NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Sau đó, nó thấy ký chủ nghiêm túc gật đầu

"Được"

Dứt lời, Tô Yên xuống xe mở cửa ghế phụ, đỡ Quân Vực xuống xe.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, Tiểu Hoa cảm thấy Quân Vực Đại Nhân chính là muốn chiếm tiện nghi của chị!!"

Tô Yên hờ hững đáp

"Không sao."

Tiểu Hoa liền im bặt.

............

Khi Tô Yên đưa Quân Vực về tới nhà, Tiểu Hồng đang ngồi xổm trước tủ lạnh ăn vụng kem ly.

Vừa nhìn thấy Tô Yên trở về, đôi mắt nó sáng rực

"Yên Yên~"

Xung quanh miệng nó đều là kem, thành công tự tố giác việc mình đang làm.

Nửa đêm nửa hôm vẫn không chịu ngủ, ôm kem ly ra nghênh đón Yên Yên trở về nhà.

Tiểu Hồng muốn chạy tới ôm Tô Yên nhưng lại nghe thấy tiếng ho khan.

Lúc này mới để ý Yên Yên còn ôm một nam nhân về nhà.

Tiểu Hồng ngơ ngác hỏi

"Yên Yên, chị lại đổi nam nhân rồi sao?"

Vừa nói xong, tầm mắt của Tiểu Hồng liền đối diện với Quân Vực.

Tiểu Hồng vốn đang rất cao hứng vì gặp được Tô Yên, chớp mắt liền im bặt, ôm ly kem chạy thẳng vào phòng Tô Cổ.

Hic, nam nhân này sao lại chạy tới nhà Yên Yên vậy?

Nó không muốn ngủ một mình.

Ngủ với Cổ Vương chắc chắn tốt hơn.

Kỳ thật đối với Tiểu Hồng mà nói, so với chuyện ngủ một mình, nó càng muốn được ngủ cùng Cổ Vương.

Những ngày tháng trong không gian nó đều ngủ cùng với Cổ Vương, bởi vì nó cảm thấy như vậy sẽ an toàn hơn nhiều, không cần lo lắng đang ngủ ngon thì bị dã thú khác đến ăn thịt.

Tô Yên đỡ Quân Vực đi lên lầu.

Quân Vực mệt nhọc cất tiếng hỏi

"Thằng nhóc kia vì sao lại nói Tiểu Quai muốn đổi nam nhân khác? Tiểu Quai có rất nhiều nam nhân sao?"

Nói xong, hắn liền rũ mắt xuống, âm thanh khàn khàn suy yếu như đang bị thương nặng.

Sau đó, hắn lại hỏi

"Anh là người thứ bao nhiêu?"

Tô Yên vừa đỡ hắn lên tầng, vừa trả lời

"Em chỉ có một mình anh, không có ai khác nữa."

Quân Vực cười khẽ, sắc mặt tái nhợt làm người ta đau lòng

"Em không cần gạt anh."

Tô Yên dừng bước chân nhìn hắn

"Là sự thật."

Quân Vực không nói gì.

Tô Yên tiến gần lại, hôn hắn một cái.

"Là thật mà."

Ánh mắt Quân Vực dừng lại trêи đôi môi của cô, rũ mắt xuống.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Bỗng nhiên nói một câu không liên quan chút nào

"Từ trước tới nay Tiểu Quai hình như không hề nhiệt tình với anh."

Tô Yên nghi hoặc

"Sao?"

Hắn thấp giọng nói một câu

"Tiểu Quai chưa từng hôn anh nồng nhiệt."

Tô Yên nghe mấy chữ "hôn nồng nhiệt" này liền phát ngốc.

Tiểu Hoa nhịn không được chen vào nói

"Ký chủ, Quân Vực Đại Nhân chính là muốn ký chủ dùng sức ôm hôn ngài ấy."

Tô Yên nhìn bộ dáng hiện tại của Quân Vực

"Anh đang bị bệnh."

"Tiểu Quai ghét bỏ anh sao?"

"..."

Cho nên ý hắn chính là ngoại trừ hôn hắn, cô không còn lựa chọn khác.

Tô Yên bước thêm hai bậc thang.

Sau đó ôm cổ Quân Vực, hônnnn.

Từng chút từng chút, từ hôn nhẹ đến hôn sâu.

Cô chỉ biết da lông, làm thế nào để hôn nồng nhiệt cũng không hiểu lắm.

Đương nhiên, mấy thứ da lông như vậy là cũng đủ rồi.

Bởi vì vị nào đó đang sinh bệnh phát sốt đến vô cùng suy yếu đã đè Tô Yên lên tay vịn cầu thang.

Tiểu Hoa nhìn.

Hừ! Vừa rồi còn sốt cao, còn suy yếu đến mức không đi nổi cơ mà.

Thế mà thoắt cái lại có sức lực lớn như vậy mà đè ký chủ ra hôn hôn.

Hừ!

Đều là giả vờ.

Một nụ hôn này, chính là hôn rất lâu.

Nghỉ ngơi một lát, Tô Yên lại bị đè ra hôn.

Hôn hôn, Tô Yên bị Quân Vực đẩy vào trong căn phòng gần đó nhất.

Tiểu Hoa nhìn càng thêm căm giận.

Có sức lực bế cả ký chủ lên, thế mà vừa rồi còn giả bộ không có sức bước đi,

Nửa ngày sau, Tiểu Hoa vội vàng bịt kín hai mắt của mình.

Ô, Quân Vực Đại Nhân cởi váy của ký chủ rồi.

Thật thẹn thùng a ~~

Bình luận

Truyện đang đọc