QUAN THUẬT

- Đổng Oanh Oanh, cô nói những câu này là hạ thấp giá trị rồi. Nếu là thật muốn nuốt tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô.

Mấy năm trước tôi cũng không để tập đoàn Bàn Đế ra tay. Còn cả tập đoàn Lô thị ở Thủy Châu. Cô cũng không nghĩ lúc trước kia cô có bao nhiêu tiền.

Chúng tôi giữ 60% cổ phần của Hoàng Đế, vì sao hai người họ lại đồng ý lui ra ngoài, cô còn thực sự nghĩ rằng Đổng Oanh Oanh cô xinh đẹp nên khiến hai vị Chủ tịch mềm lòng có phải không?

Nói không dễ nghe một chút, trước mặt tiền vàng, phụ nữ xinh đẹp đều là rác rưởi. Có tiền thì phụ nữ thế nào tìm không thấy, cô không ngờ kích thích tôi như thế.

Nói cho cô biết, tôi rất tức giận Diệp Phàm thật sự giận, giọng rất hống hách, kèm theo ý châm chọc.

- Anh tức giận thì tức giận, anh có nghĩ đến cảm nhận của toi không? Tôi biết anh giúp nhà họ Đổng chúng tôi.

Nhà họ Đổng chúng tôi nợ anh. Nhưng việc kinh Đổng Oanh Oanh một là một không thể liên quan đến cá nhân.

Anh cho rằng Đổng Oanh Oanh tôi là một người vô tình, vậy cũng được. Anh giúp nhà họ Đổng chúng tôi, tôi đem thân thể này cho anh tôi lấy thân tương báo không phải được sao?

Nói cho anh biết Diệp Phàm, thân thể của tôi còn chưa hầu hạ một người đàn ông nào. Diệp Phàm anh cho rằng có thể đòi lấy thì cứ lấy.

Đổng Oanh Oanh tôi hầu hạ anh một hồi. Từ đó về sau hai chúng ta không thiếu nợ nhau. Không thể tưởng được Đổng Oanh Oanh mạnh mẽ thật sự.

- Nếu có đứa nhỏ thì làm sao bây giờ? Diệp Phàm lòng cũng mềm nhũn.

- Tôi tự nuôi, không liên quan rắm gì đến anh. Hơn nữa, họ Đổng. Tuy nhiên, anh lợi hại như vậy sao? Tôi không thấy được. Đổng Oanh Oanh vểnh miệng châm chọc nói.

- Đây là cô càn quấy đấy.

Diệp Phàm kỳ thật có chút chột dạ.

- Đây là anh nói đấy, tôi chưa nói đúng không? Đổng Oanh Oanh hừ nói.

- Thôi vậy, không nói chuyện nhàm chán này được rồi. Tuy nhiên, tôi nghĩ không lâu tập đoàn Chính Hà của Hồng Kông sẽ đến tập đoàn chúng tôi để bàn chuyện đầu tư.

Bọn họ cũng muốn cổ phần khống chế nhà máy thiết bị điện lực Hoành Không. Hơn nữa, bên Canada cũng đề cập đến khoản đầu tư tám trăm triệu đô la Mỹ.

Nếu không như vậy đi, bên này cô đầu tư ít một chút. Lấy tiền mang đến nhà máy thiết bị điện lực là được. Đến lúc đó, cổ phần mà cô nắm giữ cũng không tệ lắm.

Hoành Không chúng tôi với cô liên kết áp chế tập đoàn Chính Hà. Đổng Oanh Oanh tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô các cô nắm cổ phần khống chế thì sao? Diệp Phàm nói.

- Tập đoàn Chính Hà cũng là tập đoàn lớn, kỳ thật thực lực không kém tập đoàn Đế Đo chúng ta. Bọn họ là cáo già. Muốn để họ mắc mưu có lẽ không thể. Đến lúc đó nếu họ yêu cầu nắm 51% cổ phần thì nguyện vọng của chúng ta đều rơi vào khoảng không. Đổng Oanh Oanh nói.

