Thẩm Quốc Vinh là tổng giám đốc của tập đoàn, lịch trình công việc luôn kín mít, ông ấy vất vả lắm mới để cho thư ký cố sắp xếp được hơn một ngày để đến Lâm Thành gặp con gái cục cưng, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.1
Nếu như ông ấy không có bữa tiệc quan trọng vào ngày mai, tối nay nhất định phải trở về Lâm Thành thì Thẩm Quốc Vinh sẽ đợi Phó Ngọc Lam tìm ra được nơi nào truyền ra tin đồn “bao nuôi”, rồi sau đó cùng Thẩm Thanh Ngọc đến tận cửa nhà người đó tính sổ.
Nhưng ông ấy không chỉ có một bữa tiệc quan trọng vào ngày mai mà còn có một cuộc họp, Thẩm Quốc Vinh phải trở về sau bữa tối.
Thẩm Thanh Ngọc cũng có một bữa tiệc của các thương nghiệp trong tối nay nên cô không thể đưa Thẩm Quốc Vinh đến sân bay.
Trước khi Thẩm Quốc Vinh rời đi, ông ấy dặn đi dặn lại Phó Ngọc Lam phải báo cho ông ấy biết ngay khi cô ấy tìm ra được ai là người đứng sau tin đồn.
Thẩm Thanh Ngọc trấn an Thẩm Quốc Vinh liên tục mãi cho đến khi ông ấy lên xe bảo mẫu đã đợi sẵn trước cửa khách sạn từ lâu.
Sau khi đưa Thẩm Quốc Vinh lên xe, Thẩm Thanh Ngọc cũng lên xe của Phó Ngọc Lam để chuẩn bị đến bữa tiệc của thương nghiệp tối nay.
Vào đầu tháng ba Lâm Thành vẫn còn dư chút lạnh của mùa đông, buổi tối gió càng thổi mạnh hơn.
Thẩm Thanh Ngọc mặc một chiếc váy dài cúp ngực màu nâu sẫm, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác dạ màu nâu.
Xe dừng ở cửa khách sạn, cô trực tiếp cởi áo khoác, giẫm chiếc giày cao gót màu đen vào trong xe.
Tối nay chính là bữa tiệc của thương nghiệp nên đương nhiên những người đến đều là những người trên thương trường.
Thẩm Thanh Ngọc chạm mặt Bạc Minh Thành cũng không thấy ngạc nhiên.
Cuộc gặp gỡ vào buổi trưa nay đã đủ hiện rõ thái độ của Bạc Minh Thành đối với chuyện tin đồn “bao nuôi” này rồi.
Sau bảy, tám tiếng gặp lại, Thẩm Thanh Ngọc nhận thấy rõ sự mỉa mai trong mắt anh, nhưng cô cũng không cảm thấy khó chịu nữa.
Có lẽ bởi đã từng trải qua thất vọng, nên bây giờ không cảm thấy thất vọng lắm.
Cô chỉ hờ hững liếc nhìn anh, cười nhẹ với đôi môi đỏ mọng, sau đó cầm ly rượu đỏ bước vào bữa tiệc sôi nổi ở bên trong.
Hôm nay cô ăn mặc không phải là lộng lẫy nhất, nhưng với sự giản dị đoan trang, cô đi đến đâu cũng khiến người khác khó có thể rời mắt.
Hơn nữa, Thẩm Thanh Ngọc có gương mặt thừa hưởng trọn vẹn những ưu điểm của bố mẹ, chiếc váy dài cúp ngực màu nâu sẫm khoe trọn vòng eo, bảy phần làn váy lại vừa vặn để lộ ra mắt cá chân trắng mịn của cô.
Chiếc vòng chân của nhà A được cô đeo ở trên, đôi chân của cô đi dưới ánh đèn càng khiến cho những viên kim cương lấp lánh trên vòng chân thêm bắt mắt.
