NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

"Hả?"

Tiểu Hoa kinh ngạc.

Tô Yên lại giống như có hơi đau đầu, dùng sức lắc lắc cái hộp màu đen kia, "Không được nói nữa."

Tiểu Hoa nhìn phản ứng của ký chủ nhà mình, giống như gặp ma vậy.

Ai, ai kêu?

Sao nó không nghe thấy gì?

Tiểu Hoa vội vàng đi tra, một lát sau, nó lên tiếng: "Ký chủ, người tên Vu Tổ lúc này, là một cao thủ về cổ trùng."

"Cổ trùng?"

"Đúng vậy, chính là đặt một con sâu trong thuốc, làm kẻ địch ăn phải, sau đó con sâu đó sẽ tra tấn người đó đến chết."

Khi Tiểu Hoa tra tư liệu, có chút ghê tởm, nó đã nói giảm nói tránh.

Còn có một vài loại cổ trùng đi vào cơ thẻ người, không ngừng sinh sôi nẩy nở, ăn hết nội tạng của người đó chỉ để lại cái vỏ rỗng.

Tô Yên chưa từng tiếp xúc với cổ trùng, đây cũng là lần đầu tiên nghe nói tới.

Có chút tò mò, duỗi tay mở hộp thuốc kia ra.

Một viên thuốc trong suốt xuất hiện trước mắt nàng.

Nàng nhìn chằm chằm viên thuốc đó, nhìn trái nhìn phải, "Ngươi ở bên trong viên thuốc này?"

Tiểu Hoa nhìn vậy sửng sốt sửng sốt.

Nó tặng thính lực của mình lên mấy lần, mới nghe thấy một tiếng nhỏ nhỏ, "Mắng mắng mắng mắng."

Tô Yên lại hỏi, "Ngươi là... sâu?"

"Mắng mắng mắng mắng!"

Tiểu Hoa hỏi: "Ký chủ, nó đang nói gì vậy?"

"Nó nói nó không phải sâu, là Cổ vương."

Tô Yên suy nghĩ một lúc lâu, nhỏ giọng hỏi Tiểu Hoa, "Cổ vương? Chính là sâu vương sao?"

Tiểu Hoa còn chưa nói gì, vị đồng chí Cổ vương này đã có ý kiến, "Mắng mắng mắng mắng này!!"

"Ký chủ, nó đang nói gì?"

Tô Yên lặp lại, "Nó nói nó là loại cổ mạnh nhất hung tàn nhất trên thế giới, không phải sâu vương."

Đại khái là do Tiểu Hoa đã đọc tư liệu về cổ độc, nó nghe tiếng mắng mắng mắng của Cổ vương, lại cảm thấy sởn tóc gáy, cảm thấy có vô số con sâu nhỏ đang bò trên người nó.

Qua một hồi lâu, Tiểu Hoa nói: "Ký chủ, nếu điện hạ ăn viên thuốc này, sẽ xảy ra chuyện gì?"

Tô Yên nghĩ nghĩ, nàng cũng không hiểu, vì thế cúi đầu nhìn về phía viên thuốc kia, hỏi: "Nếu ăn ngươi, sẽ thế nào?"

"Mắng mắng mắng mắng này."

"Nó đang nói gì?"

"Nó nói, nó sẽ ăn cả cơ thể, chỉ còn lại một tầng da trong suốt."

Cuối cùng Tiểu Hoa cũng không nhịn được nôn mửa,"Nôn!! Nôn!!"

Nhưng Tiểu Hoa không có thật thể, cho nên chỉ có thể phát âm thanh biểu đạt sự ghê tởm của mình.

Tiểu Hoa vội vàng giảm thính lực của mình xuống, nó không muốn nghe con sâu này nói thêm gì nữa.

Tô Yên liếm liếm môi, nàng cầm hộp gỗ màu đen kia đến một góc không người, nhỏ giọng nói: "Tối nay, ngươi sẽ bị một người ăn, ngươi không ăn hắn, thành thành thật thật ngốc, ta sẽ thả ngươi ra, có được không?"

"Mắng mắng mắng mắng!"

Vậy không được, không ăn thịt người còn đuổi ta từ trong cơ thể người ra, nghĩ Cổ vương như ông đây là gì?

Tô Yên thương lượng với nó, "Vậy, ngươi muốn gì mới không ăn hắn?"

"Mắng mắng mắng mắng mắng!"

Ông cứ ăn, cứ ăn! Dù là ai ăn ông, ông cứ ăn hết không bỏ lại gì!

Tiểu Hoa thành thành thật thật ở trong khuyên tai, có chút nghi ngờ.

A?

Sao lúc này ký chủ lại thương lượng với con sâu này?

Lúc trước con rắn kia xuất hiện, nó nhớ rõ, ký chủ nói muốn nội gan là con rắn kia không chút do dự phun ra mà?

Bình luận

Truyện đang đọc