TRUYỀN NHÂN TRỪ MA: BẠN TRAI TÔI LÀ CƯƠNG THI

Khi Thương Sùng kể cho bà nghe về quỷ tiên kia, bà thật sự nghĩ chút nữa có khả năng bà sẽ phải đối mặt cùng cô ta. Quỷ tiên qua lịch duyệt và quỷ tiên có năng lực truyền thừa giao chiến, bà phải thừa nhận bà khá mong chờ xem kết quả thế nào.

Ánh mắt kiên nghị của bà làm Sở Niệm cau mày, dù cô không biết vì sao bà muốn mình làm như vậy nhưng sau khi vẽ nét cuối của lá bùa, Sở Niệm vẫn tháo vòng cổ ra, đặt ở trên bàn.

Pha lê xanh biển trong xinh đẹp lạ thường trong bóng đêm, trong nháy mắt toàn thân Sở Niệm được bao bọc bởi một vầng sáng màu xanh lam, âm phong nổi lên tứ phía.

“Còn một chốc nữa mới tới 12 giờ, các ngươi… không nhịn được hay sao?” Sở Niệm cong môi cười khẽ, không nhận ra biến đổi trên người mình mà ngồi xếp bằng nhắm mắt trên tấm trải đã chuẩn bị sẵn.

Nhìn ngọn lửa trong linh đèn cháy thêm mạnh mẽ, bà cảm thấy may mắn vì định lực của cô không làm cho bà thất vọng.

Vãng sinh chú, từng câu được Sở Niệm tụng ra, 12h đêm trên tầng thượng cao ốc cao nhất tại Mộ Thành, tiếng chuông đồng hồ vọng tới. 

Tiếng khóc, tiếng kêu, tiếng chửi rủa… trong nháy mắt ánh đỏ từ mặt trăng tỏa ra, quỷ hồn xuất hiện từ bốn phía. Nhiệt độ không khí hạ thấp làm người ta sởn tóc gáy, âm thanh từ các bóng đen chậm rãi hướng về phía Sở Niệm mà ùn ùn kéo tới.

Những quỷ hồn mà Sở Niệm gọi tới đều là cô hồn, lúc còn sống không nơi nương tựa, hoặc bị chết oan.

Tất cả đều mặc đồ tang đen làm bọn họ trong thật khủng bố. Khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy, chỉ còn lại đôi mắt trắng bệch không con ngươi.

Cũng ngẫu nhiên xuất hiện vài du hồn với thân thể tàn khuyết, bọn họ có vẻ thích thú với cơ thể rớt cằm ra,  hoặc mắt rơi rụng, âm trầm nhìn Sở Niệm mà cười.

Cũng may mình từng gặp không dưới mừoi lần, bằng không Sở Niệm cảm thấy có lẽ mình sẽ ói ra vì ghê tởm.

Bên tai vang lên âm thanh linh hỏa (Lửa đốt bằng linh lực – MeoMup) thiêu đốt mọi thứ, Sở Niệm không cần nhìn cũng biết là có quỷ hồn muốn đột nhập kết giới.

Bách quỷ dạ hành, đúng là ỷ vậy mà coi thường mình.

Sở Niệm gia tăng linh lực, chú vãng sinh niệm càng lúc càng nhanh.

Tối nay bùa chu sa cô vẽ, cho dù là Lưu Di Na tới cũng không có khả năng xâm nhập. Linh đèn chính là đạo phòng bị thứ hai mà Sở Niệm tạo cho bản thân, linh lực thuần tịnh đốt lên chính là điều tối kỵ với quỷ hồn.

Bị thiêu đốt nhẹ thì bị thương hồn thể, nặng thì sẽ bị đốt sạch hồn căn. Nhưng mà năm nào cũng có vài quỷ hồn chấp niệm thâm sâu đầy ngu ngốc ngoan cố, chết rồi mà còn cố kéo cô theo…

Âm khí quanh người càng lúc càng nhiều, Sở Niệm tập trung tinh thần ngồi trong kết giới.

“Thuận theo thiên mệnh, mau luân hồi chuyển thế.”

Cô không có thời gian để phân tâm, cũng không có để ý xem đã qua bao lâu rồi.

Bên tai những âm thanh thê lương mãi không dứt, có tiếng cảm tạ, cũng có lời uy hiếp.

Những giọt mồ hôi chậm rãi trượt xuống từ trán Sở Niệm, ba tiếng trôi qua cũng đủ làm cho cô sức cùng lực kiệt.

Chỉ cần kiên trì thêm chút nữa, tới 6 giờ sáng mọi việc sẽ qua đi!

Bà nội vì là quỷ tiên nên trong giới quỷ hồn địa vị cực kỳ cao. Đám quỷ hồn tự nhiên cũng sẽ cung kính với bà, cho dù những quỷ hồn lâu năm cũng không dám mạo muội xâm phạm.

Nhìn cháu gái bị quỷ hồn vây quanh, bà nhíu mày, tâm tình vô cùng phức tạp.

Niệm Niệm so với tưởng tượng của bà còn phải mạnh mẽ và kiên cường hơn. Qua bao nhiêu chuyện xảy ra, cô cũng đã trưởng thành thật rồi.

