CHẾ TẠO HÀO MÔN

Hoắc Khải cười nói: "Lý do rất đơn giản. Tôi muốn nhường lại chỗ cho chuỗi công nghiệp hạ nguồn. Với trình độ công nghệ hiện tại của Hi Vọng Mới, chúng tôi thực sự có thể tự mình làm tốt tất cả các ngành, nhưng nếu thị trường không có sự cạnh tranh thì thị trường sẽ không bao giờ phát triển, nếu không phát triển thì tất cả mọi người sẽ thụt lùi. Chỉ khi có nhiều đối thủ cạnh tranh thì chúng ta mới có thể chắt lọc những gì tinh túy nhất từ trí tuệ vô hạn của những người khác để sử dụng cho bản thân. Vì vậy, cũng có thể nói tôi đang bỏ một phần lợi nhuận để nuôi một con cá lớn hơn. Và mặc dù chúng tôi chỉ cung cấp công nghệ, nhưng điều này không có nghĩa là chúng tôi không cần tiền. Khi họ sử dụng công nghệ của chúng tôi, họ phải đồng ý với thỏa thuận của chúng tôi. Nói một cách đơn giản, miễn là tất cả những người sản xuất nhà thông minh trong tương lai sử dụng công nghệ của chúng tôi, thì họ cũng đang giúp chúng tôi quảng bá trên thị trường này. Khi công nghệ của chúng tôi chiếm lĩnh thế giới, thì muốn làm gì cũng sẽ trở nên vô cùng dễ dàng. Hơn nữa, trong quá trình này, chúng tôi đã tiết kiệm được một khoản chi phí quảng cáo rất lớn, số tiền tiết kiệm được không phải là thứ mà sự chiếm lĩnh thị trường nhà thông minh có thể bù đắp vào được".

Đường Trọng Vi như hiểu như không, cô ấy chỉ có thể hiểu rõ một điều, thứ mà Hoắc Khải muốn chính là cả thế giới.

Khi công nghệ của Hi Vọng Mới phổ biến trên toàn thế giới, nó cũng tương đương với việc thu hút hàng tỷ lưu lượng truy cập.

Với lưu lượng truy cập khổng lồ như vậy, thì từ "thị trường" giờ đây cũng đã không còn quan trọng nữa.

Một quản lý cấp cao của Quốc tế Đường Thị nghe thấy điều đó, lập tức bước tới mỉm cười nói: "Suy nghĩ của cậu Lý thật sự là kinh thiên động địa. Một chiến lược xuất sắc như vậy đúng là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi".

"Có điều, mặc dù Hi Vọng Mới không có hứng thú với nhà thông minh, nhưng Quốc tế Đường Thị của chúng tôi vẫn rất quan tâm đến nó. Đặc biệt là những thứ xuất hiện trong phòng thí nghiệm này, nếu ông chủ Lý đồng ý thì chúng tôi hy vọng trong tương lai Quốc tế Đường Thị sẽ trở thành công ty đầu tiên có thể áp dụng công nghệ tiên tiến của Hi Vọng Mới!"

Hoắc Khải cười nói: "Nếu bây giờ tôi hứa với mọi người thì có vẻ chiếu lệ quá, công ty không phải của một mình tôi, còn có vô số cổ đông khác mà tôi phải chịu trách nhiệm với bọn họ. Cho dù không cần chịu trách nhiệm với cổ đông, thì tôi cũng phải thông báo một tiếng cho vợ của mình trước. Do đó, về việc liệu Quốc tế Đường Thị có thể trở thành công ty đầu tiên được đưa vào sử dụng công nghệ của chúng tôi hay không thì tôi hoàn toàn chưa thể đồng ý ngay lập tức trong thời điểm hiện tại".

Trong lòng các giám đốc điều hành cấp cao của Quốc tế Đường Thị có chút thất vọng, nhưng có người khôn khéo liền lập tức nói: "Chuyện này cũng dễ nói, hai vợ chồng sếp Lý và sếp Ninh chính là một gia đình kiểu mẫu, nên việc sếp Lý muốn bàn bạc trước với vợ cũng là việc nên làm. Sếp Lý có thể nói với sếp Ninh rằng miễn là chúng tôi có thể có được bản quyền ứng dụng của công nghệ này, thì Quốc tế Đường Thị sẵn sàng cung cấp ít nhất 100 tỷ làm quỹ hỗ trợ cho công tác thử nghiệm!"

Nếu như là chuyện khác thì những giám đốc điều hành cấp cao còn lại chắc chắn đã lên tiếng ngăn chặn người đồng nghiệp vừa mới đưa ra đề nghị kia.

Nhưng sau một lúc cân nhắc, họ thấy nếu như Quốc tế Đường Thị có thể có được bản quyền ứng dụng của công nghệ này, thì trong tương lai làm sao có thể kiếm được ít hơn một ngàn tỷ được?

Thị trường nhà thông minh hiện tại đã lên tới mức 200 tỷ, hơn nữa ở trong nước thì tỷ lệ thâm nhập thị trường chỉ đang nằm ở mức dưới 1%.

