NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

"Thần chưa bao giờ nhìn thấy Vương gia đối đãi với người khác như vậy."

Khâm sai vừa dứt lời, Sứ thần đang nổi giận đùng đùng cũng đánh mắt nhìn qua.

Sứ thần đối với thế cục của Kim Vĩnh quốc không rõ lắm.

Nhưng đối với hai chữ Tuân Cảnh lại vô cùng rõ ràng.

Một người có thể ngang tài ngang sức với Trấn Nam Vương Âu Dương Du.

Tuân Cảnh, chắc chắn không phải là một kẻ đơn giản.

Nghe Khâm sai nhắc nhở, Sứ thần cũng nhìn cách hai người kia ở chung.

Lúc này, Tô Yên thấy Tuân Cảnh vẫn đút điểm tâm cho nàng.

Duỗi tay, chắn lại, một câu cũng không chịu nói.

Có chút không quá thân cận như Khâm sai nói.

Nhưng trái lại, Tuân Cảnh Vương gia có vẻ như không để tâm.

Trực tiếp ăn luôn miếng điểm tâm Tô Yên vừa từ chối.

Thế này là,.....

Tựa như là cùng một lúc, bốn con mắt của Sứ thần và Khâm sai đại thần đều phát sáng.

Có lẽ Công Chúa vô tình, nhưng rõ ràng Vương gia có ý.

Bằng không, làm sao có chuyện một người như Vương gia lại dung túng hành động của Công Chúa như vậy được?

Khâm sai lên tiếng

"Không biết Vương gia cảm thấy Công Chúa điện hạ của Giang Lan quốc thế nào?"

"Xinh đẹp như hoa, tâm hướng tới chi*."

*tha thiết ước mơ

Ánh mắt Khâm sai đại thần càng thêm sáng.

Vì muốn có thêm chút can đảm, bèn cầm chung rượu bên cạnh lên uống hai ngụm.

Sau đó nói tiếp

"Vương gia chưa cưới vợ, Công Chúa điện hạ cũng chưa gả chồng. Trai tài gái sắc, thực sự là một đôi trời sinh a~"

Lúc này, Khâm sai đại thần của chúng ta đã đem hôn ước của Tô Yên và Trấn Nam Vương vứt ra sau đầu.

Khâm sai đã chắc chắn trong lòng, vị Trấn Nam Vương này rõ ràng không muốn cưới Công Chúa.

Rõ ràng biết Khâm sai đại thần và Sứ thần tới đây vì việc hai người liên hôn.

Thế nhưng đang ở trong yến hội lại vì một nữ nhân khác mà rời đi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Giống như chỉ muốn gây khó dễ cho Công Chúa, muốn Sứ thần Giang Lan quốc nhanh nhanh chóng chóng đưa Công Chúa về nước.

Trấn Nam Vương nhiều năm chinh chiến sa trường, không biết đã bao nhiêu lần làm trái Hoàng mệnh.

Lần này, cũng có thể vì nữ nhân kia mà cự tuyệt hôn sự với vị Công Chúa kia.

Đến lúc đó, sẽ khiến hai nước càng thêm xấu hổ.

Nếu có thể ngay tại yến tiệc này thu xếp mọi việc chu toàn, để Công Chúa hứa hôn với một người khác xứng đôi.

Không phải là nhất cử hòa hoãn quan hệ giữa hai nước sao?

Dù sao Công Chúa và Trấn Nam Vương vẫn chưa cử hành đại hôn.

Công Chúa cũng chưa thể tính là đã gả chồng.

Tuy rằng có Hoàng mệnh trong người, nhưng Công Chúa và Vương gia tình thâm, lại thêm hôn ước giữa hai nước, chắc chắn Hoàng đế bệ hạ sẽ đồng ý.

Vốn dĩ, hôn sự với vị Công Chúa Giang Lan quốc này, Bệ hạ sắp xếp cho Tuân Cảnh Vương gia.

Nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, Tuân Cảnh Vương gia đến Hoàng cung một chuyến.

Khi thánh chỉ ban ra, vốn dĩ là Tuân Cảnh Vương gia lại trở thành Trấn Nam Vương Tướng quân xa tít tắp chân trời.

Trong đầu Khâm sai đại thần không biết có bao nhiêu tính toán chạy qua.

Hắn ta cười nói

"Thần thấy Vương gia đối với Công Chúa điện hạ như vậy, người không biết sẽ nghĩ rằng Vương gia ái mộ Công Chúa từ lâu."

Sứ thần đứng bên cạnh hiển nhiên cũng đã hiểu ra ý tứ của Khâm sai.

Im lặng không nói gì, chỉ đứng nhìn.

Rốt cuộc, cũng chỉ hy vọng vị Vương gia này có thể cưới hỏi Công Chúa điện hạ đàng hoàng.

Tuy rằng Sứ thần vô cùng tức giận với thái độ của Trấn Nam Vương, nhưng nếu Công Chúa thực sự bị người của Kim Vĩnh quốc từ hôn.

Trở về Giang Lan quốc, chỉ sợ ngày sau cuộc sống sẽ không còn ánh sáng, sống những ngày tháng không được dễ chịu.

Tuân Cảnh nhìn Tô Yên, chậm rãi lên tiếng

"Ta xác thật là rất ái mộ Công Chúa, chỉ là Công Chúa một lòng trung trinh với Âu Tướng quân, lại sắp cử hành đại hôn gả cho Tướng quân, bổn vương không thể nhúng tay."

Khâm sai đại thần vừa nghe thấy Tuân Cảnh nói vậy, lập tức đứng bật dậy

"Không, không"

Hắn ta phủ nhận xong, mới chợt nhận ra mình quá kϊƈɦ động.

Vội vàng giữ bình tĩnh, đè thấp giọng, cất lời

"Công Chúa điện hạ vẫn còn trong sạch, chưa gả chồng. Vương gia tất nhiên có thể tranh thủ."

Tuân Cảnh do dự

"Thật sao?"

"Đúng vậy."

"Nhưng ta không thể làm trái Hoàng mệnh."

"Hoàng đế bệ hạ chắc chắn sẽ càng hy vọng một cuộc hôn nhân lưỡng tình tương duyệt, tình chàng ý thϊế͙p͙ hơn."

Bình luận

Truyện đang đọc