ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Edit : PDN

Nữ vương lúng túng cười, bà cho rằng Đông Phương Ngữ Hinh ít nhất phải nghỉ ngơi một chút.

Nàng mới tỉnh lại, thân thể có phần suy yếu, cũng không thể lo lắng như thế nha.

“Mẫu thân, bọn họ một là tướng công , một là nữ nhi của con, người nói con thế nào nghỉ ngơi a a. . .”

Bọn họ đều ở bên người Long vương , tùy thời cũng có thể gặp nguy hiểm.

“Như thế, Hinh nhi, nhưng bây giờ chúng ta cũng không cách nào đi qua giúp hắn . . .”

Long vương bên kia bảo vệ rất nghiêm, bọn họ cũng không trộn lẫn vào được .

Hơn nữa, võ công của Long vương . . .

Nếu là bọn họ tiếp cận, nói không chừng Long vương lập tức cũng cảm giác được.

Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết điểm ấy, cho nên nàng hít một tiếng:

“Vậy đan dược đâu?”

“Đã lập tức được rồi. . .”

Chích lão vội vàng nói:

“Ước đoán cũng chỉ hai ba ngày nữa , đan lôi cũng không có vấn đề. . .”

Đan dược bát giai dấu hiệu là đan lôi, nếu như không có đan lôi tương tự , lại hoàn toàn không có khả năng giấu diếm được Long vương.

“Dạ, độc dược kia. . .”

“Cũng thêm vào rồi, được rồi, Hinh nhi, Ngạo Phong đã làm xong giải dược, chỉ có điều không biết đúng hay không. . .”

“Con đi xem. . .”

Đông Phương Ngữ Hinh muốn xuống phía dưới, chỉ là. . .

Tuy rằng nàng vẫn luôn dùng đan dược, sắc mặt thoạt nhìn không tệ, nhưng. . .

Nằm thời gian lâu như vậy, thân thể khó tránh khỏi có phần suy yếu, lúc hạ xuống đất muốn đứng lên, vậy mà thiếu chút nữa ngất đi.

Nữ vương và quốc sư vội vàng đỡ lấy nàng, nói:

“Hinh nhi, ngươi không thể sốt ruột như thế , để ta gọi Ngạo Phong đến đây đi. . .”

Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ gật đầu, nằm xuống lần nữa , thân thể của nàng, thực sự là rất không có sức .

Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh đã không có việc gì, Chích lão và Liệt lão liền đi ra ngoài.

Quốc sư đi qua gọi người, lúc này trong phòng chỉ có một mình Nữ vương .

Đông Phương Ngữ Hinh nhắm mắt lại, chuẩn bị hơi nghỉ ngơi một chút, cũng muốn suy nghĩ tình thế bây giờ.

Dường như, không có gì thay đổi, vẫn như cũ rất khó.

Thực lực của Long vương , không ai có thể đối kháng.

Uất Trì Tà Dịch và tiểu Hoan Hoan ở bên kia, chỉ là không đối phó được Long vương.

Mà nàng, cũng không liên lạc được với tiểu Nhạc Nhạc ——

Lúc này, nếu là muốn đối phó Long vương, dường như chỉ có. . .

Mời lão hồ ly tới hỗ trợ.

Nhưng lão hồ ly ở chổ đó, cái thời không kia, nếu như đi qua tìm ông ấy , khẳng định có phần khó khăn.

Đông Phương Ngữ Hinh có phần không nói gì, nàng nhớ kỹ tiểu Nhạc Nhạc nói qua, ở bên kia , Long vương đã **.

Nhưng. . .

Được rồi, U Minh vương, U Minh vương có thể cho người đi qua.

Không biết bây giờ, có phải U Minh vương vẫn có bản lĩnh này như cũ hay không .

Nếu như, có thể, nàng muốn đi xem thử lần thứ hai.

Nhưng qua bên kia, có quá nhiều không xác định.

Nàng nhớ kỹ lúc đó lão hồ ly cũng đã nói, nếu là muốn mở cái của ra kia , thì không chỉ dựa vào võ công, còn có. . .

Thiên cơ, cũng chính là kỳ ngộ mà bọn họ nói .

Mà cái kỳ ngộ kia , có đôi khi là một ngày hai ngày, có đôi khi là một tháng hai tháng, có đôi khi là mấy năm.

Bọn họ không thể có nhiều thời gian chờ như vậy .

Mà nếu như bản thân đi qua. . .

Đoán chừng Nữ vương bọn họ sẽ phản đối, dù sao nàng bây giờ không phải một người.

Cúi đầu vuốt bụng của mình, vẫn bằng phẳng như cũ , đoán chừng là do số tháng đi.

Chỉ có điều, đứa bé này rất kiên cường, mình cũng bộ dáng này, hắn vẫn như cũ không rời không bỏ, Đông Phương Ngữ Hinh rất cảm kích.

Bình luận

Truyện đang đọc