NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên không nghĩ gì hết, chỉ gọi lại cho Bạc Phong.

Mới ba giây, điện thoại bên kia đã nhận nghe.

Nhưng lại im lặng không nói gì.

Tô Yên xoa xoa tóc

"Chồng ơi?"

Bởi vì vừa mới tỉnh, thanh âm còn có chút mềm mại.

Vừa dứt lời.

Tiểu Hoa bên này liền nói

"Leng keng, giá trị hảo cảm nam chủ thêm 2, trước mặt giá trị hảo cảm 46."

Tô Yên chớp chớp mắt, mỗi lần cô gọi hắn như vậy, giá trị hảo cảm kia cũng là tạch một chút tăng lên.

Rốt cuộc, nghe được bên kia trả lời

"Có việc?"

Thanh âm lạnh như băng.

Tô Yên ra tiếng

"Em đói bụng, lâu lắm rồi chưa ăn cơm."

Hậu quả việc một ngày hai đêm không ăn cơm, chính là làm cho Tô Yên nói chuyện cũng thấy mệt.

Điện thoại bên kia, Bạc Phong ngồi ở trong văn phòng giám đốc, đang xem văn kiện.

Tay dừng một chút.

Hắn nhấp môi mỏng

"Gọi điện thoại cho tôi chỉ là bởi vì cái này?"

Thanh âm như lúc ban đầu, không có phập phồng.

Tô Yên cúi đầu

"Ngoại trừ gọi cho anh, em không biết gọi ai khác nữa."

Thực đói a.

Đói đến không muốn nói chuyện.

Cô là ăn ngay nói thật.

Tôn Tình đi học, vốn dĩ nguyên thân cũng không có bạn bè gì.

Nhưng mà lời này nghe vào lỗ tai Bạc Phong, hắn có chút tức giận.

Hắn mím môi, lạnh băng băng ra tiếng

"Tôi đang làm việc, không cần làm nũng, càng đừng cố ý câu dẫn tôi."

Cuối cùng, Bạc Phong nói ra lời ấp ủ trong lòng từ lâu.

Cô vợ mới của hắn, sau khi tắt máy biến mất một ngày hai đêm, rốt cuộc mới biết gọi điện thoại cho hắn.

Nghe trợ lý Trương báo lại, cô rõ ràng vẫn luôn ở chung cư, chỗ nào cũng chưa đi, lại không nhận điện thoại của hắn, còn tắt máy.

Hiện tại ngẫm lại, đây là đang lạt mềm buộc chặt?

Là muốn duy trì cảm giác mới mẻ?

Cô vợ nhỏ nhõng nhẽo nhà hắn, cũng thật phiền toái.

Mím môi, trong lòng ghét bỏ Tô Yên một trận.

Nhưng sau khi treo điện thoại, lại trực tiếp ném bút, đi ra bên ngoài.

"Trợ lý Trương."

Thanh âm hờ hững.

Tiểu Trương vội vàng lại đây.

"Bạc tổng?"

"Gọi hai suất cơm đơn giản."

"Vâng."

Nửa giờ sau.

Một chiếc xe mercedes màu đen ngừng ở cửa chung cư chỗ Tô Yên.

Đồng chí Tiểu Trương mang theo hai hộp đồ ăn hiệu Tần Kỳ, đi xuống xe.

Sau đó, Bạc Phong cũng đi xuống.

Bạc Phong mặt không biểu tình nhìn chung cư có chút cũ trước mắt này.

Không dừng lại bao lâu đã đi lên.

Tô Yên dọn ghế nhỏ, vẫn luôn ngồi trước cửa chờ đợi.

Nghe được tiếng chuông cửa, cô đứng lên, mở cửa.

Nhìn Bạc Phong mặc tây trang màu đen được cắt may tinh xảo, sắc mặt lạnh nhạt xuất hiện ở trước mắt.

Cô sửng sốt.

Sau đó, thực tự nhiên đi lên trước, ôm lấy hắn.

Cô dáng người nhỏ xinh, hơn nữa đói bụng hai ngày nay, lại gầy chút.

Cả người đều bị Bạc Phong chắn kín mít.

Trợ lý Tiểu Trương ở sau người cũng chỉ có thể nhìn thấy cửa mở ra, sau đó là ông chủ nhà mình đứng ở cửa vẫn không nhúc nhích.

Bởi vì ở phía sau, thế cho nên trợ lý Trương không có nhìn thấy bộ dáng ông chủ nhà mình nhấp môi ôm cô vợ nhỏ.

Hừ, vừa gặp mặt liền biết nhào vào trong ngực làm nũng.

Còn nhanh ra mở cửa như vậy nữa.

May mắn là hắn, nếu Tiểu Trương đi ở phía trước, xem cô làm sao bây giờ.

Nghĩ như vậy, hắn khom lưng, trực tiếp bế người lên đi vào trong phòng.

Hắn mới vừa đi vào, trợ lý Tiểu Trương đang định bước theo.

Cửa phòng đóng ầm lại.

Đồng chí Tiểu Trương cầm theo hai hộp đồ ăn bị chắn ở ngoài phòng.

Tô Yên ghé vào trong lòng hắn, chậm rì rì ra tiếng

"Đói."

Bạc Phong nhìn cô một cái,

"Phòng bên nào?"

Tô Yên duỗi tay chỉ vào cửa phòng bên trái.

Cô cùng Tôn Tình thuê căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách.

Một người một phòng.

"Thay quần áo, ăn cơm."

Thanh âm Bạc Phong lạnh băng vang lên.

Sau đó, người cô đã bị đặt ở trên giường.

Bình luận

Truyện đang đọc