Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Dứt lời, An Túc đã để hộp thuốc trong tay lên trêи tủ đầu giường.
Tô Yên mở hộp ra.
An Túc ôn hòa lên tiếng
"Trước tiên là bôi thuốc mỡ màu đỏ, sau đó bôi thuốc mỡ màu xanh, 1 ngày 3 lần. Không được động nước, tốt nhất là dùng băng gạc băng bó lại, thuốc mỡ sẽ nhanh phát huy tác dụng hơn. Đây là lời của bác sĩ nói."
Tô Yên vừa nghe vừa cúi đầu xem mấy tuýp thuốc trong tay.
Bóp thuốc ra ngón tay, sau đó cầm lấy cánh tay hắn bôi thuốc lên.
Chờ bôi xong rồi, cầm lấy băng gạc, băng bó cho hắn,
Động tác như nước chảy mây trôi, rất nhanh liền xử lý xong vết thương.
An Túc không nhịn được ngẩng đầu nhìn Thiếu chủ.
Ừm... rất thành thật.
Quả nhiên, tìm Tô Yên tới đây là chính xác.
Kỳ thật, An Túc phản đối chuyện Thiếu chủ và Tô Yên ở bên nhau
Nhưng ······.
Hiện giờ trong lòng An Túc đang lặng lẽ nghiêng sang một hướng khác.
Nhìn đi nhìn lại, ngó trái ngó phải, hình như chỉ có Tô Yên mới có thể trị được thiếu chủ.
Hơn nữa nhìn ra được, vị Chủ Thần này thật sự không có ý gì khác, chỉ muốn thiếu chủ sống tốt.
Ngoại trừ thân phận của cô, nữ nhân này cũng là một sự lựa chọn không tồi.
Chỉ là cô ta làm thiếu chủ chết mê chết mệt cô như vậy, thật sự là không được.
Tô Yên vừa xử lý xong, An Túc đã nhẹ nhàng lên tiếng
"Chủ Thần Đại Nhân, thuốc này không nên uống lạnh."
Tô Yên bưng bát thuốc lên.
Sau đó, cô lên tiếng
"Anh có thể tự uống không?"
Quân Vực nhìn đi chỗ khác, biểu hiện cự tuyệt vô cùng rõ ràng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên sờ tay hắn, thấy người hắn vẫn nóng rực, múc một thìa thuốc đưa tới bên môi hắn.
Sau đó hỏi An Túc
"Hắn phát sốt bao nhiêu độ?"
An Túc lên tiếng
"Vừa rồi đã hạ sốt, hiện tại là 39,1 độ C."
Đã hạ còn 39,1 độ, vậy trước đó thì sốt bao nhiêu độ?
Cho nên trước đó hắn ngủ không phải là vì mệt, mà là sốt đến mơ hồ?
Thuốc đưa tới môi Quân Vực, nhưng hắn vẫn cự tuyệt như cũ.
Hắn rút tay về, không cho Tô Yên chạm vào, muốn cùng cô phân rõ giới hạn.
Tô Yên hỏi
"Vậy anh tự uống?"
Quân Vực trào phúng cười
"Tô tiểu thư quản cũng thật rộng."
Nếu là dĩ vãng, chỉ cần cô hôn hắn một cái, đảm bảo tốt hơn tất cả những lời nói thừa thãi khác.
Nhưng hiện tại, không thể hôn hắn được.
Cô kéo tay hắn, kết quả vừa mới cầm lấy đã bị hắn giật ra, làm cho thuốc trong bát văng tung tóe ra ngoài.
Tô Yên còn chưa kịp phản ứng lại, An Túc đứng bên cạnh đã vội vàng nói to
"Chủ Thần Đại Nhân, ngài.... ngài không bị bỏng chứ?"
Vừa dứt lời, ánh mắt của Quân Vực bị hấp dẫn qua. Sau đó liền thấy trêи tay Tô Yên đầy nước thuốc.
Hắn duỗi tay giằng lấy cái chén, một ngụm liền uống cạn.
Đặt mạnh cái chén ở trêи tủ đầu giường.
"Cộp" một tiếng, cái chén xoay vòng ở trêи mặt tủ rồi dừng lại.
Tô Yên kéo tay hắn lần nữa, vừa kéo vừa nói
"Em thật sự không biết nên lựa chọn như thế nào."
Một câu liền nói hết ra những mê man trong lòng Tô Yên.
Cô không hiểu, bất kỳ chuyện gì trộn lẫn với tình cảm đều sẽ trở nên vô cùng phức tạp.
Mà một khi liên quan đến Quân Vực, cái vấn đề này thật sự làm Tô Yên không thể nào giải quyết nổi.
Tô Yên nhỏ giọng nói
"Em không muốn thấy anh bị thương, anh bị thương em sẽ rất khó chịu."
Quân Vực nghe xong, nhìn Tô Yên, trêи mặt còn có vài nét trào phúng
"Không nghĩ tới tôi lại có mị lực lớn như vậy đối với em, lại có thể làm cho em canh cánh trong lòng."
Tô Yên nghe giọng nói của hắn còn mang theo ý châm biếm.
Do dự một lát rồi nói
"Em muốn mỗi ngày đều tới đây, đảm bảo thân thể anh sẽ tốt lên. Có thể chứ?"
Tô Yên thấy hắn không nói lời nào.