- Chúng ta sẽ không để họ giữ nhiều cổ phần như vậy, chỉ với cổ phần của hai chúng ta cộng lại có 51%, bọn hắn đành phải nhượng bộ. Diệp Phàm nói.

- Muốn chờ bọn họ bên kia đến xong chúng ta bàn lại? Đổng Oanh Oanh có chút động tâm rồi.

- Không được, bên này không thể ngừng, càng sớm càng tốt. Diệp Phàm nói.

- Không sai, tổng bộ của các anh ở tỉnh Thiên Vân. Còn anh đang ở Việt Châu làm ra động tĩnh lớn như vậy, có thể khiến Ủy ban nhân dân tỉnh Thiên Vân nghi ngờ anh muốn đem tổng bộ rời đi không?

Hơn nữa, anh nâng đỡ bên này đứng lên, Mập cũng là bên tỉnh Việt Đông. Tỉnh Thiên Vân không thu được chút thuế nào, họ sẽ đồng ý sao?

Đến lúc đó, sợ là chúng tôi muốn cổ phần khống chế nhà máy thiết bị cơ điện cũng khó khăn đấy. Đổng Oanh Oanh hừ nói, cô gái này đúng là lợi hại.

- Cô kiểu gì cũng phải được một phải không? Diệp Phàm hừ nói.

- Xưởng đóng tàu Đổng Oanh Oanh chúng tôi nắm cổ phần khống chế là được, tôi thấy bãi Yến Nguyệt bên đó thu hồi vốn thời gian ngắn hơn một chút. Còn xưởng đóng tàu có lẽ còn dài hơn một chút, anh cố ôm làm gì? Đổng Oanh Oanh nói.

- Cho các cô cổ phần khống chế đi. Tuy nhiên, bên kia các cô nhượng bộ một chút. Còn nữa, nhà máy thiết bị điện lực Hoành Không bên kia các cô cũng phải đầu tư ít ba trăm triệu. Ngoài ra còn nhà xưởng của chúng tôi nữa mới có thể vững chắc ép tập đoàn Chính Hà. Cái này gọi là bảo vệ phía đông mất phía tây đi. Diệp Phàm đưa ra một phương án mới.

- Để tôi suy nghĩ. Đổng Oanh Oanh nói.

Sáng ngày thứ hai, Đổng Oanh Oanh tự mình đến, đồng ý với đề nghị của Diệp Phàm. Hai bên còn ký một hợp đồng bí mật. Chuyện ở Việt Châu cuối cùng đã giải quyết xong.

Về vốn thì mới vừa được vay năm trăm triệu. Cho nên, hơn một trăm triệu dùng cho xưởng đóng tàu. Bởi vì xưởng đóng tàu Đổng Oanh Oanh tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô nắm cố phần khống chế cho nên tập đoàn Hoành Không ngược lại đầu tư ít đi một chút.

Xưởng đóng tàu Đổng Oanh Oanh Phó tổng giám đốc Cao Bình Minh của tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô phụ trách tất cả. Bên Hoành Không cử ra Nghiêm Phương Long phối hợp.

Bên bãi Yến Nguyệt Hoành Không cử Tào Nguyệt, công ty Đường Triều Bát Phẩm cũng cử ra phó tổng giám đốc Mai Định Hải đến phối hợp với Tào Nguyệt.

Hoàng Triều Đế Đô cũng có cổ phần, cũng cử một phó tổng giám đốc đến. Ba cổ đông lớn trụ lại một chỗ.

Diệp Phàm lại tính toán, còn thừa lại ba trăm triệu có thể đầu tư vào hai nhà máy của tập đoàn Hoành Không.

Hơn nữa tỉnh Điền Nam cho 100 triệu, cùng với mượn danh Ủy ban nhân dân tỉnh lấy về bốn mươi triệu, còn có thành phố Hạng Nam viện trợ tám mươi triệu, như vậy hợp lại trong tay Diệp Phàm có thể có tiền mặt lên đến hơn năm tỷ.

