NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Diên Diên

Beta: Tinh Niệm

Giffy vừa đi, Tô Yên cúi đầu nhíu mày một chút.

Thật đau đầu a.

Cô đang muốn ăn hai viên kẹo để giảm bớt.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, ký chủ, chị nhanh chóng lùi một bước, sau đó giả vờ ngã xuống đi."

Tô Yên nghe, dừng một chút.

Sau đó thật sự lảo đảo lui sau một bước,.

Phía sau Tô Yên là Cesar.

Tô Yên lảo đảo một chút liền ngã vào trong ngực hắn.

Hơn nữa lúc này Tô Yên đau đầu, cô nhíu mày, một bộ dáng không thoải mái.

Cesar vốn dĩ hừ lạnh muốn châm chọc cô một chút.

Kết quả, vừa thấy cô thực suy yếu, lời nói chưa tới miệng.

Đã nhanh chóng ôm người vào trong lòng.

Tiểu giống cái của hắn làm sao vậy?

Chẳng lẽ là phơi nắng đến hỏng?

Nghĩ như vậy.

Hắn ngẩng đầu nhìn trời.

Đúng là mặt trời đang lên cao.

Tô Yên ghé vào trong lòng ngực hắn

Xúc cảm lành lạnh.

Ưm, hình như..... so với ăn kẹo còn thoải mái hơn.

Tiểu Hoa đắc ý

"Ký chủ, ký chủ, chị thế nào? Tiểu Hoa có phải thật lợi hại hay không? Nam chủ đại nhân tha thứ cho chị a."

Ở trong mắt của Tiểu Hoa, nam chủ đại nhân ôm lấy ký chủ, còn không phải là tha thứ rồi sao?

Trong tiểu thuyết, mỗi lần nam nữ chủ cãi nhau.

Nữ chủ chỉ cần phát sốt hoặc là bị thương, đều sẽ ngã vào trong lòng nam chủ, sau đó, nam chủ sẽ thật đau lòng, tiếp theo hai người liền làm hòa.

Hệ thống không có cách nào lý giải tình tình ái ái.

Thế cho nên chỉ có thể nhìn động tác mà phán đoán.

Vì thế, nó hiện tại đều không xem tiểu thuyết.

Phải xem truyện tranh.

Truyện tranh giảng giải càng kỹ càng tỉ mỉ.

Tiểu Hoa vì lại một lần nữa giúp được ký chủ mà cảm thấy phi thường vui vẻ.

Cesar ôm Tô Yên đi vào rừng cây.

Có lá cây che đậy, còn có thể mát mẻ một ít.

Thuận đường hái được chút trái cây, đút cho cô ăn.

Thấy tinh thần cô càng ngày càng tốt.

Thanh âm Cesar trầm thấp lại thêm tí giận dỗi

"Em vì sao tới tìm ta?"

Tô Yên cắn một miếng trái cây, nói

"Anh đã nhận đá quý của em."

Lúc trên đường đi, Tiểu Hoa nói với cô, ở thế giới này, đưa đá quý chính là cầu hôn.

Đối phương tiếp nhận, chính là đáp ứng rồi, hơn nữa nguyện ý cùng cô sinh nhóc con.

Đương nhiên, cô không nói ra, đá quý của mình là lấy từ chỗ bán hàng rong.

Đến cả việc người bán hàng rong có ý đưa đá quý cho cô, cô cũng không muốn truy hỏi.

Ai biết nghe xong đáp án có khi lại xảy ra chuyện.

Cesar nghe Tô Yên nói, cả người đều nóng lên.

Hắn tức muốn hộc máu

"Em đừng tưởng rằng ta nhận đá quý rồi thì sẽ cho phép em đi tìm thú nhân khác."

Tô Yên nghe cái logic thần thánh này.

Suy nghĩ hồi lâu cũng không hiểu ra sao.

Tô Yên bị làm cho sửng sốt.

Cesar hừ nhẹ một tiếng, lại liếc mắt nhìn Tô Yên một cái, thanh âm mang theo tức giận

"Em còn đưa quá đá quý cho ai nữa?"

Cesar nhớ tới ngày đó Tô Yên đưa đá quý cho hắn, một chút cũng không cảm thấy khẩn trương cùng cẩn thận.

Như là đã đưa cho rất nhiều người, thuần thục đến không thể thuần thục hơn.

Nghĩ đến đây, Cesar liền nổi đóa.

Cô còn muốn đi với ai?

Tô Yên ôm hắn

" Chỉ đưa cho mỗi anh thôi."

Ngữ khí phi thường nghiêm túc.

Chuyện này liên quan đến vấn đề nguyên tắc, cô cần phải trả lời thật nghiêm túc.

Bằng không, sẽ làm hắn đau lòng.

Cesar nghe cô nói thành khẩn như vậy.

Miễn cưỡng xem như là tiếp nhận.

Dạo qua một vòng, hai người đã về tới cửa sơn động.

Cesar buông Tô Yên xuống.

Hai người một trước một sau đi vào sơn động.

Cesar biến lại thành hình người, đứng ở bên cạnh Tô Yên.

Cô duỗi tay, giữ chặt quần áo Cesar.

Cesar thấy cô như cái đuôi nhỏ đi theo mình.

Hắn đi chỗ nào, cô liền đi theo.

Nhìn bộ dáng kia, Cesar tâm tình tốt lên không ít.

Bình luận

Truyện đang đọc