ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Edit: PDN

Đúng, đây là virus, không phải chỉ là độc dược bình thường .

Lựa chọn máu người, mầm độc như vậy , có thể thả ra tùy tiện , nhưng sẽ không xúc phạm tới người một nhà.

“Cái gì. . . . . . Hinh Nhi, tính lựa chọn máu cái gì . . . . . .”

Cái từ ngữ này có chút xa lạ, ba người bọn họ nghe cũng chưa hiểu .

“Tà Dịch, Phác Dương Sơn và Thiên Thương Đảo các chàng, chắc là rất ít kết hôn chứ?”

Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu nhìn Uất Trì Tà Dịch, hắn gật gật đầu:

“Có người phải lén làm như vậy, nhưng cơ bản ít vô cùng . . . . . .”

Ở tầng lớp trên, thì kiên quyết không cho phép làm như vậy .

Đương nhiên, cho dù là phía trên sẽ ngăn lại, cũng không thể hoàn toàn ngăn chặn tình huống này, đây là chuyện mọi người đều biết .

“Lúc trước đảo chủ phản đối chúng ta cùng một chỗ, cũng là bởi vì ta không phải người của Thiên Thương Đảo, sợ hãi vì ta và ngươi cùng một chỗ, đời sau của chúng ta sẽ ảnh hưởng đến huyết mạch thuần khiết của Thiên Thương Đảo, đúng không?”

Sắc mặt Uất Trì Tà Dịch trầm trọng gật đầu, nhưng sự thật chứng minh, cái đó hoàn toàn không cần lo lắng .

Hoan Hoan của bọn họ, thiên phú so với ai khác đều cao hơn, huyết mạch cũng chính cống.

Hắn cũng có phần khó hiểu, cảm thấy chuyện huyết mạch , thật sự rất kỳ diệu.

“Tà Dịch, chuyện như vậy, không chỉ là Thiên Thương Đảo như thế, Phác Dương Sơn cũng là như thế, người của bọn họ, đều có chảy huyết mạch của Phác Dương Sơn bọn họ, giống như là Thiên Thương Đảo , mà lần này Mẫn Bá Thiên dùng là cái gọi là độc khí công, chẳng qua là một loại độc lựa chọn máu mà thôi. . . . . .”

Bây giờ bọn họ hơi hơi có phần hiểu được, quốc sư hỏi:

“Hinh Nhi, trên đời này có độc kỳ lạ như vậy sao?”

Hắn tự nhận là kiến thức rộng rãi, nhưng chuyện như vậy, cũng là lần đầu tiên nghe nói qua.

“Ta cũng không nghĩ tới bên này có người sẽ biết được thứ này, chẳng qua, hiện tại nếu độc này đi ra , vậy thuyết minh, người kia, nhất định còn có độc dược lợi hại hơn . . . . . .”

Hắn không có khả năng để đồ tốt nhất của mình cho người ta , trừ khi. . . . . .

Đây chính là mục đích cuối cùng nhất của hắn .

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm như thế nào? Máu của chúng ta, cũng không có huyết mạch của Phác Dương Sơn nha. . . . . .”

Nữ vương sốt ruột , nếu dựa theo lời của Đông Phương Ngữ Hinh, vậy chẳng phải là trừ khi bọn họ là người của Phác Dương Sơn, bằng không, bọn họ không thể tránh thoát độc của Mẫn Bá Thiên sao?

“Có biện pháp, chỉ có bắt người. . . . . .”

Đông Phương Ngữ Hinh từng nói qua sẽ trả thù Mẫn Bá Thiên , nhưng nàng không nghĩ tới giết bao nhiêu người.

Tuy rằng Mẫn Bá Thiên giết nhiều người của Thiên Thương Đảo như vậy, nhưng. . . . . .

Đồng dạng, giết những dân chúng vô tội kia, nàng cảm thấy có phần tàn nhẫn.

Bởi vì đây là chủ ý của Mẫn Bá Thiên , mà không phải của những người thường này .

“Hinh Nhi, nàng nói là . . . . . .”

“Dùng thân thể và máu của bọn họ , tinh luyện đan dược, chỉ cần chúng ta dùng, có thể phòng ngừa khí độc kia giống vậy . . . . . .”

Đây là biện pháp duy nhất nàng nghĩ được , nhưng biện pháp này , có chút tàn nhẫn.

“Được. . . . . .”

Tà Dịch vỗ cái bàn, chỉ cần cứu Thiên Thương Đảo, cái gì hắn cũng nguyện ý làm.

“Bao nhiêu người?”

Nữ vương chớp chớp mi, chuyện này bà thành thạo nhất.

“Hơn một ngàn đi. . . . . .”

Đông Phương Ngữ Hinh dè dặt nói một con số , bởi vì cái này cần nồng độ cao mới được, hơn một ngàn là con số thận trọng, nàng phải làm giải dược, cũng không chỉ là vài người bọn họ, còn có người của Thiên Thương Đảo, không chết , thì đều cần dùng.

“Ba người chúng ta phân công nhau hành động đi, xem ai bắt nhiều người. . . . . .”

Quốc sư nóng lòng muốn thử nói, Đông Phương Ngữ Hinh liếc liếc mắt:

“Mọi người không cảm thấy chuyện này rất tàn nhẫn sao?”

“Hinh Nhi, người chết của Thiên Thương Đảo chúng ta , cũng không chỉ là một ngàn người này . . . . .”

Bình luận

Truyện đang đọc