Nói cách khác, trong tương lai, chỉ tính riêng thị trường trong nước cũng có thể sẽ mang lại cho họ hàng chục ngàn tỷ!

Ai chiếm được thị trường này trước sẽ giành được miếng bánh lớn nhất từ thị trường hàng chục ngàn tỷ này!

Hơn nữa, bản chất của ngành thiết kế nhà thông minh đơn giản chính là quá trình nâng cấp sản phẩm điện tử bên trong nó, và thị trường này luôn được cập nhật một cách rất nhanh chóng.

Thị trường hàng chục ngàn tỷ này sẽ không bao giờ biến mất cho dù có bán được bao nhiêu sản phẩm đi chăng nữa, mà nó sẽ tiếp tục mở rộng theo thời gian, đây chính là một ngành kinh doanh không bao giờ ngừng hoạt động.

Chỉ có 100 tỷ, liệu có quá đắt để nắm được quyền ưu tiên làm chủ thị trường này hay không?

Không đắt một chút nào!

Có bao nhiêu công ty hàng đầu luôn sẵn sàng đầu tư hàng trăm tỷ đồng để tranh giành thị trường béo bở này.

Quốc tế Đường Thị có thể cân nhắc rất rõ ràng sự đánh cược này.

Vì vậy, sau những do dự ban đầu, tất cả bọn họ đều đồng ý với đề nghị của vị đồng nghiệp kia.

Hoắc Khải cười nói: "Được thôi, tôi sẽ giải thích suy nghĩ của mọi người cho cô ấy biết, chắc là cũng không phát sinh vấn đề gì lớn đâu".

Đây là điều mà nhóm người của Quốc tế Đường Thị mong muốn, họ rất vui mừng, thu hoạch lớn nhất từ chuyến tham quan phòng thí nghiệm này có lẽ chính là cơ hội được chi ra trăm tỷ này.

Điều này cũng khiến Hoắc Khải nhìn ra được nội tình hiện nay của Quốc tế Đường Thị, trước đây anh cho rằng Quốc tế Đường Thị cũng không khá hơn nhà họ Hoắc bao nhiêu, tài sản chênh lệch nhiều nhất là hai ba trăm tỷ.

Nhưng hiện tại xem ra Quốc tế Đường Thị còn mạnh hơn nhà họ Hoắc rất nhiều.

Ít nhất, ngay cả khi tài sản của nhà họ Hoắc tăng gấp đôi, thì cũng khó có thể lập tức thu về hơn 100 tỷ tiền mặt trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Dòng tiền đủ hay thiếu đều cho thấy điều kiện hoạt động thực sự của một công ty.

Nhiều công ty trông thì có vẻ vượt trội, nhưng thực tế tỷ lệ nợ cao tới bảy mươi tám mươi phần trăm.

Một công ty như thế chỉ là một công ty vô giá trị, ngay cả khi nó có tài sản hàng ngàn tỷ đồng đi chăng nữa, thì một công ty có hệ thống quản lý tài chính kém như vậy có thể phá sản bất cứ lúc nào. Do có vấn đề với chuỗi vốn, nên họ sẽ không thể trả hết được những món nợ lớn đó.

Vì vậy, Quốc tế Đường Thị thực sự là một công ty tốt đáng để hợp tác sâu rộng!

Có tiềm năng hợp tác lớn như vậy, nên bầu không khí giữa hai bên cũng trở nên hòa hợp hơn.

Sau khi tham quan phòng thí nghiệm, Hoắc Khải đã sắp xếp cho họ một chuyến thưởng thức những món ăn ngon, đó đều là những món ăn đặc sản được chuyển đến từ khắp nơi trên đất nước.

Hiện tại, trụ sở chính ở nước ngoài của Hi Vọng Mới cũng đang thiết lập hệ thống phân phối hậu cần tương ứng.

Từ kinh nghiệm trong nước cộng với những điều chỉnh cho phù hợp với môi trường kinh doanh tại nước ngoài, thì theo kế hoạch, trong vòng ba năm hệ thống hậu cần này sẽ bước đầu thành hình, sau đó sẽ hoàn thiện trong vòng năm năm. Và trong vòng mười năm, nó sẽ trở thành hệ thống hậu cần hàng đầu thế giới!

Hoắc Khải không có hứng thú với ngành thiết kế nhà thông minh, nhưng việc bố trí hệ thống hậu cần đối với nó cũng phải đồng bộ.

Bởi vì anh cho rằng, cho dù là sản phẩm nào đi chăng nữa thì hậu cần chắc chắn là khâu quan trọng nhất, then chốt nhất trong xu thế toàn cầu hóa của tương lai.

Nếu bạn muốn mua một chiếc túi thủ công ở cách xa 10 cây số, bạn có muốn nhìn thấy nó ngay trong giây tiếp đó hay không?

Khi bạn nghĩ rằng có một nhà hàng ở bên kia Đại Tây Dương nấu rất ngon, vậy bạn có muốn dùng một bữa ăn ấm áp của nhà hàng đó sau khi đặt hàng chỉ vài chục phút không?

