NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: hhhhh

Beta:Tinh Niệm

Liền thấy đồng chí Tiểu Hồng nháy mắt vung đuôi của mình.

Tiếp được thỏ nướng nóng hổi.

Sau đó, răng rắc răng rắc, cắn hai ba miếng rồi nuốt vào bụng.

Tô Yên một ngụm một ngụm ăn.

Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, chị hiện tại đang ở một chỗ nguy hiểm, là nơi giống đực rèn luyện.

Nguyên bản, nguyên thân ra khỏi đây là đi cùng Hắc xà kia.

Hiện tại, chị tính làm gì bây giờ?"

Tô Yên dừng trong chốc lát

"Đi thành trấn."

Thực mau Tiểu Hoa liền nói tin tức về thành trấn

" Thành trấn cách còn hơn một ngàn km."

Tô Yên không nói gì.

Trong lòng Tiểu Hoa một bụng lo lắng.

Ví dụ, ký chủ là tiểu giống cái nhu nhược, nếu bị người xấu khi dễ thì làm sao bây giờ?

Nhưng mà lời tới bên miệng, Tiểu Hoa nghĩ tới vị nam chủ đầu tiên bị đánh tơi bời.

Trầm mặc.

Ký chủ là giống cái.

Chứ không phải là tiểu giống cái nhu nhược.

Là giống cái mà một quyền có thể đánh một con cự mãng vỡ đầu chảy máu rồi ấy.

Chờ ăn no.

Tô Yên nhìn về phía ngoài sơn động.

Mặt trời lên cao nhưng thời tiết lại dịu đi ít nhiều.

Cô đi ra sơn động.

Hơi nóng ập vào trước mặt.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Leng keng, ký chủ, nhiệt độ hiện tại là 42 độ. Ở thế giới thú nhân là thời tiết ôn hòa."

42 độ.

Hơi nóng thổi tới, làm người thực bực bội.

Tô Yên nhắm mắt lại.

Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu xuất hiện một vật, che bớt ánh nắng.

Tô Yên ngẩng đầu.

Tiểu Hồng nâng đầu, thân thể hình chữ S hiện ra, nó ở phía sau Tô Yên, vừa vặn đầu chặn ánh nắng chiếu tới.

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê"

Em có tốt hay không?

Tô Yên gật đầu nghiêm túc nói

"Ân"

Tiểu Hồng ý chí chiến đấu sục sôi, vẫy vẫy đuôi.

Tô Yên xách váy đi ra ngoài.

Tiểu Hồng đầu che ánh nắng, ngẫu nhiên nhìn thấy phía trước có chướng ngại, liền dùng đuôi dọn sạch cho Tô Yên.

Rốt cuộc, nuôi mười mấy vị diện, thêm hơn một ngàn năm làm sủng vật, vào lúc này cuối cùng cũng phát huy tác dụng.

Tiểu Hồng biến thân thể mình cao lớn thêm.

Hoa văn đỏ đen, nó chẳng sợ sẽ có người động thủ, chỉ đứng chỗ đó, liền cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Nguyên bản, các loài thú còn nhớ thương Tô Yên tức khắc chạy tứ phía.

Đương nhiên, cũng có con không cam lòng đang chờ đợi.

Nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể ở một bên chờ thời cơ.

Tiểu Hoa hướng dẫn, Tiểu Hồng bảo vệ.

Tô Yên đi một đường này, xem như thực thuận lợi.

Cho đến khi mặt trời sắp lặn.

Đi đến một thảo nguyên tương đối yên bình.

Trên bầu trời, một con diều hâu bay quanh.

Phát ra tiếng kêu sắc nhọn.

Thanh âm phát ra như lời cảnh cáo.

Chỉ là, nó cảnh cáo ai?

Thân hình diều hâu so với một người đàn ông trưởng thành còn cao hơn, thân thể khổng lồ.

Vỗ cánh, mỗi chỗ nó đi qua đều để lại cát bụi.

Mang theo uy hiếp nồng đậm.

Tô Yên nâng đôi mắt lên, chỉ nhìn thoáng qua diều hâu kia.

Sau đó dời tầm mắt.

Liền tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này, Tiểu Hoa lên tiếng

"Leng keng, ký chủ, lão công thú nhân thứ hai của nguyên thân xuất hiện."

Tiểu Hoa muốn thay đổi một điều

"Ký chủ, chính là con diều hâu kia, chị có thích không?

Nếu không, chúng ta từ từ xem hắn biến thành nhân loại có đẹp hay không lại quyết định nhé?"

Bình luận

Truyện đang đọc