NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: hhhhhh

Beta ; Tinh Niệm

Dù sao thì vẫn đau.

Tô Cổ tìm cái túi màu đen đựng rác, lấy một xấp tiền bỏ vào đó.

Ân, thu hoạch không tồi.

Có một người giàu nhìn Tô Tiểu Hoa đáng yêu, trực tiếp cho 5000 tệ.

Làm cho một buổi tối liền kiếm được một vạn.

Tô Cổ nhìn Tô Tiểu Hoa, vừa suy tư vừa sờ lên đầu Tiểu Hồng.

Vốn dĩ Tiểu Hồng đang an ổn ghé vào tay Tô Cổ, giật mình một cái.

Tô Cổ

"Tiểu Hồng"

"Tê tê tê tê tê??"

Ngươi muốn làm gì??

"Khi nào có thể tu luyện thành người, ngươi có thể cùng Tô Tiểu Hoa kiếm tiền."

Nói nói, Tô Cổ có chút tiếc nuối

"Với bộ dạng ngốc ngếch này của ngươi, nếu có tu luyện thành người cũng không được ai yêu thích."

Tiểu Hồng vừa nghe, tức giận há mồm cắn vào tay Tô Cổ.

Tô Cổ không đau không ngứa.

Một chút phản ứng cũng không có.

Xoa mặt Tiểu Hoa lên tiếng

"Đi, đưa ngươi đi mua kem."

Nửa giờ sau.

Hai người mua được ba cây kem bước ra khỏi trung tâm thương mại.

Tô Cổ cầm trên tay hai cây, một cho mình một cho Tiểu Hồng.

Tô Tiểu Hồng xoay quanh một cây trong đó, liếm từng chút một.

Tiểu Hoa mặt đỏ bừng, đôi mắt ươn ướt.

Ăn ăn.

Hai người một rắn định trở về bệnh viện, bởi vì cách xa, chuẩn bị đi đường tắt.

Vừa mới đặt chân vào, đột nhiên xuất hiện một hố đen.

Chỉ nghe một tiếng động lớn ầm một tiếng vang lên.

Làm que kem Tiểu Hồng đang ăn rơi xuống đất.

Tiểu Hồng nhìn que kem của mình.

Ngây người một lúc.

Đồ ăn của ta!!!!!

Tiểu Hồng thực tức giận, từ trên người Tô Cổ bò xuống.

Trườn tới chỗ cái hố đen như mực kia.

Ba phút sau.

"Tê tê tê tê tê!!!!"

Cứu mạng! Cứu mạng!!!!

Thanh âm Tiểu Hồng trở nên sắc nhọn.

Tô Cổ nhíu mày

"Biến to!"

Đảo mắt, ầm một tiếng, Tiểu Hồng trở nên to hơn.

Lần này, Tiểu Hoa cùng Tô Cổ thấy rất rõ.

Nhưng chỉ có mỗi đầu của Tiểu Hồng lộ ra ngoài.

Cơ thể nó hình như bị hút vào trong.

Tô Cổ giơ tay đóng băng hố đen lại.

Rốt cuộc, xem như bảo vệ được đầu của Tiểu Hồng không bị hút vào.

Tô Cổ

"Còn sống không?"

Tiểu Hồng gật gật đầu

"Tê tê tê tê tê"

Có thứ gì đó đang cố nghiền nát ta.

Đáng tiếc, thân thể Tiểu Hồng đã trải qua ngàn năm rèn giũa, rất cứng.

Đao kiếm, súng, gậy, đạn cháy cũng không thể nào tổn thương tới nó.

Tiểu Hoa nhắm mắt lại, dậm chân tại chỗ.

Sợ tới mức run rẩy!

Cuối cùng, nó liền gọi

"Ký chủ! Mau tới!!"

Giojng nói non nớt vang lên.

Chỉ mới dùng ý thức liên hệ với Tô Yên được ba giây xong liền bị cắt đứt.

Tiểu Hoa ngồi xổm xuống, lau mồ hôi trên đầu.

"Chị ấy sắp tới rồi."

Tiểu Hồng nghe thấy Tô Yên sắp tới, lập tức thả lỏng.

Sau đó nhìn xung quanh tìm que kem của mình.

Tô Cổ tới gần, nhét que kem đang ăn dở vào miệng Tiểu Hồng.

Tô Cổ quan sát cẩn thận.

Băng đang nhanh chóng bị tan ra.

Không kiên trì được lâu nữa.

Tiểu Hồng vừa mới vui vẻ ăn hết que kem.

Liền phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê"

Đuôi đau, có cái gì đó đang cắn ta.

Tô Cổ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chỗ đó.

Cái hố đen kia giống như một làn khói.

Cảm giác của Tô Cổ từ trước đến nay luôn nhạy bén.

Bình luận

Truyện đang đọc