NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: hhhhhh

Beta: Ngân Minn

Tô Yên nhìn cô ta.

Lãnh đạm mở miệng

"Thì sao?"

Lời vừa thốt ra, Quân Vực liền động động mí mắt, tiện đà nhìn Tô Yên.

Lời này, không thể nào là của Tô Yên được.

Tô Yên từ trước đến nay vân đạm phong kinh không có cảm tình, nào có từng nghe qua nàng nói lời khiêu khích?

Vị trưởng công chúa của Minh Giới gõ gõ ngón tay trêи cánh tay, đánh giá Tô Yên từ trêи xuống dưới

"Chỉ là một nữ tử nhân loại hèn hạ mà thôi, không biết lấy đâu ra tự tin để dây dưa bên người Tôn chủ chứ."

Sau khi nói xong, nàng ta ưỡn ngực

"Ta mới là con dâu mà Tôn chủ đời trước đã định."

Lời này vừa nói ra, Quân Vực cũng đã xuất hiện bên cạnh Tô Yên.

Tô Yên mím môi, nhìn hắn.

Nàng hơi tức giận.

Theo lý trí phân tích, việc này là do phụ thân hắn định, không liên quan đến hắn, cho nên không thể giận hắn.

Nhưng, nàng vẫn giận.

Nàng không thể khống chế được.

Vị trưởng công chúa Minh Giới mắt sáng ngời, đang muốn nói chuyện

"Tôn…”

Còn chưa nói hết, liền thấy Quân Vực kéo tay Tô Yên lại.

Trông hắn rất ủy khuất

"Tiểu Quai từng nói, ta là của nàng. Sao Tiểu Quai nỡ lòng đẩy ta vào trong lòng người khác?"

An Đồng đứng ở cửa nhịn không được liền ho khan.

Khả năng lật mặt này….haha, hắn không có tư cách bình phẩm.

Tô Yên muốn rút tay ra.

Quân Vực lại lôi kéo không buông, còn túm tay nàng đặt bên hông hắn khiến Tô Yên ôm hắn.

"Tiểu Quai phải yêu ta nhiều hơn."

Con Cá này không thèm để ý đến có người ngoài đang ở đây.

Thậm chí cũng chưa từng nghĩ tới bộ dạng hiện tại có ảnh hưởng xấu tới thanh danh của Thâm Uyên Ma Vực hay không.

Hắn chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để có thể buộc chặt Tiểu Quai bên người và làm cách nào để đuổi Nam Nhiễm kia đi.

Lòng Quân Vực đầy rẫy mưu tính tất cả đều phí tâm phí lực dùng trêи cái người có cái đầu gỗ vạn năm không chịu nở hoa kia.

Tô Yên ôm eo Quân Vực, ngẩng đầu nhìn hắn.

Biểu tình dần buông lỏng.

Nửa ngày sau, nàng lên tiếng

"Ừm."

Một tiếng trả lời này của Tô Yên làm An Đồng lại phải ho khan.

Tô Yên cô nương đáp ứng rồi?

Cô đáp ứng cái gì?

Đáp ứng sẽ yêu thương tôn chủ hơn?

Này …

An Đồng ngẩng đầu, nhịn không được nhìn Tô Yên.

Đột nhiên cảm thấy Tô Yên cô nương đối xử với tôn chủ hình như rất tốt?

Trước kia, An Đồng sợ Tô Yên đối xử không tốt với tôn chủ.

Bây giờ lại cảm thấy, Tô Yên đối tôn chủ quá tốt rồi.

Thật là một thuộc hạ ba phải mà.

Trưởng công chúa Minh Giới muốn chen vào vài câu.

Kết quả hai người họ dính nhau như sam.

Cô ta không thể xen vào nổi.

Cuối cùng, mặt xám xịt rời đi.

Trưởng công chúa đi chưa được bao lâu, Tô Yên cũng đi luôn.

Nói là có một số việc cần xử lý.

Vốn tưởng rằng Quân Vực sẽ lì lợm la ɭϊếʍ.

Không ngờ hắn cũng không dây dưa gì, chỉ hôn hai cái lưu luyến không rời rồi buông ra.

Tô Yên vừa đi, Quân Vực liền khôi phục bộ dáng ngày thường.

Hắn đi tới tẩm điện.

An Đồng đi theo phía sau.

Lúc sắp tới tẩm điện, Quân Vực liếc nhìn An Đồng

"Vừa nãy ho khan cái gì? Cổ họng khó chịu?"

Ngữ điệu hắn chậm rãi, không nghe ra cảm xúc.

Hoàn toàn khác với lúc nói chuyện với Tô Yên.

Sống lưng An Đồng cứng đờ, biết bản thân hiện tại mang tội.

Hắn ôm quyền

"Thuộc hạ biết tội."

Quân Vực ngữ điệu nhàn nhạt

"Tội gì?"

An Đồng trầm mặc trong chốc lát, mới cẩn thận nói

"Thuộc, thuộc hạ vẫn luôn cho rằng Tô Yên cô nương lạnh nhạt, không có tình cảm, đây là lần đầu tiên thấy cô ấy ghen, có chút kinh ngạc."

Quân Vực mới đầu nghe thì không có phản ứng gì.

Bình luận

Truyện đang đọc