CHẾ TẠO HÀO MÔN

Địa vị của Hoắc Khải thật sự quá cao. Có lẽ, danh tiếng của anh trên toàn thế giới này không ai có thể sánh được.

Bởi vì những chuyện mà anh làm đang không ngừng thay đổi thế giới, mang đến cho toàn thế giới một lý tưởng tương lai khó có thể tưởng tượng.

Chinh phục biển rộng trời cao!

Một người đàn ông sở hữu địa vị cao như thế, vì tình yêu chọn lựa tiếp nhận thêm một người phụ nữ, mà còn là một người phụ nữ lẻ loi hiu quạnh, nuôi một đứa con, là quá đáng lắm sao?

Những phóng viên kia tự nghĩ lại, cảm thấy có vẻ cũng không quá đáng. Dù sao, Nhạc Khánh Ninh mất tích ba năm cũng bị phán định là đã chết, xóa khẩu. Trên mặt pháp luật mà nói thì Cố Phi Dương đã là đơn thân. Ngay cả quan hệ hôn nhân của họ cũng đã bị xóa bỏ.

Nếu đã không kết hôn thì Hoắc Khải cũng không được coi là người thứ ba. Nếu coi là kẻ thứ ba thì người đó chính là Cố Phi Dương! Hoắc Khải cũng chỉ được coi là lăng nhăng mà thôi, đối với người ở tầng lớp đó, lăng nhăng thì sao chứ.

Huống hồ, bao nhiêu năm nay, Hoắc Khải cũng chỉ có một bê bối là Cố Phi Dương mà thôi, cũng coi như trong sạch.

Những ông chủ lớn, minh tinh, có ai mà không có một mớ quan hệ nam nữ hỗn độn.

Lúc mới đầu, các phóng viên đều đang nghĩ, nên lợi dụng chuyện này để tạo chủ đề nóng thế nào.

Nhưng, bây giờ những gì họ nghĩ đến là, dùng lý trí mà nghĩ thì cũng không có gì to tát, cũng không thể đứng trên phương diện đạo đức để lên án Hoắc Khải. Đã không làm được thì không tạo được độ nóng của tin tức, cho nên vắt óc nghĩ cách đắc tội với anh thì có đáng không?

Ngộ nhỡ không kéo được lưu lượng mà lại đắc tội với Hi Vọng Mới thì sau này bản thân sẽ khó mà được sống yên ổn. Truyện Trọng Sinh

Nghĩ đến đây, các phóng viên cũng dần bình tĩnh lại.

“Các người nói gì đi chứ! Mắng anh ta đi! Không phải đã nói rõ là chửi cho anh ta tan tác tơi bời sao, tại sao lại không hé mồm nói lời nào!”, Nhạc Khánh Ninh rõ ràng cảm thấy không khí đã thay đổi, anh ta tức tối gào lên.

Rất nhiều người nhìn qua, tỏ vẻ coi thường.

Nếu Hoắc Khải vì lăng nhăng mà bị trách mắng thì anh ta vì sự nghiệp thất bại, bỏ rơi vợ con còn không đáng bị chửi rủa hơn sao? Huống hồ trước đây anh ta đã cùng với người phụ nữ khác sinh con, nhưng vì hai mẹ con không may qua đời nên anh ta mới quay lại.

Nếu họ còn sống thì anh ta có quay lại không?

Nhạc Khánh Ninh chỉ là một nhân vật nhỏ, bây giờ lại không có lý do để đấu với Hoắc Khải nên đương nhiên bị mọi người coi thường.

Cuộc họp báo cứ như vậy mà kết thúc.

Cho dù các hãng truyền thông ngầm hiểu, cũng không có quá nhiều lời nói xấu về Hoắc Khải, chỉ công bố toàn bộ nội dung cuộc họp báo. Nhưng chuyện liên quan đến Hi Vọng Mới thì vẫn thu hút được không ít sự quan tâm.

Đương nhiên sẽ có người lên án Hoắc Khải, cho rằng với bất kỳ lý do gì thì anh cũng không nên làm như vậy.

