NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: changee

Beta: Tinh Niệm

Sau đó, tẩm điện này cũng không có đi được.

Nàng bị ấn ở trên ghế của Yêu Vương.

Người nọ đôi mắt đều đỏ lên.

Lôi kéo quần áo nàng.

Nàng vốn đang giãy giụa.

Kết quả liền nghe hắn nói một câu

"Ân nhân không phải nói ta quan trọng nhất? Ân nhân trốn cái gì?"

Sau đó, người nọ liền dán lại đây.

Hôn lên môi nàng.

Tại địa phương trang nghiêm nhất của Yêu giới, nhìn lên phía trên.

Ái muội cùng vui thích đan chéo.

Phía trên sảnh chính, chỉ có ái muội cùng cảnh xuân khiến người mặt đỏ tim đập.

........

Chờ đến lúc Tô Yên ăn cơm cũng đã là hoàng hôn.

Nàng ngồi trước bàn ăn trong tẩm điện, ăn mặc tinh tế, đang một ngụm một ngụm ăn cơm.

Thoạt nhìn, tựa hồ như không có gì.

Thời điểm nàng nhấc tay lên gắp đồ ăn.

Liền phát hiện dấu hôn ái muội đan xen trên cánh tay trắng nõn.

Một cái tiếp theo một cái.

Có cái nhạt, có cái đậm, xanh tím cả một mảng.

Cũng may là không có người.

Nếu bị người nhìn thấy, sợ là bị hiểu lầm thành bệnh giang mai.

Khi nàng sắp ăn no, bên ngoài truyền đến âm thanh

"Thánh Nhu tham kiến Yêu Vương đại nhân."

Hoa Khuynh vốn chưa động vào đồ ăn.

Chỉ là nhìn Tô Yên ăn

"Tiến vào."

Hắn vừa nói xong.

Đi vào.

Trung gian cách một tấm bình phong.

Nàng ngẩng đầu, xuyên thấu qua tấm bình phong nhìn động tác người đối diện.

Thánh Nhu hành lễ

"Yêu Vương đại nhân, hành trình đều đã định ra xong, chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, sáng mai đại quân Yêu giới liền san bằng phái Thanh Sơn."

Tô Yên vừa nghe.

Tiểu Hoa

"Tất tất tất -----. Ký chủ, mời cứu vớt thiên hạ thương sinh.

Nếu phái Thanh Sơn bị tàn sát sạch sẽ, Tu Tiên giới tam đại môn phái liền bị giết sạch, nhiệm vụ chủ tuyến của ngài sẽ bị thất bại."

Hoa Khuynh buông mí mắt, đang muốn lên tiếng.

Kết quả, một bàn tay trắng nõn bưng kín miệng hắn.

Tô Yên đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.

Mặt khác, tay túm chặt vạt áo Hoa Khuynh.

Nhỏ giọng nói

"Việc này, có thể cẩn thận ngẫm lại không?"

Đôi mắt ngập nước phiếm hồng.

Thực nghiêm túc nhìn hắn.

Tuy rằng ý tứ của nàng là cẩn thận ngẫm lại.

Nhưng động tác che miệng, không phải là muốn hắn đáp ứng nàng sao?

Nhìn bộ dáng khẩn trương của nàng.

Không biết vì sao trong mắt Hoa Khuynh lây nhiễm ý cười.

Duỗi tay giữ chặt tay đang lấp kín miệng hắn.

Nhìn nàng, chậm rãi lên tiếng

"Ý của ân nhân là muốn ta thả bọn họ đi?"

Tô Yên thực mau gật đầu.

Hoa Khuynh do dự

"Nhưng là, Tu Tiên giới cùng Yêu giới vốn không đội trời chung."

Tô Yên hiển nhiên cũng biết việc này.

Nàng suy nghĩ trong chốc lát

"Vậy, trước hoãn hai ngày, cẩn thận suy xét, vì thiên hạ bá tánh mà suy nghĩ."

Nàng vừa dứt lời, Hoa Khuynh ôm nàng nở nụ cười

"Thiên hạ bá tánh?"

Bên trong nhìn hòa thuận vui vẻ.

Ngược lại bên ngoài Thánh Nhu đang gắt gao nhíu mày.

Bọn họ cách một tấm bình phong, cũng không phải là bức tường.

Sao có thể không nghe thấy hai người kia nói cái gì?

Nàng ta nhịn không được lên tiếng

"Yêu Vương đại nhân, đây là cơ hội tốt nhất để chúng ta san bằng Tu Tiên giới.

Nếu Tu Tiên giới được thế, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta."

Hoa Khuynh ý bảo Tô Yên

"Nghe được?"

Tô Yên gật đầu

"Nàng nói.....có lý."

Cẩn thận suy nghĩ nữa ngày, cũng chính là thấy nàng ấy nói đúng.

Nhưng nàng lôi kéo quần áo Hoa Khuynh không buông.

Tìm không ra lý do, chỉ có thể nói một câu

"Chàng nghĩ lại?"

Hoa Khuynh nhìn nàng.

Con ngươi sâu kín, duỗi tay ôm người vào trong lồng ngực.

Hắn lên tiếng

"Ân nhân nếu là không tìm được lý do, buổi tối hôm nay, phái Thanh Sơn sẽ bị tàn sát sạch sẽ."

Bình luận

Truyện đang đọc