CHẾ TẠO HÀO MÔN

Hơn nữa, khi thế giới ảo VR chưa hoàn thiện mà đã mở thêm quá nhiều hạng mục thì sẽ gây phân tán lực lượng, cũng tương tự với hành động ép cây lớn nhanh một cách không cần thiết khi cội rễ của nó vẫn chưa cắm sâu xuống đất vậy.

Mục đích của buổi họp báo công khai là để quảng bá cho công ty trò chơi sắp được thành lập, trước tiên phải thu hút sự chú ý của những người khác.

Ngoài ra, vẫn còn có một số vấn đề hợp tác nhỏ cũng cần được thảo luận với Đường Quốc Diệu.

Gặp gỡ Đường Trọng Vi cũng là một mục đích trong đó.

Đường Quốc Diệu bày tỏ sự chào đón nồng nhiệt đối với sự xuất hiện của Hoắc Khải, thậm chí còn đến đón anh tại sân bay.

Mặc dù tầm cỡ hiện tại của Hi Vọng Mới không thể so sánh với Quốc tế Đường Thị, một doanh nghiệp siêu lớn với khối tài sản hàng trăm tỷ.

Tổng giá trị tài sản hiện tại của Hi Vọng Mới còn chưa tới 20 tỷ, nhưng tiềm lực tương lai của công ty quá lớn, và hệ thống liên minh VR mà Hoắc Khải xây dựng thực sự quá tuyệt vời.

Không ai dám đánh giá thấp anh, kể cả Đường Quốc Diệu.

Những doanh nhân thuộc thế hệ cũ như Đường Quốc Diệu hiểu rất rõ một điều, trong xã hội hiện đại, ngay cả một công ty bắt đầu từ con số không thì cũng sẽ chẳng cần mất đến một trăm năm để phát triển đến quy mô như công ty của ông ấy.

Có thể chỉ cần từ mười đến hai mươi năm nữa là họ đã có thể bắt kịp sự phát triển của công ty ông ấy rồi.

Điều này còn đặc biệt đúng đối với một ngành siêu tiềm năng như ngành VR.

Toàn thế giới hiện đang hướng về việc nghiên cứu công nghệ thực tế ảo VR, đây chính là lối thoát lớn nhất trong tương lai, người nào nắm được thì người đó có thể bay cao hơn người khác.

Hi Vọng Mới bây giờ chỉ đang phát triển công nghệ này ở những bước đầu tiên, đợi đến khi công nghệ này chính thức được đưa vào sử dụng thì nó sẽ trở thành bom tấn.

Điều khiến cho Hoắc Khải ngạc nhiên mừng rỡ là khi anh và Đường Quốc Diệu còn chưa ra khỏi sân bay, thì Cổ Ngôn Tài đã bất ngờ gọi điện thông báo cho anh một việc vô cùng quan trọng.

Việc đó chính là cao thủ vô danh đã sửa đổi chương trình và tạo ra được một công thức lập trình hoàn toàn mới.

Công nghệ cụ thể có phần phức tạp, nói một cách đơn giản hơn thì có nghĩa là cao thủ vô danh đã xây dựng nên được bộ khung của thế giới ảo, còn việc lấp đầy các chi tiết, anh ta cảm thấy tốn quá nhiều thời gian và sức lực.

Nếu chỉ có anh ta tự làm, hay thậm chí làm cùng với toàn bộ đội ngũ kỹ thuật, thì có lẽ cũng khó để có thể hoàn thành mục tiêu trong vòng 30 đến 50 năm tới.

Dẫu sao thì mục tiêu của họ là làm cho thế giới ảo giống với thế giới thực.

Mã của các chương trình liên quan thì nhiều như cát trên sa mạc, nhiều đến mức khiến da đầu tê dại.

Vì vậy, sau khi cao thủ vô danh cân nhắc, anh ta đã thiết lập nên một chương trình mới. Bất cứ ai bước vào thế giới ảo đều có thể tự mình xây dựng mọi thứ như trong thế giới thực.

Vai trò của cao thủ vô danh và đội ngũ kỹ thuật bí mật là duy trì các quy tắc vật lý của thế giới ảo và cố gắng giữ cho các vật thể thực tế do người khác tạo ra nằm trong sự ràng buộc của các quy tắc trong thế giới thực.

Với những ràng buộc như vậy, thì cho dù muốn làm gì cũng không thể làm một cách quá đáng.

Cao thủ vô danh hy vọng có thể sử dụng phương pháp này để đạt được mục tiêu phổ biến công nghệ VR đến tất cả mọi người.

