ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

”Có lẽ, ngươi thật sự đã tới, có điều ngươi có thể dự cảm được ba con đường này có hai cái là nguy hiểm, nói lên rằng ngươi thật sự biết nơi này, nhưng trí nhớ của ngươi có được chưa đầy đủ . . . . . .”

Liệt lão phân tích nói, Chích lão cũng gật gật đầu, hai người liếc nhau, vẻ mặt Chích lão nghiêm túc nói :

“Nữ vương, hai người chúng ta có thể cùng nhau phát công, thử xem có thể thúc giục trí nhớ của ngươi thay đổi hay không , ngươi có bằng lòng hay không?”

Bọn họ là Luyện Đan Sư, luyện khí sư cao nhất , đối với chuyện này, đã từng gặp được ở trong sách cổ , nhưng chưa bao giờ thật sự thí nghiệm ở trên thân thể con người .

Nhưng hôm nay, đối mặt con đường chưa biết kia, thăm dò từng chút một, rõ ràng không bằng khiến cho nữ vương nhớ lại nhanh hơn một chút.

Tuy rằng, cũng có khả năng thất bại, chỉ là chậm trễ không bao nhiêu thời gian.

“Ta. . . . . . Ta nguyện ý. . . . . .”

Thúc giục trí nhớ thay đổi? Nghe thấy có thể nhớ tới một ít chuyện ban đầu, nữ vương có phần bài xích, dù sao, thứ mà người ta tự mình muốn quên mất, tất nhiên họ đã không thể làm khác.

Bà không muốn nhớ lại một lần nữa , nhưng. . . . . .

Bây giờ Hinh Nhi gặp nguy hiểm, nếu như bà nhớ lại bí mật của con đường này , nói không chừng có thể trực tiếp cứu Đông Phương Ngữ Hinh.

Chẳng qua là, bà không xác định mình thật sự có cái trí nhớ kia hay không.

Một loại cảm giác mơ hồ , chính bà cũng không thể nói rõ ràng .

Nhưng chỉ cần cố gắng còn có hi vọng, nếu như mình không bằng lòng, vậy Hinh Nhi khả năng. . . . . .

U Minh Vương, đối với người kia, bà cũng có chút kiêng dè như thế .

Thấy nữ vương đáp ứng, Chích lão và Liệt lão không dám chậm trễ, vội vàngbắt đầu vận công.

Mà Uất Trì Tà Dịch thì lo lắng và chờ đợi, Mẫn Bá Thiên chết tiệt , sao hắn ta lại vô sỉ như vậy?

Nhu Y, không thể giữ lại.

Chờ đi ra ngoài, hắn lại đích thân giết chết nàng ta.

Nữ nhân này, tuyệt đối là một tai họa.

Trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, thậm chí hắn có phần hối hận, chắc hẳn trước hết giết Nhu Y lại tiếp tục tìm Đông Phương Ngữ Hinh mới đúng ——

“Ta không cứu được ngươi. . . . . .”

U Huyền rất tự trách, cậu lại lén đến đây, tuy rằng biết phụ thân không cho cậu gặp Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng. . . . . . . . . . . .

Đây là mẫu thân của tiểu Hoan Hoan , cậu không muốn nhìn thấy lại mặc kệ nàng.

“Ta biết. . . . . .”

U Huyền làm sao có thể là đối thủ của U Minh Vương ?

Có điều tiểu hài tử này , Đông Phương Ngữ Hinh thật sự có vài phần thích .

Nàng bỗng nhiên nghĩ đến chuyện ngày đó, tò mò hỏi:

“Đúng rồi, lần trước ngươi muốn nói cái gì mà U Minh Vương không cho ngươi nói ? Hắn ta làm cái gì đối với tiểu Hoan Hoan sao?”

Tiểu Hoan Hoan vẫn là thịt trong tim của Đông Phương Ngữ Hinh, nàng cũng không muốn để cho tiểu Hoan Hoan chịu chút thương tổn nào.

“Cũng không có gì, chỉ là kết ấn của U Minh giới chúng ta . . . . . .”

Kết ấn? Đông Phương Ngữ Hinh có phần không rõ:

“Dùng để làm cái gì?”

“Phụ thân hạ kết ấn, vậy về sau tiểu Hoan Hoan chỉ có thể thành thân với ta . . . . . .”

Chuyên này. . . . . .

Đông Phương Ngữ Hinh có phần không nói nổi, tiểu Hoan Hoan bị hạ thứ này vào lúc nào?

“Nghĩa là gì? Nếu như tiểu Hoan Hoan không thành thân với ngươi, gả cho người khác sẽ như thế nào ?”

Đông Phương Ngữ Hinh quýnh lên, tai sao nàng sẽ không phát hiện tiểu Hoan Hoan bất thường chứ ?

“Đó vốn là ấn pháp đặc thù của U Minh giới chúng ta , giống như thủ cung sa ở chỗ các ngươi, Chẳng qua ở nơi này của chúng ta, kết ấn của phụ thân , chỉ có ta mới có thể cởi bỏ , nếu như sau khi lớn lên tiểu Hoan Hoan cùng một chỗ với nam nhân khác , kết ấn sẽ lập tức phát tác, hai người đều đã. . . . . .”

Bình luận

Truyện đang đọc