NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Có người không nhịn được lên tiếng, thậm chí mang theo tiếng nức nở, "Làm sao bây giờ? Còn có mấy tháng ta sẽ được ra cung. Nếu Tam hoàng tử xảy ra chuyện gì, chúng ta thật sự xong rồi."

"Ta không muốn chết, ta không muốn chết!"

Dưới bầu không khí hoảng loạn này, tất cả tỳ nữ đứng gần nhau đều luống cuống tay chân.

Lúc này, từ nơi nào đó trong hậu viện, quản sự ma ma mặt không biểu tình đi ra.

"Đang làm cái gì đây?? Tam hoàng tử còn chưa chết đâu!"

Ngữ khí của quản sự ma ma vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa ngày thường cũng rất có uy danh, vừa nói xong, tất cả tỳ nữ đang khóc thút thít đều ngậm miệng.

Quản sự ma ma nhìn lướt qua mấy người ở đây, "Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc! Đồ vô dụng!"

Nói xong, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Tô Yên.

Thấy nàng từ đầu đến cuối luôn bình tĩnh, cũng không tham dự trong đám người kia.

Quản sự ma ma đánh giá một lát bỗng nhiên nâng tay chỉ vào Tô Yên, "Ngươi, lại đây."

Tô Yên lên tiếng: "Vâng."

Sau đó đi tới trước mặt quản sự ma ma.

Quản sự ma ma nhìn Tô Yên, trong mắt nghiêm khắc rốt cuộc hòa hoãn một chút, "Bây giờ tình tình đang rối loạn, Tam hoàng tử lại rơi xuống nước ốm đau. Ngươi đi đến tiền viện hầu hạ."

Lời nói rơi xuống, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ ghen ghét nhìn Tô Yên.

Có người nhịn không được, "Ma ma, nàng ta mới tới đây một tháng, chuyện dễ mắc lỗi như vậy tại sao lại để cho nàng ta làm?"

Quản sự ma ma hừ lạnh một tiếng, "Còn có mặt mũi hỏi? Nhìn cái bộ dáng khóc lóc thảm thiết của các ngươi đi, đen đủi."

Vừa nói xong, cũng không có người dám dị nghị, mọi người đành phải hâm mộ.

Tuy rằng đều là tỳ nữ trong hoàng cung, nhưng cũng phân theo cấp bậc.

Những người tụ tập ở hậu viện như bọn họ, phần lớn chỉ là tam đẳng cung nữ hoặc là nhị đẳng cung nữ.

Được chọn từ những gia đình bình thường, hoặc là tỳ nữ được đưa từ trong cung tới.

Những tỳ nữ này bình thường phải làm những công việc mệt nhọc lại không được gần chủ tử, không thể lấy lòng.

Ma ma trực tiếp chọn Tô Yên đi tới tiền viện có nghĩa là gì?

Tỳ nữ tiền viện, đều là cung nữ nhất đẳng, ngày thường bưng trà rót nước hầu hạ bên cạnh hoàng tử.

Không nói tới tiền lương mỗi tháng tốt hơn gấp mấy lần, làm việc gió thổi không tới mưa xối không đến.

Không chỉ như thế, nếu có cơ hội, được Tam hoàng tử coi trọng, về sau rất có khả năng trở thành nha hoàn thông phòng bay lên làm phượng hoàng.

Cơ hội mà tất cả tỳ nữ đều mong muốn, lại bị Tô Yên cướp đi như vậy?

Thật sự là làm người cực kỳ hâm mộ.

Tô Yên không nghĩ nhiều, nếu được điều đến tiền viện, nàng làm theo mệnh lệnh là được.

Quản sự ma ma thấy nàng không kiêu ngạo không siểm nịnh, sự tán thưởng trong mắt càng nhiều hơn.

Giọng nói cũng không lạnh băng như lúc nãy, "Tới đây với ta."

"Vâng, ma ma."

Xuyên qua hành lang dài, đi theo phía sau quản sự ma ma đến tiền viện.

Trực tiếp đi tới cửa điện của Tam hoàng tử Hiên Viên Vĩnh Hạo.

Ma ma nói với hai cung nữ đứng ngoài cửa: "Xuân Hoa, Thu Thật."

Hai cung nữ mặc quần áo màu vàng nhạt, nhìn vẻ bề ngoài thì những tỳ nữ kia không thể so sánh với hai cung nữ này.

Hơn nữa diện mạo xinh đẹp, rất có khí chất.

"Ma ma."

Hai người đồng thời nói.

Quản sự ma ma gật gật đầu.

Sau đó chỉ chỉ Tô Yên phía sau mình, "Đây là Tô Yên nha hoàn mới được điều tới, cùng hầu hạ Tam hoàng tử với hai người các ngươi, Xuân Hoa, ngươi sắp xếp một chút đi."

Nha hoàn tên Xuân Hoa cung kính đồng ý, "Dạ thưa ma ma."

Sau đó, ma ma lại nhấn mạnh vài câu, lúc này mới xoay người rời đi.

Khi ma ma vừa rời đi, Xuân Hoa Thu Thật lập tức không còn sự cung kính như vừa rồi, lập tức thoải mái lại.

Hai người không khách khí đánh giá Tô Yên, nhìn ra Tô Yên là cung nữ tam đẳng.

Trong lòng có chút khinh thường, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.

Chương này tặng Quàng Hậu của Trẫm nhé!!!

Bình luận

Truyện đang đọc