Mọi người đều có thể xây dựng nên một thế giới mà bọn họ muốn, khi hàng tỷ người trên khắp thế giới cùng nhau xây dựng nên thế giới đó, thì con đường đưa thế giới thực vào bên trong thế giới ảo sẽ không còn xa nữa.

Ý tưởng này cũng không thể nói là quá mới lạ, trong một trò chơi cách đây mấy năm cũng đã có những lập trình viên tiến hành làm những việc tương tự.

Chỉ là sự mở rộng và phát triển hiện thực được thể hiện trong trò chơi đó quá thiếu chân thật, cũng không có chút ý nghĩa nào.

Nhưng trong khuôn khổ được xây dựng bởi cao thủ vô danh thì có rất nhiều điều mà người tham gia phát triển có thể làm được.

Ví dụ, nếu như người tham gia phát triển là sinh viên kiến trúc, họ có thể bắt đầu xây dựng các tòa nhà cao tầng trong thế giới ảo cùng với một nhóm người thân thiết khác.

Tòa nhà này có thể được xây dựng không, nó sẽ trông như thế nào sau khi được xây dựng, và sau khi xây dựng nó có thể đứng vững hay không... tất cả cũng sẽ căn cứ vào quy tắc thực tế mà tạo ra hiệu quả tương ứng.

Hơn nữa sau khi xây xong thì họ còn có thể tham gia mua bán thành phẩm của mình.

Nói chung, những điều có thể thực hiện được trong thế giới thực thì đều có thể thực hiện được ở đây. Những gì mà người tham gia phải làm là chuyển mọi thứ mà họ thấy trong thực tế sang thế giới ảo.

Nghe thì có vẻ khó tin, vì suy cho cùng không phải ai cũng biết lập trình, làm sao tất cả mọi người có thể làm được những việc như thế này.

Nhưng đừng quên, bản thân ngành công nghiệp VR là một hướng đi rất thông minh, và thế giới ảo này còn được truy cập thông qua sóng não. Bằng cách đọc sóng não của mọi người thông qua một hệ thống AI thông minh, nó có thể tiến hành làm theo những gì mọi người đang nghĩ trong đầu.

Khi chúng ta tưởng tượng rằng có một cái bánh quy đang xuất hiện trước mặt, hệ thống sẽ ngay lập tức tạo được ra cái bánh quy mà chúng ta đã tưởng tượng trong đầu.

Nếu tưởng tượng rằng có một viên gạch trong tay thì cũng tương tự như vậy.

Hệ thống AI thông minh sẽ thay thế hệ thống lập trình truyền thống. Những gì chúng ta nghĩ sẽ là những gì mà chúng ta nhận được, chỉ đơn giản vậy thôi.

Vấn đề duy nhất bây giờ là làm thế nào để kết nối sóng não với thế giới VR.

Theo Cổ Ngôn Tài thì trong đội ngũ kỹ thuật của họ có rất nhiều người xuất sắc và đã đạt được rất nhiều thành tựu trong lĩnh vực này.

Nhưng chỉ dựa vào những người này thôi là chưa đủ, cần phải có thêm nhiều chuyên gia trong các lĩnh vực khác tham gia.

Chẳng hạn, sự giúp sức của các bác sĩ chuyên môn ở Khoa Ngoại thần kinh là không thể thiếu, vì suy cho cùng, việc tiếp cận sóng não có ảnh hưởng đến sức khỏe con người hay không vẫn đang gây tranh cãi rộng khắp trên thế giới.

Nếu không có sự tham gia của các chuyên gia này thì không thể đánh giá chính xác rủi ro của dự án.

Một khi có lỗi ảnh hưởng đến sức khỏe xảy ra, thì nó sẽ giáng một đòn mạnh vào tương lai của công ty.

Trước khi sự an toàn được đảm bảo, ngay cả khi thế giới VR đã hoàn chỉnh thì cũng không được chính thức tải lên mạng lưới.

Những gì Cổ Ngôn Tài đã làm trong suốt những năm qua chỉ là công việc kinh doanh, anh ta hầu như không tham gia vào lĩnh vực y tế. Do đó, Cổ Ngôn Tài hy vọng rằng Hoắc Khải có thể giúp đỡ tìm được một vài chuyên gia trong lĩnh vực này càng sớm càng tốt.

Tốt nhất là người biết cả kỹ năng y tế và lập trình.

Những người như vậy, nghe thì có vẻ hiếm, nhưng thực tế cũng không khó tìm. Rốt cuộc, một bác sĩ có thể được công nhận bởi Cổ Ngôn Tài thì ít nhất cũng phải thuộc hàng tiến sĩ hay giáo sư.

Một người có trình độ học vấn như thế, việc người đó có thể lập trình được cũng không phải là một điều lạ lùng hay khó hiểu.

