NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Sau khi nói xong, Trình Tinh Dương không nhịn được nghiêng đầu hỏi Khương Nhiên, "Anh và bạn học Tô Yên... không đúng, là chị dâu, sao lại thế này? Không phải là anh tỏ tình người ta còn chưa đồng ý đi?"

Trình Tinh Dương vốn là thuận miệng nói, nào biết một chân đã dẫm phải bom.

Khương Nhiên ngẩng đầu, cả mặt đều mang theo một tia lệ khí không dễ chọc.

Trình Tinh Dương sửng sốt, theo bản năng dịch sang một bên, nuốt nước bọt, "Em, em nói đùa thôi, không phải là thật chứ?"

Nói xong, nhìn sắc mặt Khương Nhiên vẫn luôn khó coi.

Trình Tinh Dương trừng lớn mắt, cố nén ý cười.

Ông trời của con, quả nhiên phong thuỷ luân chuyển a!

Ông trời sẽ phân sự đau khổ cho mỗi người, chỉ là có người đến sớm, có người đến muộn.

Ví dụ như Khương Nhiên, còn không phải là đang đau khổ sao??!

Nữ sinh mình thích, thích nam sinh khác.

Còn có chuyện gì đau khổ hơn chuyện này??

Đương nhiên, cậu cũng không dám bỏ đá xuống giếng, miễn cho bị giết chết.

Chỉ có thể vội vàng trốn đi rất xa.

Lại nói tới Tô Yên đi vào văn phòng giáo viên.

Thầy Hóa vừa thấy Tô Yên tới, đôi mắt sáng ngời, "Tô Yên tới a, mau tới đây!"

Giữa những câu nói, khó nén sự kích động trong lòng.

Tô Yên gật gật đầu, đi qua đó.

Thầy Hoa rút ra một tờ đề, đặt lên trên bàn, "Em tới làm đề này."

Nguyên Hân Lâm đưa đề thi cho thầy Hóa. Trong lúc vô tình nhìn thấy tờ đề kia của Tô Yên.

Là đề thi học sinh giỏi Hóa quốc gia năm ngoái.

Cậu ta cũng làm qua, tương đối khó.

Đặc biệt là hai bài cuối cùng, vẫn không tìm được cách làm.

Cuối cùng vẫn là do thầy gợi ý hai câu, mới có thể nghĩ được một chút.

Tô Yên ngoan ngoãn nhận bài thi, sau đó ngồi xuống ghế làm.

Thầy Hóa cũng sợ mang tới áp lực cho Tô Yên, không quên khuyên, "Không sao, nếu thật sự làm không được thì bỏ."

"Vâng thưa thầy."

Tô Yên đồng ý, sau đó bèn cúi đầu ngồi làm bài.

Tóc đen rũ xuống, che đi hơn một nửa khuôn mặt cô.

Ánh nắng chiếu vào, chiếu xuống trên người cô, trên bài thi làm Nguyên Hân Lâm ngẩn ra.

Cho đến khi thầy Hóa lên tiếng, Nguyên Hân Lâm mới hồi thần.

"Hân Lâm a, lần này sẽ chọn ra ba người tham gia cuộc thi học sinh giỏi Hóa toàn quốc. Ngoại trừ em, Cố Chỉ trong lớp em cũng là một người được chọn, lớp trưởng Triệu Sâm lớp Tô Yên, các em đều là hạt giống tốt, tiền đồ không thể biết trước a."

Nguyên Hân Lâm khiêm tốn, "Thầy, thầy quá khen."

Thầy Hóa cũng hơn 50 tuổi, đầu hói hơn một nửa, ánh mặt trời chiếu vào, đầu hói còn có thể phản xạ cả ánh sáng.

"À, đề thi lúc trước đưa em làm thế nào rồi?"

"Còn có thể, nhưng mà khó hơn nhiều những đề ban đầu."

"Ha ha ha, tôi nói với các em, lúc này các em coi như may mắn."

"Ban đầu là thi cả lý thuyết cả thực hành, nhưng lần trước có một học sinh quá khẩn trương, tố chất tâm lý không tốt, dụng cụ hóa học bị nổ, học sinh đó còn bị thương nặng. Vì phòng ngừa, bên trên quyết định, năm nay chỉ thi làm đề, không thi thực hành."

Đôi mắt Nguyên Hân Lâm sáng lên, "Thật ạ?"

"Tôi lừa em làm gì?"

Nói xong, thầy Hóa duỗi tay vỗ vỗ bả vai Nguyên Hân Lâm, lời nói thấm thía, "Những đề này, em lại lấy về làm, hiểu hết tất cả, cũng không sai biệt lắm."

Tặng ChichiTrn1 với đáp án nhanh và chính xác nhứt!!!???

Bình luận

Truyện đang đọc