NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Hắn vội vàng giảm nhẹ sức tay, buông lỏng kiềm chế.

Một lúc sau, thanh âm hắn khàn khàn vụng về

"Không có, tên."

Khi hắn nói ra những lời này, có chút mất mát, thế cho nên thanh âm thật rầu rĩ.

Tô Yên sửng sốt, lúc này mới phát hiện, hóa ra là mình chọc đến vết thương lòng của người ta?

Cô trầm mặc cả nửa ngày.

"Em đặt tên cho anh được không?"

Tang thi bỗng nhiên ngẩng đầu, đối diện cùng Tô Yên, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô, cũng không chịu rời đi.

Gió lạnh thổi tới, hương vị kẹo sữa dâu tây tràn ngập.

Tô Yên cười nhẹ

"Gọi là kẹo sữa đi, được không?"

Hắn suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mím môi, móc từ trong túi ra một đống kẹo sữa.

"Cùng nó, giống nhau, không muốn."

Lúc trước nói chuyện phiếm, bởi vì tên kẹo sữa dâu tây quá dài.

Cho nên, Tô Yên liền nói với hắn đây là kẹo sữa.

Vốn chỉ nói một lần, hơn nữa lúc ấy hắn đang ăn kẹo, nào biết, hắn thế nhưng nhớ kỹ.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tô Yên.

Đôi mắt đen nhánh kia làm Tô Yên thấy được, hi vọng.

Là một loại ánh mắt thực chấp nhất.

Cô duỗi tay, giữ chặt tay hắn.

"Đường, tên của anh là đường, họ Tô tên đường, gọi là Tô Đường."

Hai chữ này, hắn lặp lại rất nhanh.

Chỉ cần không phải âm cuốn lưỡi, hắn đều có thể phát ra rõ ràng.

"Tô, Đường"

"Không phải kẹo sữa đường, là một loại Đường khác, không giống tên của nó."

Giọng nói vừa dứt, tang thi đồng chí thật cao hứng.

Một lần một lần nói

"Tô, Đường"

Tô Yên gật gật đầu.

"Đúng vậy, Tô Đường"

Có tên, bạn học Tô Đường thật cao hứng.

Sau đó lại lôi kéo Tô Yên trở lại trong góc tường.

Há mồm chờ được đút kẹo ăn.

Cho đến khi ăn gần hết một đống kẹo trên tờ báo.

Tô Đường nhấm nuốt, trộm ngắm liếc mắt Tô Yên một cái, sau đó, yên lặng đem duỗi đầu tới trước mặt Tô Yên.

Cô sửng sốt, bởi vì cái đầu kia vừa vặn ghé vào trên ngực cô, cô duỗi tay chống đẩy.

Một bên hỏi

"Làm gì?"

Tô Đường vươn một ngón tay, chỉ chỉ dây thun trên cổ tay Tô Yên.

Ách, chính là đồng ý để cô buộc tóc cho hắn a.

Cô nghĩ nghĩ, ưm, kỳ thật dài ngắn không quan trọng, chính là thấy tóc mái phía trước che quá kín, vạn nhất hắn đi tới đi lui rồi đâm vào gốc cây thì thực không hay rồi.

Kết quả là, cô cầm lên một dúm tóc trước mặt Tô Đường, sau đó buộc hai ba cái thành một chỏm hướng lên trời.

Nhưng mà, tóc quá dài, mới vừa cột chắc, tóc liền chia làm hai rũ xuống dưới.

Vừa thấy thật giống hình trái tim.

Cô nhìn kỹ, còn khá đẹp a.

Để cố định cho chắc, cô lại móc ra một cái vòng, buộc lại một chút.

Kết quả là, vị tang thi Tô Đường này, trở thành một tên tang thi duy nhất trong《 mạt thế nữ vương 》có tên có họ, còn có một chỏm tóc hình trái tim nữa.

"Cô ở chỗ này làm gì?"

Một đạo thanh âm vang lên, không biết từ khi nào, Tần Cầm đôi tay ôm ngực trong tay nắm một cái đèn pin, tìm lại đây.

Chỉ nhìn lướt qua, Tô Yên cách Tô Đường rất gần, từ nơi xa nhìn lại, còn tưởng rằng hai người bọn họ đang hôn môi.

Tô Yên thân thể cứng đờ, nhìn qua Tô Đường.

Tô Đường còn không có để ý gì, răng rắc răng rắc, lại ném hai viên kẹo vào trong miệng ăn.

Còn thuận tay đút cho Tô Yên một cái.

Ân, một con tang thi không sợ người.

Ách, không đúng, hình như tang thi trước nay đều không sợ người, chỉ có người sợ tang thi.

Tần Cầm đứng ở chỗ đó, trong mắt hiện lên một tia châm chọc, nhưng vẫn không có đi qua đây.

Ngược lại là hướng tới một phương hướng khác hô một tiếng

"Diệp Lương"

Diệp Lương cũng bước chân đi tới.

Tô Yên yên lặng, nắm tay hắn, nhét vào túi quần hắn.

______

Ngủ ngon nha các tình yêu!!!!! ~~~~~

Bình luận

Truyện đang đọc