Mục tiêu cuối cùng của hoạt động hậu cần ở Hi Vọng Mới là để mọi người trên thế giới cảm nhận được tốc độ giao hàng nhanh như tên lửa.

Chỉ khi làm được điều đó, thì sự toàn cầu hóa mới có thể thực sự trở thành hiện thực.

Nếu không, theo tốc độ giao hàng hiện tại hơn hai tuần ở Đại Tây Dương, khách hàng đã sốt ruột từ rất lâu trước khi nhận được hàng rồi.

Logistics luôn là một yếu tố quan trọng hạn chế việc bán sản phẩm!

Do đó, đầu tư vào ngành này có tiềm năng cực kỳ lớn, các thị trường khác càng thịnh vượng thì nó càng có thể sinh lợi nhiều hơn, tiềm năng lớn hơn nhiều so với đầu tư vào lĩnh vực nhà thông minh.

Khi làm kinh doanh, Hoắc Khải không nhìn vào việc anh có thể kiếm được bao nhiêu tiền trong thời gian ngắn, mà nhìn vào mức định giá tổng thể và tiềm năng phát triển trong tương lai.

Nếu một ngành công nghiệp ngừng sinh lời trong vòng chưa đầy hai năm, thì ngay cả khi nó có thể kiếm được một ngàn tỷ trong một năm, anh cũng sẽ không động đến nó. Vì như vậy cũng tương đương với việc tự lãng phí thời gian và sức lực của chính mình. Cuộc sống quá ngắn ngủi, không có quá nhiều thời gian để tiêu hao.

Điều Hi Vọng Mới hướng tới là một ngành công nghiệp mới mẻ chưa từng được ai khai phá, và có lẽ trong tương lai cũng sẽ không có ai dám khai phá ngoại trừ chính bọn họ. Kiếm tiền nhanh chóng sẽ không bao giờ là ưu tiên hàng đầu của Hi Vọng Mới.

Do tính bảo mật của phòng thí nghiệm, Hoắc Khải không tiếp tục đưa những người này đi xung quanh nữa mà đưa họ đi trải nghiệm truy cập sóng não để bước vào thế giới ảo.

Với tư cách là người hướng dẫn, Hoắc Khải đương nhiên cũng sẽ tham gia.

Sau giai đoạn tối ưu hóa, bây giờ việc giao tiếp truy cập sóng não hầu như sẽ không phát sinh kích thích thần kinh. Ngay cả cảm giác chóng mặt cũng đã được giải tỏa gần hết.

Lúc bước vào sẽ chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, sau đó trước mắt tối sầm lại, mở mắt ra lần nữa thì đã là một thế giới khác rồi.

Nhưng vì thế giới ảo chưa được mở rộng ra thế giới bên ngoài, mới chỉ được xây dựng bộ khung cơ bản nên nó vẫn sơ khai gần giống như lần trước.

Các giám đốc điều hành cấp cao của Quốc tế Đường Thị đã được đi đến các địa điểm khác nhau theo ý muốn cá nhân của họ.

Còn Hoắc Khải và Đường Trọng Vi thì đi đến căn nhà gỗ nơi Hoắc Giai Minh ở gần dãy núi Tần Lĩnh.

So với lần trước thì nơi này đã có thay đổi rất lớn.

Những gì mà Hoắc Khải nhìn thấy trước đây chỉ là một vùng đất hoang, nhưng bây giờ, đã có hoa và thực vật ở khắp mọi nơi, một vài cây cổ thụ cao chót vót đang phát triển với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.

Gương mặt của Đường Trọng Vi tràn đầy sự hiếu kì, một thế giới như vậy khiến cô ấy rất thích thú.

“Đi thôi, Giai Minh ở đằng kia, chúng ta đi qua xem cậu ấy đang làm gì”, Hoắc Khải nói.

“Được”, Đường Trọng Vi nhẹ nhàng trả lời, quay đầu lại, bất giác liếc nhìn Hoắc Khải rồi sửng sốt.

Bởi vì trước mặt cô ấy đã không còn là hình ảnh quen thuộc của Lý Phong, mà chính là hình ảnh vị hôn phu cũ suýt chút nữa đã bị lãng quên của cô ấy.

Khi nhìn thấy gương mặt vừa quen vừa lạ này, Đường Trọng Vi cứ đứng ngây người ở đó thật lâu mà vẫn chưa thể tỉnh táo lại.

“Sao vậy, nhớ không ra anh sao?”, Hoắc Khải cười nói.

Đường Trọng Vi một tay che miệng, một tay chỉ vào anh nói: "Anh, anh... sao anh lại ở đây..."

“Anh đưa em vào đây, thì đương nhiên là anh phải có ở đây rồi”, Hoắc Khải đáp.

“Anh đưa em vào đây?”, Đường Trọng Vi sững sờ, tựa hồ không hiểu được ý tứ của câu này.

Hoắc Khải cười nói: "Về những chuyện cụ thể, em có thể hỏi Giai Minh, cậu ấy sẽ cho em một lời giải thích thỏa đáng".

Bình luận

Truyện đang đọc