NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Editor: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

Đôi mắt đen nhanh ẩn ẩn có chút phiếm hồng, yết hầu lăn lộn, khàn khàn nói

"Bảo... "

Mới vừa mở miệng nói một chữ, liền bị bịt kín miệng.

Tô Yên nói chuyện với Tiểu Hoa ở trong đầu

"Em không được lại cho hắn xem cái đó. "

Nói xong, Tiểu Hoa không lên tiếng.

Nhưng trên TV đang chiếu những hình ảnh sắc tình, đảo mắt liền đổi thành thế giới động vật.

Hết thảy hài hoà.

Tô Yên nhìn vẻ mặt hắn nghi hoặc, vừa lòng buông tay ra.

Chỉ nghe hắn nói một câu

"Ngày hôm qua, anh hầu hạ không thoải mái sao?"

Tô Yên trầm mặc.

Mà bên cạnh truyền tới tiếng cười của Túc Thiên.

Cười ngửa tới ngửa lui, nhìn qua hết sức vui vẻ.

Tô Đường liếc mắt nhìn Túc Thiên cười đến không dừng được, tầm mắt dời đi, lại lần nữa dừng trên người Tô Yên.

Hắn há mồm còn muốn nói lời khi nãy.

Tiếp theo, trong miệng bị nhét một viên kẹo.

Lại thêm một viên, thêm một viên nữa.

Lúc này, rốt cuộc không còn mở miệng nói chuyện.

Thành thành thật thật ngồi một chỗ ăn kẹo.

Nhưng tay vẫn vững vàng ôm lấy Tô Yên, ý vị độc chiếm rõ ràng.

Mặt khác một bên, Túc Thiên cũng từ từ rời khỏi người Diệp Lương.

"Tiểu Diệp Tử, em nhìn người ta xem."

Thanh âm anh ách, trong mắt dày đặc dục vọng.

Cmn, hơn nửa tiếng đồng hồ ngồi đây, người mình thích thì ngồi ngay bên cạnh, nếu không xuất hiện ý tưởng gì, thì hắn chính là một tên thái giám!!

Túc Thiên lại sờ lại cọ.

Diệp Lương mặt không biểu tình đẩy đầu hắn ra, muốn để hắn cách xa mình một chút.

Nhưng mà càng làm như vậy, cũng không ngăn cản được hắn ngày càng dán lại.

Tô Yên nhìn hai người đó, nhịn nửa ngày mới lên tiếng

"Có việc sao?"

Diệp Lương gật đầu

"Hai việc. "

"Thứ nhất, Tần Cầm đã chết. "

Tô Yên nghe tin Tần Cầm chết, sửng sốt một chút.

Còn tưởng rằng cô ta sẽ tạo thêm một ít sóng gió gì nữa chứ.

Không nghĩ tới, cứ như vậy chết đi.

"Chết như thế nào? "

"Ba ngày trước phát hiện bị giấu sau ngõ nhỏ, nhưng mà cô ta bị tang thi cắn, khi phát hiện, đã bắt đầu biến dị thành tang thi. Cuối cùng bị người nổ súng bắn chết. "

Tô Yên gật gật đầu.

Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ của nguyên thân hoàn thành. Cho nên, nhiệm vụ quan trọng bây giờ của ký chủ, chính là sinh em bé oh ~~~"

Không biết vì sao, Tô Yên nghe được trong giọng nói của Tiểu Hoa mang theo một chút hưng phấn.

Cô ngẩng đầu tiếp tục dò hỏi

"Chuyện thứ hai là gì? "

"Thứ hai, hắn làm sao bây giờ? "

Khi nói, Diệp Lương ngẩng đầu liếc nhìn Tô Đường.

Diệp Lương cùng Túc Thiên tới chỗ này, chính là muốn giải quyết tốt chuyện này.

Sau đó nghe thấy Diệp Lương nói tiếp

"Hắn là tang thi vương... tôi nhìn ra được, hai người các ô... có quan hệ."

Tô Yên

"....."

Túc Thiên phụt một tiếng, ôm Diệp Lương ở đằng kia cười.

Diệp Lương tiếp tục nói

"Tang thi với nhân loại, không cùng giống loài, không phải tộc mình, tất có dị tâm. Một con tang thi ở trong căn cứ, nếu truyền ra ngoài, sẽ khiến mọi người hoảng sợ. "

Tuy rằng dựa theo trạng thái hiện tại, nếu Tô Yên ở lại, tang thi vương này nhất định sẽ không tính toán cắn những người khác.

Tô Yên biết, Diệp Lương tới chỗ này không phải là bàn bạc, mà là cần một kết quả.

Quả nhiên, liền nghe thanh âm lạnh nhạt của Diệp Lương vang lên

"Tôi cho phép hai người sống ở chổ này, nhưng lúc hắn đi ra ngoài, nhất định phải là bộ dáng của con người, không thể để cho người khác nghi ngờ. "

Tô Yên gật đầu.

Diệp Lương dừng lại một lúc,

"Cô phải biết rằng, chúng tôi duy trì hữu hảo sống chung với hắn, là bởi vì tin tưởng cô. Nếu có một ngày, cô chết mà hắn còn sống. Thì hắn chính là kẻ địch. "

Tô Yên nhìn Diệp Lương

Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc lúc nào cũng áo sơ mi và quân trang, giỏi giang không chút cẩu thả.

Trong mắt Tô Yên xuất hiện một tia dao động, cuối cùng hoá thành bình tĩnh.

"Được"

Diệp Lương đưa ra kết quả, mở ra điều kiện.

Tô Yên liền tiếp thu.

Bình luận

Truyện đang đọc