Pháp luật không cho phép, đạo đức làm người không cho phép.

Nhưng bất ngờ là, có nhiều người công nhận chuyện này.

Nguyên nhân của một số người là, Hoắc Khải dẫn dắt nhân loại tiến hành sự thay đổi lớn của vận mệnh, công lao này, đừng nói là có thêm một phụ nữ đơn thân mang theo một đứa con, mà thêm một trăm người cũng được.

Còn có một số bộ phần thì có lý do là, tình cảm của Hoắc Khải và Cố Phi Dương nước chảy đá mòn, hai người trải qua bao nhiêu chuyện, giữa thời khắc sống chết tình cảm còn không dao động. Có kết quả như vậy thì cũng nên được chúc phúc.

Người công nhận thì nhiều, phê phán thì ít, khiến không ít người cảm thấy khó hiểu. Đây không phải là điển hình cho tam quan lệch lạc hay sao.

Nhưng ngay cả khi họ không hiểu thì đây cũng là sự thật.

Trong lòng mỗi người đều có một cán cân, chuyện gì là đúng là sai thì người đó sẽ tự biết.

Hơn nữa, người ta đã nói, đó là tình cảm cá nhân, có thể giải thích vài lời là vì có trách nhiệm để công chúng biết sự thật, mà không phải để ai đó tham gia vào. Ai không công nhận thì đi chỗ khác chơi, ở đây nhiều chuyện cái gì!

Trái lại, mọi người đều quay sang mắng chửi Nhạc Khánh Ninh.

Kinh doanh thất bại, còn vứt bỏ vợ con? Mình phạm sai lầm lớn không nói, lại nói Hoắc Khải là kẻ thứ ba, quả thật là vừa ăn cướp vừa la làng.

Trên mạng có rất ít những lời bình luận về Hoắc Khải, trái lại thì khắp nơi đều là lời phê phán Nhạc Khánh Ninh.

Điều này khiến Nhạc Khánh Ninh trở thành con chuột chui lủi trên phố. Ông chủ công ty lúc trước anh ta làm việc đã sa thải anh ta. Lý do rất đơn giản, người có nhân phẩm tồi tệ như anh làm lái xe cho con gái tôi cũng là một sự sỉ nhục, nhanh chóng cút đi!

Cho dù Nhạc Khánh Ninh đi tới đâu tìm việc thì cũng khó được chấp nhận. Cho dù là nhân phẩm của anh ta, hay là do ân oán của anh ta với Hoắc Khải thì đều là lý do để người ta ngăn lại từ ngoài cửa.

May mắn là lúc trước Cố Phi Dương đã cho anh ta 15 triệu, chỉ cần không tiêu xài hoang phí thì số tiền này đủ để anh ta sống hết đời không cần làm việc.

Sau khi cuộc họp báo kết thúc, Cố Phi Dương khóc lóc, lệ rơi đầy mặt, kéo tay Ninh Thần không buông.

“Cô Ninh, tôi không ngờ lại xảy ra chuyện này, tôi…”

“Không cần xin lỗi”, Ninh Thần lắc đầu, nói: “Những năm qua cô đã khổ lắm rồi, đáng ra là nên công bố chuyện này từ lâu. Nhưng tôi với Lý Phong vẫn có điều kiêng dè, hi vọng cô có thể hiểu. Bây giờ mượn chuyện này để công khai cũng coi là chuyện tốt. Sau này cô và Văn Văn chuyển tới sống chung đi, không nên sống riêng bên ngoài, cũng không tiện”.

“Không được, đó là nhà của cô và anh ấy. Tôi không thể tới, tới đó tôi không ngủ được”, Cố Phi Dương lập tức từ chối.

Nhìn thấy vẻ hổ thẹn ẩn giấu trong mắt cô ta, Ninh Thần biết cô ta rất khó chấp nhận chuyện này. Nếu thật sự tới nhà, thì có thể cô ta cho rằng đã thật sự trở thành người thứ ba. Vì căn nhà đó, vốn dĩ không nên có người phụ nữ khác xuất hiện.