Trong lòng mềm hẳn đi, bà nội vui mừng nhưng cũng thật sự luyến tiếc…

Pháp sự đã được ba tiếng tới giờ coi như là thuận lợi, còn ba tiếng nữa thì sẽ qua hết.

Dù là ngừoi sống hay người chết thì tâm lý đều giống nhau, rõ ràng biết rằng mọi việc sẽ không đơn giản như vậy, nhưng vẫn hy vọng sẽ không có điều gì xấu xảy ra.

Cũng may bà đã nói Sở Niệm tháo vòng cổ xuống, bằng không điều khiển linh lực liên tục trong sáu tiếng đồng hồ, chống đỡ nổi hay không không tính, cái chính là người có thể giữ hay không mới là điểm mấu chốt!

Từng vong hồn được tiễn đi, bà cũng không đếm hết được là bao nhiêu.

Lúc 4:30, đột nhiên nổi lên một trận âm phong.

Không giống như âm phong của các du hồn trước đây, trong không khí lúc này Sở Niệm cảm nhận được mùi máu tanh.

Oán niệm thật khiếp, oán khí thật mạnh!

“Niệm Niệm, cẩn thận!” Bà phát giác có chút không đúng lập tức từ trong góc lao ra, phòng bị nhìn quanh, bà biết phiền toái lớn nhất đêm nay đã xuất hiện!

Đám quỷ hồn vừa tụ tập lập tức giải tán, mấy cái nhát gan thậm chí còn run bần bật tại chỗ.

Sở Niệm mở mắt, cô muốn xem thử quỷ này năng lực lớn đến đâu. Vì pháp sự không thể gián đoạn nên Sở Niệm vẫn ngồi trên tấm trải mà tiếp tục niệm vãng sinh chứ.

Chỉ khoảng hai ba phút sau, một oán quỷ thân mặc áo đỏ, tóc đen che mặt xuất hiện trên sân thượng.

Thân hình uyển chuyển không xương, sườn xám thêm phượng vàng, hai chân cách đất trông quỷ dị đến cực điểm.

Mái tóc đen dài tung bay trong gió, một khuôn mặt với cặp mắt không có đồng tử phóng to ra trước mặt Sở Niệm và bà nội.

Không nói nhiều, nữ quỷ dùng âm thanh ghê rợn mà hướng Sở Niệm: “Tự… Tìm… Đường… Chết!”

Khẩu khí đúng là lớn mà!

Từ trang phục có thể thấy nữ quỷ này chắc chết vào khoảng thời dân triều, nếu không có khoảng 70 năm oán niệm thì chắc chắn sẽ không có khả năng đứng ở đây mà uy hiếp Sở Niệm.

Mình vậy mà có thể gọi được lệ quỷ tới 70 năm, Sở Niệm cảm thấy có chút lâng lâng!

Vẻ mặt ả đầy sát ý, khí thế như muốn làm gì đó, Sở Niệm không bị ngốc sao lại không hiểu chuyện đó.

May mà mình có dự kiến trước, bằng không trong tình trạng muốn động không thể động như cô lúc này, phỏng chừng chỉ chừng vài phút sẽ bị nữ quỷ này chọc thành cái nút chai.

Đang do dự xem dùng chu sa đánh lui ả, hay dùng linh hỏa trực tiếp diệt ả, Sở Niệm cau mày liền thấy bà nội đứng chắn trước mặt mình.

“Niệm Niệm con cứ yên tâm làm việc của mình, mọi chuyện giao cho bà!”   Vãng sinh chú làm cho cháu cưng của bà không có cách nào mở miệng nói chuyện, nhưng là sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm bà có thể cảm giác được suy nghĩ trong lòng cô lúc này.

Trong lòng dù cho có nghi vấn, nhưng Sở Niệm cũng lúc này, cô cũng xác thật không thể phân tâm.

Trong lòng lặng yên nói với bà câu  ‘chú ý an toàn’, Sở Niệm tin tưởng bà cũng hiểu cô.

Nhìn xuống. Sở Niệm gia tăng linh lực tiếp tục làm.

Cảm giác được quỷ hồn trước mặt là một quỷ tiên, nữ quỷ chỉ còn lại có đôi mắt trắng dã hiện lên một tia sợ hãi.

Thật vất vả để được ở lại nhân gian 76 năm, nếu không phải bị người uy hiếp, ả cũng tuyệt đối sẽ không muốn cùng quỷ tiên cứng đối cứng.

Cắn răng ở trong lòng hạ sát ý, ả kêu lên một tiếng vọt tới trước mặt bà.

Quỷ hồn đánh nhau không giống thu quỷ phiền toái như vậy, chỉ cần năng lực càng mạnh, bọn họ thủ đoạn liền càng thêm ngắn gọn tàn nhẫn.

Bên tai tiếng nữ quỷ kêu la, Sở Niệm thật sự rất muốn nhìn xem hiện tại tình thế rốt cuộc là thế nào.

Nhưng thật kỳ quái, vì sao cô vừa mở mắt liền cảm giác được linh đèn linh lực yếu đi?

Bình luận

Truyện đang đọc