ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Edit: PDN

Nếu đã biết, vậy tam trưởng lão sẽ đề phòng Nhu Y, chuyện đó liền phiền toái .

“Chắc hẳn hắn không ngốc như vậy . . . . . .”

Nếu nói, hắn có được tất cả đều uổng phí .

“Tốt lắm, trận pháp này ta đã xem qua , cho ta hai ngày , ta trở về nghiên cứu ra biện pháp phá giải. . . . . .”

Nhu Y xua xua tay, mặc dù có biến hóa, nhưng dựa vào thông minh của nàng, chắc gì đã không phá giải được.

“Hai ngày? Thời gian quá dài . . . . . .”

Mẫn Bá Thiên bực mình nhìn Nhu Y, mắt Nhu Y liếc liếc:

“Vậy bây giờ ngươi tự mình phá. . . . . .”

Nói xong, vung tay lên, những người nâng ghế dựa này, không dám rời đi.

Bây giờ Mẫn Bá Thiên không mở miệng, thì bọn họ đâu dám bỏ đi kiêu ngạo như vậy chứ?

Nhu Y sửng sốt, nhìn bọn họ, bỗng nhiên cười lạnh nói:

“Mẫn Bá Thiên, hiện tại ta mới biết được, cái gọi là Thánh nữ này, hóa ra chỉ là con rối trên tay ngươi . . . . . .”

Chính mình quá ngây thơ rồi sao?

Mẫn Bá Thiên sửng sốt, tuy rằng Nhu Y cần thời gian hai ngày , nhưng. . . . . .

Trừ bỏ Nhu Y, hắn cũng không có người khác biết phá giải trận pháp .

“Các ngươi là kẻ điếc sao? Không nghe thấy lời nói của Thánh nữ ?”

Mẫn Bá Thiên phiền chán đá ra một cước , một người trong đó thân mình bay đi ra ngoài, rơi xuống mặt đất, nôn ra vài ngụm máu, đã chết.

Sau khi chết có người đến bổ sung đủ, nâng Nhu Y lên, đi.

Gần đây, tính tình của thiếu đảo chủ càng ngày càng không tốt , bọn họ nhìn cũng sợ hãi mà?

Thấy Nhu Y đi rồi, Mẫn Bá Thiên nắm chặt tay ——

Nhu Y, ngươi thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo .

Ta liền nhịn ngươi vài ngày, hừ. . . . . .

Chờ Thiên Thương Đảo hủy diệt, đương nhiên ta sẽ. . . . .

Có điều, nữ nhân này thật sự là ngoan độc, tuyệt tình, nàng có thể phản bội Thiên Thương Đảo, về sau có thể phản bội Phác Dương Sơn của bọn họ giống như thế, nữ nhân như vậy , không giữ lại được.

Chẳng qua, bây giờ đây, hắn cần nàng, tất nhiên cần cung cấp nuôi dưỡng thật tốt.

Hai ngày sao? Qua hai ngày nữa, vậy Thiên Thương Đảo, liền xong rồi ——

“Đây là mười người của Mẫn Bá Thiên . . . . . .”

Đến địa bàn của Phác Dương Sơn , tuy rằng rất khó trà trộn đi vào , nhưng không ngăn cản được mấy người Đông Phương Ngữ Hinh.

Võ công của bọn họ , ở cái thế giới này, có thể nói coi như rất cao thủ .

Người bình thường, hoàn toàn không có khả năng làm gì bọn họ

Quốc sư dựa theo phân phó của Đông Phương Ngữ Hinh , bắt tới mười người của Mẫn Bá Thiên, Đông Phương Ngữ Hinh che lại huyệt đạo của bọn họ , lấy máu so sánh với máu trong tay mình .

Dùng thời gian một ngày , cuối cùng so sánh ra được chỗ khác nhau.

Triệu tập ba người bọn họ lại, sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh rất nặng nề.

“Đã có kết quả ?”

Uất Trì Tà Dịch biết ra kết quả , nhưng kết quả này, tất nhiên , thật khiến người ta khó mà chấp nhận.

Bằng không, Đông Phương Ngữ Hinh sẽ không ngưng trọng như thế .

Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, cũng không nỡ lòng tiếp tục nói tiếp.

“Hinh Nhi, cuối cùng là loại độc gì?”

Nữ vương có phần thiếu kiên nhẫn , với bà mà nói, an toàn của mấy người họ quan trọng nhất.

“Là một loại độc có tính chất lựa chọn thành phần máu. . . . .”

Loại độc chất này, ở hiện đại thì có không ít, nhưng cổ đại này . . . . . .

Lúc ấy có bốn chị em cacsnangf ở cùng nhau, trong đó có một người thích mân mê máy tính , là một thiên tà ihacker máy tính .

Có một lần thật sự là nhàn rỗi nhàm chán, nàng liền xâm nhập bên trong một cái tổ chức khủng bố , kết quả nhìn thấy bọn họ đã từng nghiên cứu kiểu virus loại này .

Bình luận

Truyện đang đọc