Ví phồng lên, Diệp Phàm tất nhiên lại tin tưởng gấp trăm lần trở về tổng bộ. Bởi vì tổ điều tra còn chưa đi vẫn đang gây sức ép.

Vừa về đến Hoành Không, hơi nghỉ ngơi một giờ, Khương Quân đã đến.

- Chuyện Thiên Mã xong chưa? Diệp Phàm hỏi.

- Làm xong rồi tên Ngưu Đắc Hưng kia gánh không được. Bên này có người liều mình thúc giục tiền, mà ngân hàng lại không cho vay.

Người này đến đường cùng rồi, cuối cùng lấy khoản tiền mặt 500 nghìn trợ cấp cho bọn họ ghi trong hợp đồng.

Tuy nhiên, Ngưu Đắc Hưng nói 500 vạn này không tính vào việc góp vốn, chỉ là thêm vào khoản trợ cập của họ.

Có lẽ khoản tiền này đa số rơi vào túi của Ngưu Đắc Hưng rồi. Khương Quân nói.

- Rơi thì rơi, chúng ta chỉ cần tấm biển Thiên Mã của y. đây gọi là chuyện "mượn xác" làm chuyện của mình, những thứ khác đều không sao cả.

Tuy nhiên, đối với nhân tài kỹ thuật cao của coog ty xây dựng phải lôi kéo. Yêu cầu Ngưu Đắc Hưng dùng một phần tiền làm tiền thưởng cho họ.

Như thế người ta mới ở lại công ty. Diệp Phàm nói - Còn nữa, hiện tại tổ xây dựng có bao nhiêu người rồi.

- Bọn họ ban đầu liền hơn một trăm người, hiện tại chúng ta mới tuyển thêm, tổng cộng hai trăm người rồi.

Tôi tuyển người tố chất rất cao, đều đã từng trải qua nhiều năm công binh. Xây dựng công trình cũng có giấy chứng nhận kỹ thuật cao.

Tuy nhiên, bọn họ yêu cầu lương tương đối cao, trung bình gấp năm lần công nhân. Nếu không họ không chịu. Khương Quân nói.

- 5 lần thì 5 lần, đã có được những người này, hơn nữa, thêm người của công ty Thiên Ma, tốt rồi.

Tôi cấp cho cậu năm mươi triệu làm vốn ban đầu, còn nữa phải mua thêm máy móc công trình. Nhà máy chúng ta đều có, cái này nước phù sa không chảy ra ruộng của người ngoài.

Cậu lập tức liên lạc với Hoàng Triều Đế Đô một chút, bọn họ ở tỉnh thành có công trình chung cư xã hội. Chủ tịch Đổng của Hoàng Triều Đế Đô đã đồng ý giao dự án này cho các anh.

Đây là công trình đầu tiên của công ty xây dựng. Phải đảm bảo chất lượng, kiếm ít tiền không sao.

Nhất định phải xây xong. Hơn nữa, còn phải đặc sắc. Có lẽ các cậu có thể nhất pháo gặp may rồi. Diệp Phàm nói.

- Ôi, còn có chuyện tốt này. Đây là Bí thư Diệp cho công ty xây dựng chúng tôi khởi đầu tốt đẹp. Khương Quân lập tức mừng rỡ sau đó nói - Đường lớn thành phố Tinh Huy hình như lại ngừng, không biết tỉnh có ý gì.

Mấy ngày nay tôi cũng đi hỏi thăm một chút, thời gian trước hình như tuyên truyền rất lợi hại, trong khoảng thời gian này sao lại lạnh xuống.

Công trình này là một hạng mục lớn, nếu thật là ngừng thì thật đáng tiếc. Tôi còn trông vậy vào nó để kiếm tiền.

