NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Mà nguyên bản, Hồng Đậu cùng Tần Tình Nguyệt đang bưng cháo gạo kê đi vào trong phòng.

Vừa vặn nhìn thấy một màn kia.

Túc Cửu Từ tiên sinh lúc trước nhìn qua còn có vẻ yếu ớt vô cùng, lúc này lại đè nặng thiếu gia nhà bọn họ ở trên bàn mà hôn nồng nhiệt.

Cả một bàn đồ ăn bị đẩy sang một bên.

Trình độ kịch liệt kia, còn có bộ dáng Túc Cửu Từ tiên sinh công thành đoạt đất. Trông như thiếu gia nhà bọn họ bị khi dễ thảm hề hề vậy.

Hồng Đậu đầu tiên là kinh ngạc, sau đó đỏ bừng mặt.

Này, này thiếu gia cùng cô gia tương lai hôn môi, sao lại không đóng cửa lại vậy?

Nhìn thật khiến người ta thẹn thùng.

Người yêu nhau, đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, đều là chuyện bình thường cả.

Hồng Đậu nghĩ nghĩ, trốn sang một bên.

Chỉ là cô mới vừa đi, liền nhìn thấy Tần Tình Nguyệt còn đứng ở đằng kia.

Sắc mặt cô ta ảm đạm, giống như mất hồn.

Hồng Đậu đi lôi kéo cô ta, nhỏ giọng nói

"Tình Nguyệt, chúng ta trong chốc lát lại qua đây, không nên quấy rầy thiếu gia cùng cô gia tương lai a."

Tần Tình Nguyệt phục hồi tinh thần lại, tùy ý Hồng Đậu kéo mình đi.

Hồng Đậu bên này thực cao hứng, rốt cuộc thiếu gia tìm được ý trung nhân rồi, đây là một việc đáng cao hứng a.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Tần Tình Nguyệt, nhỏ giọng hỏi

"Ai, chờ đến khi thiếu gia gả cho Túc Cửu Từ tiên sinh, cô lưu tại nơi này, hay là đi theo thiếu gia vậy?"

Tần Tình Nguyệt ngẩn người, sau đó cười nhạt trả lời

"Ta còn chưa biết nữa. Vì sao.... cô lại công nhận Túc Cửu Từ chính là cô gia tương lai? Còn nữa, vì sao là thiếu gia gả qua đó, mà không phải Túc Cửu Từ phải gả lại đây?"

Hồng Đậu nhìn Tần Tình Nguyệt không thể hiểu được

"Bang chủ cùng Tô nhị gia yêu thương thiếu gia như vậy, chỉ cần thiếu gia thích, bang chủ cùng Tô nhị gia trên cơ bản sẽ không phản đối."

Cho nên ở trong mắt Hồng Đậu, thiếu gia thích, vậy chứng tỏ, việc hôn nhân này đã sắp định rồi.

Tần Tình Nguyệt không chú tâm nghe, trong đầu tất cả đều là hình ảnh vừa rồi.

Lúc này, Hồng Đậu lại nói lần nữa

"Đến vấn đề cô nói cái gì gả hay không, làm gì có chuyện nam tử gả cho nữ tử, trước nay đều là nữ tử gả cho nam tử nha."

Nói xong, Hồng Đậu cảm thấy buồn cười.

Mà Tần Tình Nguyệt sau khi sửng sốt, thân thể lập tức cứng đờ.

Bước chân dừng lại.

"Cái, cái gì? Nữ tử?"

Hồng Đậu thấy vẻ mặt cô ta khiếp sợ, nghĩ lại lời vừa mới nói.

Biểu tình quái dị

"Cô vẫn không biết thiếu gia là nữ tử sao?"

Tần Tình Nguyệt run tay lên, thiếu chút nữa làm rớt cháo gạo kê.

Nhưng mà cũng may, rất mau đã ổn định lại.

Vẫn luôn cho rằng Túc Cửu Từ cùng thiếu gia yêu nhau là trái với tự nhiên.

Chỗ nào biết, thiếu gia lại là nữ tử, cái người kỳ quái thế nhưng chính là cô ta.

Người cô muốn độc chiếm thế nhưng là nữ tử.

Tần Tình Nguyệt trong lòng một trận trời long đất lở.

Nhưng mà cũng không hối hận.

Chỉ là hiện giờ, Túc Cửu Từ cùng thiếu gia lại hòa hảo.

Dựa theo tính nết người kia....

Hơn nữa cô ta nói những lời đó cùng người kia.

Chỉ sợ, Túc Cửu Từ nhất định sẽ dùng hết thủ đoạn để khiến cô ta rời đi thiếu gia.

Cho nên, tốt nhất là tiên hạ thủ vi cường.

Cô hiện giờ, cái gì cũng không cầu.

Chỉ mong được ở bên người thiếu gia.

Chỉ cần như thế thì tốt rồi.

Mải suy nghĩ nên Hồng Đậu ở trước mặt nói cái gì, cô một chút cũng không nghe vào tai.

Trong đầu, không ngừng hiện lên hình ảnh thiếu gia bị Túc Cửu Từ ấn ở trên bàn vô lực phản kháng hôn môi.

Với tính nết của thiếu gia.

Nhất định là thực thích thực thích Túc Cửu Từ kia, mới có thể sủng hắn, nhường nhịn hắn như vậy.

Chắc hẳn Túc Cửu Từ chính là dựa vào thiếu gia sủng hắn, mới có thể thay đổi thất thường, tính toán chi li, ghen tị dọa người như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc