NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên gật đầu đồng ý.

Tuy rằng cô cũng không cần Thời Thù ký tên.

Tiểu Dĩnh bên cạnh ra tiếng nhắc nhở

"Viện tỷ, chúng ta nên đi theo hay không, lên tiếng chào hỏi Thời tiền bối?"

Chu Viện nghe, tức khắc liền nhíu mày, sau đó lắc đầu

"Chào hỏi cái gì, người ta căn bản không để chị vào trong mắt, không đi."

Nói xong, tựa hồ ý thức được Tô Yên còn ở chỗ này.

Lại nghĩ đến Thời Thù luôn đối xử tốt với các fans dù già hay trẻ, đặc biệt là người tầm tuổi như Tô Yên vậy.

Cô ho khan một tiếng

"Chị cũng không phải muốn nói xấu hắn, chính là, hắn ngày thường tương đối ít nói. Cho nên chúng ta vẫn nên tận lực ít quấy rầy hắn."

Nói xong, Chu Viện đem đồ vật trong tay giao cho tiểu Dĩnh.

Nói tiếp

"Được rồi, em mang điểm tâm này qua đi, thuận tiện hỏi một chút là hắn muốn cùng trợ lý đối kịch hay muốn cùng chị đối kịch."

Hộp điểm tâm kia nhìn qua thực tinh xảo.

Nhưng mà......, Tô Yên nhớ tới lúc vừa mới tiến vào, hộp điểm tâm này đã mở ra, Chu Viện còn ăn mấy khối.

Tiểu Dĩnh cầm điểm tâm, vẻ mặt rối rắm ra cửa.

Cô đi theo bên Chu Viện lâu rồi.

Cũng đã gặp qua rất nhiều minh tinh lớn nhỏ.

Vẻ ngoài của vị kia đối với cô mà nói căn bản là vô dụng.

Bởi vì vài lần trước cùng Chu Viện gặp qua Thời Thù.

Thế cho nên Tiểu Dĩnh cùng Chu Viện có đánh giá chung về Thời Thù.

Một kẻ......rất làm khó người.

Nói cũng không rõ được.

Hắn nhìn qua giống như đặt tất cả mọi người vào trong mắt, lại cũng giống như chưa nhìn qua ai.

Khóe môi gợi lên ý cười vô hại, cảm giác không nhiễm bụi trần.

Nhưng vừa nhíu mày, lại cảm thấy có thể một giây làm ra chuyện lớn.

Chậc chậc.

Tô Yên đi theo Tiểu Dĩnh ra khỏi phòng hóa trang.

Hai người một trước một sau đi.

Đến cửa một phòng hóa trang khác.

Tiếp đó, Tiểu Dĩnh duỗi tay, chỉ vào phòng trước mặt.

Cô ấy đưa hộp điểm tâm kia đẩy cho Tô Yên

"Khụ, lời chị Chu Viện vừa mới nói, em nghe được sao?"

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Tiểu Dĩnh đối vị trợ lý lâm thời này rất có hảo cảm.

Không nghĩ sẽ hố cô.

Nhưng, cô cũng không quá muốn đi vào.

Cẩn thận ngẫm lại, vẫn là để Tô Yên đi đi.

Trước khi đi còn mang theo áy náy nói một câu

"Nếu sau khi đi vào, cảm thấy thần tượng tan biến, chờ em ra ngoài, chị sẽ mời em đồ uống."

Nói xong, gõ gõ cửa, sau đó đẩy Tô Yên lên trước

"Chị ở cửa chờ em, đi đi."

Chưa đến một lát sau, cửa phòng hóa trang mở ra.

Tô Yên chớp chớp mắt.

Nhìn Tiểu Dĩnh, lại nhìn nhìn Tần Như tới mở cửa.

Chậm rì rì ra tiếng

"Xin chào, tôi là trợ lý của chị Chu Viện."

Tần Như sắc mặt như thường, không có gì biến hóa.

Mở cửa, nói

"Mời vào."

Tô Yên đi vào trong.

Nhìn thoáng qua, trên bàn trà đã đầy ắp các loại lễ vật cùng lẵng hoa.

Trên mặt đất cũng chồng chất khắp nơi.

Thời Thù đang mặc quần áo cổ đại, thanh âm không nhanh không chậm

"Tần Như, dọn dẹp chút." (Em cũng bó câu này)

Hắn nói, chính là lễ vật trên bàn trà.

Nghe khẩu khí kia, cứ như dọn sạch một đống rác vậy.

Thời Thù cúi đầu, nhìn thợ trang phục đang chỉnh đồ.

Trong giọng nói đã có chút không kiên nhẫn.

Chỉ là trên mặt nhìn không ra, hắn cong môi, còn tưởng rằng tâm tình hắn vẫn rất tốt.

Tần Như lên tiếng

"Vâng"

Sau đó, Tần Như lại nhìn Tô Yên

"Ngài là trợ lý nhỏ của Chu Viện tiểu thư?"

Tô Yên gật đầu.

Tần Như lại hỏi

"Có việc sao?"

Tô Yên đưa điểm tâm qua.

"Chị Chu Viện bảo tôi hỏi xem anh ấy muốn cùng trợ lý đối diễn hay cùng Viện tỷ đối diễn."

Bình luận

Truyện đang đọc