ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

“Ân, hắn cũng đi ra ,......”

Đông Phương Ngữ Hinh đơn giản đem tình huống lúc đó nói lại một lần, mọi người nghe xong đều âm thầm lắc đầu:

“Long Vương này thật sự là đủ biến thái, thế nhưng lại muốn hút máu của người sống......”

Biện pháp này, bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua là có thể đề cao huyết mạch .

Long Vương này là muốn điên rồi sao?

“Đúng vậy, chỉ là trong đó ắt hẳn là đã xảy ra vấn đề......”

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có đem chuyện hắn ngầm tính toán Tiểu Nhạc Nhạc nói ra, tuy rằng mọi người ỏ đây đều có thể tin, nhưng......

Nàng không muốn để Tiểu Nhạc Nhạc có nguy hiểm.

“Nương, vậy ý tứ của người là, Long Vương còn muốn đối phó Tiểu Nhạc Nhạc sao?”

Tiểu Hoan Hoan lo lắng hỏi, Tiểu Nhạc Nhạc có nguy hiểm a.

Nếu như Long Vương vẫn còn có tâm tư này, vậy bé nên đến chỗ nào tìm lão hồ ly đây?

“Đúng, hắn không nghĩ tới Tiểu Nhạc Nhạc thế nhưng lại không chết, bất quá, hiện tại hắn cũng không biết ai là tiểu hồ ly, cho nên Tiểu Hoan Hoan, chúng ta liền cấp Tiểu Nhạc Nhạc sửa cái tên khác đi......”

“Ta không muốn đổi tên......”

Tiểu Nhạc Nhạc là người thứ nhất phản đối, hắn đã thành thói quen với cái tên này .

“Tiểu Nhạc Nhạc, ta biết ngươi thích cái tên do Tiểu Hoan Hoan lấy cho ngươi này, nhưng như vậy ngươi sẽ gặp nguy hiểm......”

“Ta có hộ vệ......”

Bọn họ không phải nói có thể bảo hộ chính mình sao? Hiện tại, vừa vặn để hắn nhìn một chút bản sự của bọn họ.

Tiểu Nhạc Nhạc nói chuyện này giống như chuyện đương nhiên vậy, Đông Phương Ngữ Hinh nghe xong trước mắt liền sáng ngời, đúng vậy......

Tiểu Nhạc Nhạc có hộ vệ, theo lý thuyết cũng là Cửu Vĩ Hồ , võ công của bọn họ......

Không, không được, Tà Dịch vẫn còn ở trong tay Long Vương.

“Kia Tà Dịch sao lại thế này?”

Hiệu trưởng tựa hồ đã hiểu được cái gì, nhưng nếu là như thế......

“Hắn đã từng trúng độc, độc kia là do Long Vương hạ ......”

Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh rất đau, Tà Dịch, nàng phải nghĩ biện pháp giúp Tà Dịch giải độc.

“Hinh Nhi, độc của Tà Dịch là bởi vì chúng ta không tra ra được độc đó là độc gì, cho nên, chúng ta mới không có cách nào tìm ra giải dược ......”

Chích lão sắc mặt ngưng trọng nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu:

“Ta biết, nhưng...... Sư phụ, cái này ta có thể khẳng định nó là một loại độc có tác dụng khống chế, người có nhớ được có loại độc nào có thể khiến cho người ta quên mất một phần trí nhớ không?”

Này......

Chích lão lắc đầu, quên một phần, chỗ nào có chuyện dễ dàng làm như vậy?

“Cũng có lẽ, là mê thất tâm tính (lạc tâm tính) ...... Hinh Nhi, nếu như là loại độc này, thì chúng ta phải nhanh chóng cứu người, bằng không, thời gian càng lâu, liền sẽ có khả năng......”

Liệt lão lo lắng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh --

Mê thất tâm tính này rất lợi hại , bình thường trong thời gian ngắn thì sẽ không có việc gì, nhưng thời gian càng lâu, chỉ sợ là ngay cả khi có giải độc cũng chưa chắc có thể phục hồi.

“Ta...... Ta biết......”

Đông Phương Ngữ Hinh so với ai đều sốt ruột hơn, bất quá hiện tại chuyện quan trọng nhất là......

“Tà Dịch và ta cùng nhau học tập trận pháp, thiên phú của hắn so với ta đều cao hơn, hiện tại hắn lại đi theo Long Vương, vậy trận pháp đối hắn đã không còn có tác dụng gì nữa rồi......”

Đông Phương Ngữ Hinh phân tích nói.

“Hinh Nhi, trận pháp vốn đã không thể ngăn cản, chúng ta căn bản không có năng lực cùng Long Vương chống đối......”

U Minh vương lo lắng trùng trùng , hắn chưa bao giờ cảm thấy lo âu như vậy.

“Ta biết, cho nên hiện tại chúng ta phải nắm chặt thời gian. Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi nhanh chóng cùng người của ngươi liên lạc, nhìn xem có biện pháp gì có thể đối phó với Long Vương hay không?...... Sư phụ, chúng ta ngẫm lại một chút về loại độc Tà Dịch trúng, sau đó chúng ta có thể dựa theo những gì chúng ta hiểu biết để điều chế giải dược thử xem...... hiện tại Tà Dịch còn chưa có hoàn toàn quên ta, này nói lên hắn trúng độc cũng không có lợi hại như trong tưởng tượng ......”

Bình luận

Truyện đang đọc