Chỉ là số người thành thạo cả hai phương diện này không có nhiều.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm, và tôi sẽ cho anh biết nếu tôi tìm thấy”, Hoắc Khải nói.

Sau khi cúp điện thoại, Hoắc Khải nhìn Đường Quốc Diệu hỏi: "Tôi nhớ Quốc tế Đường Thị đã đầu tư vào mấy bệnh viện phải không?"

"Đúng vậy, chúng tôi có ba bệnh viện tư nhân, những bệnh viện này rất nổi tiếng. Sao vậy, cậu Lý có bạn muốn đi khám bệnh à? Hay là cậu đang quan tâm đến việc đầu tư vào bệnh viện?", Đường Quốc Diệu hỏi.

"Bệnh viện tư nhân không hiếm ở nước ngoài, nhưng ở trong nước vẫn khá ít và không được người khác tin tưởng. Tôi có ý định đầu tư vào một cái, nhưng chúng tôi không đầu tư vào người khác mà muốn tự mình làm. Có quá ít nhân tài trong lĩnh vực này, nên tôi muốn hỏi liệu chủ tịch Đường có thể giúp tìm một số nhân tài hay không", Hoắc Khải nói.

"Việc này không khó, chúng tôi đang có liên hệ với một số cơ sở y tế chuyên nghiệp lớn và các trường y nổi tiếng. Cậu muốn chuyên gia như thế nào? Hãy đưa cho tôi danh sách yêu cầu, tôi sẽ bảo người trong công ty đi hỏi", Đường Quốc Diệu nói.

“Vậy thì cám ơn chủ tịch Đường”, Hoắc Khải lễ phép nói.

Đường Quốc Diệu bật cười nói: "Sao lại khách sáo như thế. Chưa nói đến quan hệ đối tác giữa hai công ty chúng ta, chỉ nói về quan hệ cá nhân giữa cậu và Vi Vi thì tôi cũng đã nên giúp đỡ rồi. Trong công việc thì tôi là anh lớn của cậu, trong cuộc sống thì tôi cũng như là chú của cậu, cậu khách sáo với tôi làm cái gì".

Hoắc Khải mỉm cười. Anh biết rằng Đường Quốc Diệu đang cố tình tạo nên mối quan hệ thân thiết hơn.

Mấy lời như vậy, nghe một chút rồi thôi, không có ai sẽ quá tin là thật.

Trên thương trường thì không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng như không có bạn bè vĩnh viễn.

Bây giờ Quốc tế Đường Thị đang hợp tác với Hi Vọng Mới cho nên Đường Quốc Diệu mới ăn nói lịch sự, nhưng một khi giữa hai bên xảy ra xung đột lợi ích, ông ấy sẽ không bao giờ mềm lòng chỉ vì giữa Hoắc Khải và Đường Trọng Vi có quan hệ cá nhân.

Làm chủ tịch của một công ty có quy mô lớn như vậy, nếu như là một kẻ mềm lòng thì chắc chắn sẽ không thể điều hành việc kinh doanh một cách tốt đẹp được.

Sau đó, cả hai trở lại công ty bằng ô tô và thảo luận tiếp tục về các khía cạnh hợp tác khác. Cuối cùng, Hoắc Khải đưa cho Đường Quốc Diệu một danh sách theo yêu cầu của Cổ Ngôn Tài, hy vọng có thể giúp tìm được nhân tài mà anh ta cần.

Tuy nhiên, Hoắc Khải cũng không đặt hết hy vọng vào Đường Quốc Diệu.

Người ta sẵn sàng giúp đỡ, cũng chỉ có thể giúp đỡ một cách thủ tục, kết quả có khiến mình hài lòng hay không thì lại là một chuyện khác.

Hoắc Khải không có thói quen đặt tất cả trứng vào trong một cái giỏ, cho nên sau khi nói chuyện với Đường Quốc Diệu thì anh lại tiếp tục đi nói chuyện với nhiều nhân vật lớn khác nhờ họ hỗ trợ. Có những người này hỗ trợ, anh tin rằng sẽ không khó để có thể tìm được bác sĩ thành thạo cả kĩ năng lập trình mà Cổ Ngôn Tài cần.

Bàn chuyện hợp tác từ sáng đến chiều, khi rời khỏi công ty thì trời cũng đã tối.

Đường Quốc Diệu nhiệt tình mời Hoắc Khải ghé qua nhà mình, dù sao anh cũng đã tới đây nhiều lần, nên nếu không đến thăm nhà của ông ấy thì quả thật cũng có hơi thất lễ.

Bình luận

Truyện đang đọc