NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ngân Minn

Beta:Tinh Niệm

Nhìn bộ dáng tức giận của hắn, lại theo tầm mắt hắn nhìn qua.

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê"

Cổ Vương, nhân loại này khẳng định là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm.

"Tê tê tê tê tê tê tê"

Hắn khẳng định là muốn ngăn cản hai người Yên Yên ở bên nhau.

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

Không được, ta phải đi cắn hắn một nhát cho hắn thanh tỉnh.

Tiểu Hồng vặn vẹo thân mình liền muốn nhảy từ trêи tảng đá xuống.

Kết quả liền nghe được âm thanh của Cổ Vương

"Ngươi cắn một cái, hắn không những không thanh tỉnh, còn sẽ chết thẳng cẳng ở nơi này. Ngươi sẽ bị Yên Yên nhốt vào trong không gian, không bao giờ thả ra nữa."

Bởi vì Cổ Vương đã nói được tiếng người, cho nên liền dùng tiếng người nói chuyện cùng Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng vừa mới nâng đầu lên, đảo mắt liền lại rũ xuống.

"Tê tê tê tê tê"

Nhân loại quá yếu, không vui.

Tô Cổ hừ lạnh

"Nhân loại yếu như vậy, ngươi cũng không biến được."

Tiểu Hồng bị lời này của Tô Cổ làm dỗi.

Lại lần nữa nằm vào trêи tảng đá.

Chỉ là đợi một hồi lâu vẫn không nghe thấy âm thanh của kẻ thứ ba kia.

Tiểu Hồng nghi hoặc nâng cái đầu rắn lên.

Lúc này mới phát hiện Triệu Mộ vẫn còn đứng ở vị trí vừa nãy, nhưng lòng bàn chân hắn bị đông cứng.

Chỉ là lúc này trời đã quá tối, không nhìn được rõ ràng.

Thế cho nên Triệu Mộ còn tưởng rằng là bị mắc vào thứ gì đó, cũng không để ý đến.

Ở bàn đá bên kia.

Tư Đồ Tu ôm Tô Yên kết thúc nụ hôn, hắn còn chưa đã thèm.

Nhiệt độ nóng rực ẩn hiện trong mắt hắn, ý cười trêи khóe môi càng thêm nồng đậm

"Kẹo này, cũng không tệ lắm."

Tô Yên chớp chớp mắt.

Cũng lộ ra nụ cười rất tươi.

Hẳn là hắn không còn so đo những chuyện phát sinh lúc trước nữa.

Tô Yên yên lặng mở túi tiền, thò bàn tay trắng nõn vào, móc ra bốn năm viên kẹo.

Sau đó đưa tới trong tay Tư Đồ Tu.

"Đều cho chàng."

Tư Đồ Tu cũng không cự tuyệt, cầm kẹo ở trong tay.

Hắn hỏi

"Nữ đế đại nhân đã khỏi bênh rồi sao?"

Tô Yên nghi hoặc

"Hả?"

Nàng không bệnh, hắn biết a.

Tư Đồ Tu thanh âm chậm rãi

"Nước không thể một ngày không có vua, nữ đế đại nhân mãi không thượng triều, sợ là sẽ chậm trễ quốc gia đại sự."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Yên nhớ tới Ngự Thư Phòng cùng những tấu chương trêи bàn kia.

Nàng ra tiếng

"Xem những tấu chương kia còn không bằng nghe những chuyện quan trọng trong lúc bóc hạch đào cho chàng."

Tư Đồ Tu nhướng mày, khom lưng cúi đầu, cùng nàng đối diện

"Nữ đế đại nhân nghĩ muốn cái gì?"

Tô Yên nói trắng ra

"Thực quyền."

Tư Đồ Tu cười.

Hắn sâu xa nói

"Nữ đế đại nhân muốn, vậy phải xem nàng có bản lĩnh hay không."

Tô Yên không trả lời.

Bản lĩnh hay không bản lĩnh, không phải nói ra là được.

Chính lúc này, bỗng nhiên nghe được bên cạnh truyền đến ầm một tiếng, âm thanh thứ gì đó rơi xuống đất.

Chỉ thấy Triệu Mộ không biết vì sao đang nằm song xoài ở chỗ kia.

Trêи mặt tím bầm một mảng.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, chị cùng Tư Đồ Tu đại nhân hẹn hò bị người ta phát hiện, sẽ hủy hoại hình tượng nữ đế đại nhân ó."

Đặc biệt là ký chủ còn đang bị đè lên nữa chứ.

Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói.

Nhìn tư thế nàng cùng Tư Đồ Tu ái muội như vậy, liền buông lỏng cánh tay, quay đầu nhìn về phía Triệu Mộ.

Tư Đồ Tu thấy nàng buông tay.

Ánh mắt sâu kín, khóe môi mỉm cười.

Không có biến hóa gì.

Tầm mắt hắn cũng liếc về phía người nọ đang nằm trêи mặt đất.

"Đêm hôm khuya khoắt xuất hiện ở chỗ này, nữ đế đại nhân chẳng lẽ không định thẩm tra?"

Tô Yên sửng sốt.

Lắc đầu

"Ta triệu hắn tới."

Triệu Mộ hiện giờ là quan viên dưới trướng của nàng. Số lượng quan lại theo nàng không nhiều lắm.

Nếu nhốt lại thẩm tra, sợ là phải nằm liệt giường một hai năm.

Tư Đồ Tu nghe Tô Yên nói, suy tư

"Giờ này Nữ đế đại nhân triệu hắn tới làm cái gì?"

Tô Yên nghiêm túc

"Có việc trao đổi."

"Ồ? Ngồi bên vườn hoa dưới ánh trăng sáng, nói chuyện chính sự sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc