NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Thanh Hoa

Beta: Tinh Niệm

“Ta, ta ······”

Ông già kia "ta" cả nửa ngày cũng chưa nói thành câu gì.

Tô Yên gật đầu

“Xem ra ngươi không có gì muốn nói.”

Căn bản không cho lão có nửa cơ hội mở miệng, đảo mắt liền biến mất.

Lão nhân nhìn chằm chằm nơi Tô Yên biến mất, mới nói lên một câu.

“Ngươi quay lại đây cho ta!!”

Nhưng mà hô mãi vẫn không có người đáp lại.

Tô Yên thật sự đi rồi.

Người thừa kế Thiên Đạo xuất hiện.

Trêи trời dưới đất đều xuất hiện một loạt phản ứng dây chuyền.

Không trung treo lên một dải cầu vồng thật dài.

Lực lượng Thiên Địa tựa hồ càng thêm dư thừa.

Chủ Thần Tô Yên đời trước, trở thành người thừa kế Thiên Đạo.

Không tới ba ngày, Thần Giới, Ma Vực, Minh giới đều đã biết tin tức này.

Truyền kỳ về Tô yên cùng những kỳ tích, vận mệnh của nàng đều làm người tán thưởng lại hâm mộ.

··········

Khi Tô Yên một lần nữa trở lại Thâm Uyên Ma Vực, đã là ba ngày sau.

Chuyện đầu tiên, đương nhiên là tìm Quân Vực.

Kết quả ở tẩm điện tìm nửa ngày cũng không có tìm được người.

Vừa ra tẩm điện liền phát hiện An Túc đang đi tới.

An Túc cung kính.

“Tô Yên cô nương.”

Tô Yên gật đầu

“Hắn đâu?”

Thân thể An Túc chợt cứng đờ.

Biểu hiện có chút mất tự nhiên.

“Tôn chủ ....”

Muốn nói lại thôi.

Tô Yên nghi hoặc

“Không biết hay là không thể nói?”

An Túc

“Tôn chủ ở Kim Huyền điện.”

Tô Yên gật gật đầu, chuẩn bị đi tìm người.

An Túc do dự lúc lâu, sau đó mở miệng

“Tô Yên cô nương, mẫu thân và phụ thân tôn chủ cũng ở đó.”

Bước chân Tô Yên dừng lại.

“Cha mẹ?”

Nàng túm túm quần áo.

Không biết vì sao lại có chút khẩn trương.

Chỉ là hiện giờ biểu tình trêи mặt nàng không có bất kì biến hóa nào.

Sau đó, An Túc liền nói

“Phụ thân tôn chủ muốn để ngài ấy kết thân cùng trưởng công chúa Minh giới.”

Tô Yên ngẩng đầu

“Kết thân?”

An Túc

“Phụ thân tôn chủ ý là ách ······ dùng sức mạnh.”

Trong khoảng thời gian ngắn, Tô Yên không rõ cái "dùng sức mạnh này" là có ý tứ gì.

An Túc giải thích.

“Tôn chủ cưới cũng phải cưới, không cưới cũng phải cưới.”

Tiếng nói vừa dứt, Tô Yên đã chạy về hướng kim huyền điện.

Vừa rồi còn cảm thấy sắp gặp cha mẹ hắn nên vô cùng khẩn trương.

Hiện tại khẩn trương gì gì đó đều ném ra sau đầu.

Tô Yên vừa đi.

An Đồng liền đi ra.

Hai người đối diện.

“Lão tôn chủ vì sao lại muốn làm như vậy?”

Kỳ thật gọi Quân Tà là lão tôn chủ, bọn họ vẫn không thích ứng kịp.

Dù sao nhìn gương mặt hai người cũng không hề có sự khác biệt tuổi tác nào.

Hai cha con hoàn toàn có thể xưng huynh gọi đệ luôn được ấy chứ.

Ba chữ ‘Lão tôn chủ’ cảm thấy rất già rồi, như là đang gọi người cao tuổi vậy.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại.

Quân Tà sống cũng không biết bao nhiêu năm rồi, kêu hắn là lão tôn chủ còn thấy thấp đấy.

Trêи mặt An Túc lộ ra ý cười, có chút bất đắc dĩ.

“Nghe nói tôn chủ lấy quả phượng hoàng mà lão tôn chủ cất gần trăm ngàn năm.”

A, Quân Vực lấy thứ đó từ chỗ Quân Tà để cho Tô Yên khôi phục thân thể, còn mượn trong đó một chút dược liệu.

Đống dược liệu kia là Quân Vực đã nhìn trúng từ trước khi gặp Tô Yên.

Dược tới tay hắn không quá một ngày, Quân Tà liền cường ngạnh an bài cho hắn cùng trưởng công chúa Mình giới kết thân.

Ngày Tô Yên gặp lại Quân Vực, vừa hay chuyện hôn nhân của hai bên cũng đã được định xong.

An Đồng nghi hoặc.

“Thật sự sẽ bức ép tôn chủ cùng trưởng công chúa kết thân?”

An Túc nhìn An Đồng.

“Kết thân không nhất định là thật, phải xem cách phản ứng của tôn chủ.”

Bình luận

Truyện đang đọc