Bạc Minh Thành đứng từ xa trong đám đông, nhìn Thẩm Thanh Ngọc đang nói cười trước một đám đàn ông, đôi môi đỏ mọng nở một nụ cười đầy khiêu gợi đó khiến anh cảm thấy khó chịu không thể giải thích được.
Thẩm Thanh Ngọc khá lắm, diễn vai người vợ hiền ba năm, hiện tại mới ly hôn hơn nửa năm thôi mà cô đã nóng lòng hiện rõ bộ mặt thật.
Cũng phải, hồi đó cô là người đã khiêu gợi anh trên giường, nếu không xảy ra chuyện đêm đó thì cô đã không thể có được may mắn làm vợ anh ba năm qua.1
Bạc Minh Thành nở một nụ cười giễu cợt bên khóe miệng, ngửa đầu uống cạn sạch ly rượu đỏ trong tay.
Thẩm Thanh Ngọc thực sự không cảm thấy ghét loại giao tiếp xã hội này, hơn nữa tối nay cô đến với thân phận chân chính của mình, cô trò chuyện cũng coi như rất vui vẻ.
Quả thực tin đồn có chút ghê gớm, ngay khi Thẩm Thanh Ngoc uống một ly rượu đỏ, con ông cháu cha Trần Gia Đạt nổi tiếng của Lâm Thành, nở một nụ cười đê tiện bước tới chỗ cô: "Cô Thẩm, hôm nay cô rất đẹp."
Trần Gia Đạt này cũng là một cậu ấm nhà giàu, nhưng so với Phó Ngọc Hải vẫn kém hơn nhiều, dù Phó Ngọc Hải đào hoa nhưng anh ta vẫn có giới hạn của mình.
Điều này khác với Trần Gia Đạt, vừa mắt ai là bám người như keo dính.
Thẩm Thanh Ngọc cười đáp lại một cách qua loa: "Cám ơn anh Trần, bạn của tôi ở đằng kia, tôi xin phép qua đó."
"Khoan đi đã, tôi muốn bàn một chuyện với cô."
Thẩm Thanh Ngọc khẽ hừ một tiếng: "Bàn chuyện gì?"
"Điều này phải xem cô Thẩm có muốn trao đổi hay không."
Thấy cô vẫn chưa rời đi, Trần Gia Đạt giơ tay muốn ôm cô, Thẩm Thanh Ngọc tránh sang một bên: "Anh Trần, trước nhiều người mà động chạm như vậy thì thật mất mặt."
"Thú vị."
Trần Gia Đạt bật cười: "Tôi rất thích loại người như cô, bên ngoài đoan chính nhưng bên trong lại giở thủ đoạn.
Ra giá đi, ngủ với cô một đêm giá bao nhiêu?"
Đây không phải là lời xúc phạm thông thường, nếu là người khác thì sớm đã tức giận, nhưng Thẩm Thanh Ngọc chỉ cong môi cười nhìn anh ta: "Cũng không đắt, một tỷ thôi."
Ngay lập tức, vẻ mặt của Trần Gia Đạt thay đổi khi anh ta nghe thấy lời này: "Thẩm Thanh Ngọc, cô đang đùa đấy à?"
"Sao có thể đùa với anh, công khai giá cả rõ ràng, anh Trần không đưa ra giá nổi thì tôi ra giá luôn."
Thẩm Thanh Ngọc còn chưa kịp nói gì đó, một giọng nam quen thuộc truyền đến từ bên cạnh, Phó Ngọc Hải đi tới bên người cô, đôi mắt đào hoa khẽ cong, sau đó nhìn về phía Trần Gia Đạt: "Tôi có một tỷ, tôi sẽ đưa cô ấy đi, cậu Trần!"
Kunz????
Nói tht thăk Bạc Minh Thành k đc làm na9 thái độ đã cho thấy sự thông minh trong truyện chỉ bằng não cá vàng luôn.
Có nv nam nào tốt hơn mấy ng kia k ????
33
21/11/2021
3
Nguyễn Võ Minh Anh
hóng Chap mới quá
11
22/11/2021.