NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Lam Nguyệt

Beta: Tinh Niệm

Sau khi nghe cô muốn giải trừ hôn ước với hắn, Tần Hiên Vũ giống như là nổi điên.

Nói chuyện kì quái, làm cô cảm thấy không rét mà run.

Trước khi đi, hắn nói một câu

"Cô đừng có hối hận."

Hắn mới vừa đi không bao lâu, cô muốn về nhà, kết quả liền gặp ba người đàn ông này.

Xem tư thế kia chính là muốn lăng nhục cô, sau đó quay video uy hϊế͙p͙ cô.

Nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ Tần Hiên Vũ, cô lại không đắc tội với những người khác.

Chỉ có thể là hắn.

Triệu Tường Vi ngồi xổm trêи mặt đất khóc, ước chừng nửa giờ sau, tâm tình cô mới ổn định lại.

Tô Yên nói

"Đi về thôi."

Triệu Tường Vi ngẩng đầu, mắt còn ươn ướt vì đổ lệ.

Cô gật gật đầu

"Cảm ơn cô đã cứu tôi."

Tô Yên nhìn cô

"Tần Hiên Vũ làm?"

Triệu Tường Vi sửng sốt, không nói gì.

Có lẽ vừa rồi mình gọi điện thoại cho ba, Tô Yên nghe được, hẳn đã biết.

Tô Yên

"Về sau cách hắn xa một chút."

Vừa nói, Triệu Tường Vi đứng lên đi về phía trước, lát sau nói một chữ

"Không"

Hắn phải trả giá cho hành động của mình.

Nếu không phải Tô Yên vừa lúc đuổi tới.

Nếu không phải Tô Yên thân thủ lợi hại.

Chỉ sợ, hôm nay chính là ác mộng trong cuộc đời cô.

Cô làm sao có thể để Tần Hiên Vũ tiếp tục làm như vậy?

Đúng là trước đây có một chút thích, nhưng sau những việc này, cái thích kia liền biến thành chán ghét.

Tô Yên không để ý nhiều đến lời đó, cô gọi taxi, đưa người trở về.

Lát sau, liền lập tức chạy về nhà.

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Yên vừa ra khỏi cửa phòng liền thấy Hoắc Từ đang đứng đó.

Cô giật mình một cái.

"Làm sao vậy?"

Hoắc Từ không nói chuyện, chỉ là nhìn cô từ trêи xuống dưới mà đánh giá.

Nửa ngày sau, mở miệng

"Nhìn xem em còn ở đây không."

Tô Yên gật gật đầu

"Được rồi"

Nói xong liền xuống dưới lầu, đi ăn cơm.

Hoắc Từ chợt kéo cô lại,

"Em biết anh gần 18 tuổi rồi đi?"

Tô Yên chớp chớp mắt

"18 tuổi, làm sao vậy?"

"Sắp thành niên."

Người nào đó chợt dừng lại.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Đặc biệt là khi nhìn bộ dáng bình tĩnh này của cô.

Rõ ràng là đã quên mất lời nói trước kia mà.

Không phải cô nói, hắn thành niên thì có thể ở bên nhau sao??

Như thế nào đảo mắt liền quên?

Trí nhớ của cô có phải không tốt?

Tô Yên gật gật đầu

"Ừ, là thành niên."

Cô nói một câu, sau đó kéo Hoắc Từ đi xuống lầu.

Hoắc Từ không tình nguyện, nhưng vẫn đi theo.

...

Đảo mắt đã một tháng đi qua, thành tích của Hoắc Từ được cải thiện rõ rệt.

Từ đứng thấp nhất lớp, đến bây giờ đã tiến lên được vị trí ở giữa.

Cao trung Đế Đô một tháng qua cũng không có phát sinh chuyện gì.

Nếu nhắc đến thay đổi khác biệt thì...

Thứ nhất là trêи mặt Triệu Tường Vi không còn tàn nhang, không nghĩ tới lại là đại mỹ nhân.

Hơn nữa nghe nói cô có gia thế giàu có, công việc tương lai luôn thuận lợi.

Việc thứ hai, đại khái chính là thân phận Tần Hiên Vũ.

Nghe nói Tần Hiên Vũ chỉ là một đứa con riêng, trước đó không lâu mới được nhận về.

Tuy rằng trở thành con riêng không phải là chuyện hắn lựa chọn, cũng không nên trách cứ thân phận hắn.

Nhưng ở cao trung làm gì phân biệt đúng sai?

Vừa nghe hắn là con riêng liền biết mẹ hắn chẳng phải thứ tốt lành gì, mà mẹ hắn không phải tốt đẹp gì, thì con trai có thể như thế nào?

Thế cho nên Tần Hiên Vũ ở trường học đã chịu không ít xa lánh.

Trước kia, hắn vì học tập tốt, lớn lên không tồi, còn từng được bầu chọn là giáo thảo*.

* Theo hudong thì 校草(giáo thảo)là từ ngữ của học sinh Đài Loan chuyên dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường.

Có lẽ giữa đám nam sinh đã tích góp không ít tức giận. Bây giờ có 1 cơ hội, liền tranh thủ dẫm chết.

Bình luận

Truyện đang đọc