá trình làm suất ăn giảm béo trong phòng bếp, làm khán giả có thể nhìn thấy rõ ràng thứ mình ăn sạch sẽ như thế nào, cho nên độ nổi tiếng của cô vẫn luôn bùng nổ như cũ.

Chỉ riêng doanh số ngày của suất ăn giảm béo bây giờ đã vượt hơn hai mươi ngàn đơn, hơn nữa lượng đơn mỗi ngày đều điên cuồng gia tăng từ một đến hai ngàn đơn.

Chưa nói đến cái khác, chỉ riêng doanh số ngày mà suất ăn giảm béo cống hiến đã là ba trăm ngàn tệ.

Đây không phải là một con số nhỏ. Một tháng trước, khi suất ăn giảm béo mới được đăng bán, qua một tuần đầu bán chạy mới chỉ được một ngàn suất.

Doanh số mỗi ngày hai mươi ngàn bây giờ quả là tốc độ tăng trưởng đáng kinh ngạc.

Rất nhiều doanh nghiệp trên Taobao đều đã học cách làm suất ăn giảm béo, nhưng suất ăn giảm béo của họ không thể so sánh được về độ sạch, hương vị và thời gian giao hàng, vì vậy doanh số bán hàng đương nhiên chênh lệch rất lớn.

Bắt chước học bừa chỉ tổ làm trò cười cho người khác, không có hệ thống và nền tảng hỗ trợ, làm sao có thể dễ dàng thành công như vậy.

Hiện giờ bàn ghế băng dôn của toàn bộ quán đã được dỡ bỏ hết, căn bếp vốn đã chiếm diện tích lớn nay lại được cơi nới thêm.

Lúc này, tầng một và tầng hai đều có các đầu bếp đang bận túi bụi. Bên phía trung tâm đào tạo đã gửi thêm gần hai trăm đầu bếp đến.

Cho dù như vậy họ vẫn bận đến đầu tắt mặt tối.

Ninh Thần đã liên hệ thêm với một trung tâm đào tạo khác, mong họ có thể gửi thêm nhiều đầu bếp đến làm việc.

Tuy rằng lương phải trả rất nhiều, nhưng theo lời Hoắc Khải nói thì việc sáng lập ra danh tiếng tốt không khó, thế mà đến 99% người làm dịch vụ ăn uống đều bại ở chỗ không bảo vệ tốt nó.

Để khống chế giá thành mà họ sẵn sàng chấp nhận hương vị kém đi một chút, cho rằng khách hàng cũng có thể chấp nhận.

Nhưng họ lại không biết bây giờ sức cạnh tranh lớn như thế, đừng nói là hương vị của anh kém đi một chút, cho dù có giữ nguyên được hương vị gốc cũng có khả năng bị hương vị khác tốt hơn đẩy ra.

Nói đơn giản hơn thì, bây giờ phải bảo vệ danh tiếng bằng mọi cách, thiết lập được thương hiệu.

Hoạt động lần này thu hút được sự quan tâm rất lớn, không nhân cơ hội này mà thiết lập thương hiệu thì quả thật quá đáng tiếc.

Do sức hút của hoạt động giảm béo đang dần giảm đi, Hoắc Khải càng hy vọng có thể biến lượng theo dõi hiện tại chuyển hóa thành lượng giữ khách, cố hết sức để khiến những người đến hóng chuyện kia trở thành khách hàng.

Cho dù là họ mua sản phẩm giảm béo hay suất ăn giảm béo cũng được.

Theo như tình hình trước mắt thì lượng chuyển hóa vẫn khá ổn, sau khi hoạt động kết thúc, doanh số ngày đạt được đến trăm triệu chắc là không vấn đề gì.

Có điều một khi hoạt động hoàn toàn kết thúc, doanh số có thể sẽ sụt giảm, cho nên Hoắc Khải đã nghĩ xong hoạt động tiếp theo để tránh việc sức nóng bị giảm quá nhanh.

Qua khoảng hai mươi phút sau, Ninh Thần mới coi như là đã xong việc livestream hôm nay.

Cô vừa uống nước vừa đi về hướng này.

Hoắc Khải đứng dậy đón cô, nhìn những giọt mồ hôi trên trán mà thương xót nói: “Mệt lắm đúng không? Thực ra mấy việc livestream như thế này em có thể giao cho mấy người Tư Tư bọn họ làm mà”.

“Thế sao được, khán giả đều khá quen với em rồi, có nhiều người còn vì em mà đến xem đấy. Nếu như em không xuất hiện, bọn họ cũng sẽ rời đi, thế là đánh mất cơ hội biến họ thành khách hàng rồi”, giọng nói của Ninh Thần nghe có vẻ hơi khàn khàn. Việc livestream nói liên tục trong thời gian dài khiến cổ họng của cô có vẻ càng khàn nặng thêm, nhưng cô sẽ không vì vấn đề sức khỏe của mình mà đẩy việc cho người khác.

Thành công ngày hôm nay đến được quả thật không dễ dàng gì. Theo như cô thấy, đây chắc chắn là kiếp trước đã làm rất nhiều chuyện tốt nên mới có phúc phần này.

Nếu không nắm chắc cơ hội này, ai biết lần sau có còn chuyện tốt như thế nữa hay không.

Hoắc Khải biết cô là một người rất cần cù, rất có trách nhiệm. Đây chính là ưu điểm của cô, cho dù anh có xót cỡ nào cũng không thể vì quan tâm mà đi phủ định hay khuyên cô bỏ đi ưu điểm này.

Người ta sống trên đời này không chỉ vì để được người khác quan tâm, mà còn phải sống cho có ý nghĩa.

Hoắc Khải nhìn Giản Tư Tư, nói: “Lần sau nhớ thường đưa thuốc nhuận họng cho tổng giám đốc Ninh, lúc không có chuyện gì thì đừng để cô ấy nói lời thừa thãi, biết chưa? Nếu cổ họng cô ấy mà có vấn đề gì là tôi hỏi tội cô đấy!”

Giản Tư Tư lè lưỡi nói với Ninh Thần: “Đấy chị thấy chưa, em đã nói là sếp sẽ đổ việc này lên đầu em mà, có chạy cũng không thoát”.

“Bây giờ em mà muốn chạy vẫn kịp đấy”, Ninh Thần cười nói.

“Còn lâu em mới chạy!”, Giản Tư Tư lập tức nói: “Có ông bà chủ âu yếm như thế này, khiến em cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu, sao lại phải chạy? Em cứ ở đây, ngày nào cũng xem hai người khoe tình cảm, ăn no bánh gato, vừa kiếm tiền vừa đỡ cơm, tốt thế còn gì!”

“Học cái thói lẻo mép của ai thế không biết”, Ninh Thần bị cô ấy chọc cười xong quay sang nói chuyện với Hoắc Khải: “Đúng rồi, Tư Tư nói với em là buổi sáng lúc mua xe được đền những hơn tám trăm ngàn tệ. Cô ấy thấy rằng mình cầm số tiền đấy không phải cho lắm, nên muốn mua 40 phần cổ phần danh nghĩa, anh thấy được không?”

Trước kia có công ty khác muốn thu mua Hi Vọng Mới, Hoắc Khải đã đề xuất sử dụng 10% vốn cổ phần của công ty để phát hành 100 triệu cổ phiếu, tương đương 10.000 nhân dân tệ trên một cổ phiếu, khiến hầu hết các công ty đầu tư sợ hãi bỏ chạy.

Chỉ có hai công ty bỏ ra hàng triệu tệ để mua mấy ngàn cổ phần danh nghĩa, nghe nói còn bị người cùng ngành chê cười.

Một công ty mới chỉ được rót vốn vài triệu tệ mà lại dám bán mười ngàn tệ một cổ phiếu. Mà một trăm triệu cổ phiếu mới chiếm khoảng 10% cổ phần, thế 100% vốn chủ sở hữu há chẳng phải đến tận tỷ đô la à?

Phải biết rằng, tất cả các công ty trên thế giới có thể đạt đến con số đó vỏn vẹn chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Một công ty thương mại điện tử cỏn con dựa vào cái gì mà dám có gan mở miệng đòi như vậy.

Hơn nữa lại thật sự có kẻ ngốc đi tin bùa mê của họ!

Hiện giờ Giản Tư Tư muốn mua cổ phần danh nghĩa, tám trăm ngàn có thể mua được 80 phần, nhưng cô ấy chỉ muốn 40 phần. Nguyên nhân rất đơn giản, cô ấy thấy số tiền này mình tự cầm thì phỏng tay, thôi thì lấy danh nghĩa mua cổ phiếu mà bỏ tiền ra vậy.

Đương nhiên rồi, 80 phần vốn, cô ấy chỉ muốn 40 phần, coi như là trả một nửa cho Hoắc Khải

Bình luận

Truyện đang đọc