- Ha ha, cậu chuẩn bị nhận là được. Còn thời gian, có lẽ phải kéo dài một chút. Giờ vừa lúc rồi, các anh trước tiên làm tốt chung cư của Hoàng Triều.

Việc này coi như là luyện tay một chút. Tạo đà để nhận đường lớn Tinh Huy. Công ty xây dựng Hoành Không chúng ta sắp sửa bay lên rồi.

Các cậu là người mở đường tiên phong cho việc khôi phục nguyên khí của tập đoàn chúng ta. Đồng chí Khương Quân, tránh nhiệm lớn cậu nhất định phải làm tốt. Diệp Phàm giọng thận trọng.

- Tôi biết rồi, làm không tốt tôi tự mình thắt cổ. Khương Quân rất tự tin.

- Làm không tốt tôi cũng không cho anh cắt cổ, anh không có cơ hội này.

Diệp Phàm hừ nói.

- Vâng. Khương Quân giơ nắm đấm bước đi.

Sau đó là Bao Nghị đến, vẻ mặt vui mừng - Bí thư Diệp, tin tức đặc biệt lớn.

- Nhặt được năm triệu sao xem cậu vui mừng đến như vậy? Diệp Phàm cười nói, ra hiệu cho y ngồi xuống nói chuyện.

Bao Nghị đầu tiên là cung kính mời thuốc, sau đó ngồi xuống cười nói - Thật sự là tin tức đặc biệt lớn, anh đoán các đồng chí ở Công an huyện Hoàng Cương đã xảy ra chuyện gì ở Chu Tước sơn trang.

- Có phải là gặp quỷ không? Cuối cùng mặt mũi bầm dập, tè ra quần, kêu cha gọi mẹ tất cả chạy hết. Diệp Phàm cười nói.

- Ừ, anh biết? Bao Nghị sửng sốt, nhìn Diệp Phàm một cái cười nói - Xem ra, bọn họ đã báo cáo trước tôi, thật là xui.

- Cậu là người đầu tiên nói với tôi. Diệp Phàm cười nói.

- Làm sao có thể? Bao Nghị vẻ mặt khiếp sợ, nhìn Diệp Phàm ngẩn người ra.

- Thật ra không có gì, trên đời này vốn là không có quỷ. Tuy nhiên, là có cao thru giả quỷ thôi. Diệp Phàm cười nói.

- Cao thủ, ở đâu? Bao Nghị hỏi.

- Cậu nghĩ một chút, lần trước những người ở thị trấn Hoành Không không phải bị đánh, mà người đánh không xuất hiện.

Có lẽ là cao thủ trong nhà. Y trực tiếp dùng nội khí đánh người từ cách xa 10m. Không phải cậu ở đấy sao?

Chu Tước sơn trang vẫn luôn ma quái, có lẽ chính là người không hi vọng có người vào ở. Tôi nghĩ, người này chắc chắn cũng liên hệ với Chu Tước Sơn trang.

Người này là ai, có lẽ có liên quan đến chủ nhân của Chu Tước sơn trang Vân Hùng. Diệp Phàm cười nói.

- Ừ, hẳn là như vậy. Người này thân thủ chẳng phải là? Bao Nghị lộ vẻ khiếp sợ.

- Ít nhất đẳng cấp 10 đỉnh giai hoặc là 11. Có lẽ rất cao. Nếu không, nội khí phòng ra ngoài không thể vận dụng được thành thạo như thế. Diệp Phàm gật đầu nói - Đúng rồi, bọn họ bị sợ rồi, đồ đạc của tôi có chuyển vào không?

- Anh còn ở đấy sao? Bao Nghị ngạc nhiên hỏi.

- Có gì không dám ở đấy, anh lập tức nói với Khổng Ý Hùng một tiếng, đem đồ đạc của tôi trở lại. Diệp Phàm cười nói - Tôi nay tôi sẽ đến ở, tôi muốn xem quỷ hình dáng gì.

Bình luận

Truyện đang đọc