Cô cũng không ép buộc cô ta điều gì. Ninh Thần nhìn Hoắc Khải, chợt khiển trách nói: “Anh quá kích động, chuyện thỏa thuận hôn nhân cũng không nói với em. Chuyện lớn như thế em không có quyền được biết sao?”

Hoắc Khải nhìn thấy cô có chút tức giận thì nói: “Xin lỗi, anh chỉ cảm thấy…”

“Cảm thấy có lỗi với em, muốn an ủi em sao?”, Ninh Thần hừ một tiếng, nói: “Anh cho rằng em tức giận vì anh không thương lượng với em sao? Em tức giận là vì anh quá xem thường em rồi!”

Hoắc Khải im lặng. Ninh Thần nói không sai, anh muốn ký thỏa thuận hôn nhân chỉ vì cảm thấy Ninh Thần sẽ nghĩ nhiều. Để đề phòng sau này cô lại gây ra chuyện gì nên mới chọn lựa công bố bản thỏa thuận vào lúc này.

Nhưng hành vi này tuy có vẻ là an ủi Ninh Thần nhưng về mặt bản chất là xem thường cô.

Biết mình phạm phải lỗi lớn, Hoắc Khải cũng không có gì giải thích.

May mà Ninh Thần cũng không đi sâu vào vấn đề này, chỉ nói: “Em cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, cũng không thích đồ xa xỉ. Đời này tiền có thể tiêu cũng có hạn. Số tiền này là của Đường Đường, anh đưa tiền cho em, không có ý nghĩa gì cả”.

Hoắc Khải hiểu ý của cô, khẽ gật đầu, không phản đối.

Cố Phi Dương cũng hiểu, Ninh Thần có vẻ là đang giải thích chuyện này, thực ra là đang nhắc nhở cô ta.

Cố Phi Dương nói ngay: “Bản thỏa thuận tôi vừa nói, đợi lát nữa tìm luật sư soạn xong thì ký, sau đó mang tới văn phòng công chứng để công chứng!”

Ninh Thần mở miệng nhưng lại không nói gì.

Cô cũng có lòng riêng, về mặt tài sản, bất kỳ chuyện gì cũng có giới hạn, không thể chia cho người khác. Không phải cô nhỏ mọn, mà những tài sản này vốn dĩ thuộc về Đường Đường thừa kế. Bất kỳ quyết định nào của cô ở hiện tại, thì sẽ ảnh hưởng đến Đường Đường sau này. Đối với con gái mà nói, như vậy là không công bằng.

Nếu sau này, Đường Đường sẵn sàng chia sẻ tài sản với Cố Phi Dương, Nhạc Văn Văn thậm chí là con đẻ của Hoắc Khải và Cố Phi Dương thì Ninh Thần cũng sẽ không phản đối.

Điều cô muốn bảo đảm, chỉ có một mình Cố Phi Dương mà thôi.

Chuyện này cũng coi như có kết cục tốt, cho dù là đối với cá nhân hay đối với công ty.

Giám đốc quan hệ công chúng thông qua điều tra trên mạng đã xác định không có tổn thất quá lớn đến hình tượng của công ty mới thở phào nhẹ nhõm.

Dựa vào quy mô của Hi Vọng Mới như bây giờ, cho dù vì chuyện này mà mất đi 1% tỷ lệ ủng hộ và thị trường thì cũng là một con số siêu lớn. Anh ta là giám đốc bộ phận, cũng không gánh được trách nhiệm lớn như thế.

Trước đó, khi Hoắc Khải nói chuyện, giám đốc bộ phận quan hệ công chúng suýt nữa thì bay tim ra ngoài.

Ông chủ to gan thật, dám quang minh chính đại công nhận chuyện này.

Nhưng bây giờ xem ra, Hoắc Khải gánh vác chuyện này, trái lại là cách giải quyết tốt nhất. Nếu không, những hãng truyền thông kia còn phải hỏi đến tận gốc gác, có khi còn mang lại kết quả xấu.

Bình luận

Truyện đang đọc