TRUYỀN NHÂN TRỪ MA: BẠN TRAI TÔI LÀ CƯƠNG THI

Một người một quỷ lần đầu tiên phối hợp lại vô cùng hoàn mỹ, Tử Lam Sam hừ lạnh một tiếng, động sát niệm đối với Sở Niệm

Dám động thổ trên đầu Thái Tuế nha đầu này thật đúng là tự tìm tử lộ!

Đem tay áo cuốn lấy Trịnh Nam còn đang công kích, Tử Lam Sam cong môi, nhấc chân đá về phía ngực Sở Niệm.

Cú đá này thật đúng là dùng mười phần sức lực, Sở Niệm kêu lên một tiếng, thân mình không chịu khống chế bay ngược về phía sau.

Một ngụm máu đỏ tươi từ miệng phun ra, cô nhăn trán, vẽ một kết giới thật lớn ở trên không.

Bởi vì Tử Lam Sam đã trở thành quỷ tiên, cho nên thần long bảo hộ Sở gia cũng không có tác dụng.

Muốn sống sót, phải dựa vào bản thân… bằng bất cứ giá nào.

Trước mắt lóe lên một lá bùa hình dạng hỏa long hướng về phía mình, Tử Lam Sam nhíu mày, túm góc áo Trịnh Nam, nhảy đứng lên.

Cô ta không nghĩ tới Sở Niệm lại dùng nghiệp hỏa tới đối phó nàng, nghiệp hỏa một khi đốt lên, bất kể linh hồn nào đụng phải đều diệt vong.

“Không nhận ra được ngươi đúng thật tàn nhẫn, Sở Niệm, đốt cháy phòng người khác, ngươi không cần đền tiền sao?” Muốn ‘đồ ăn’ đã tới tận tay mình, Tử Lam Sam lơ lửng giữa không trung, nhìn ngọn lửa thiêu cháy tấm rèm.

“Dù sao có đốt cháy cũng không cần ta phải đền, ta chưa lo lắng thì ngươi lo lắng cái gì?” Sở Niệm nheo lại đôi mắt, uy lực nghiệp hỏa … Thật đúng là không chịu sự khống chế của mình.

Ban đầu nghĩ là chỉ cần vây khốn được Tử Lam Sam là được, không nghĩ tới kết quả lại biến thành hiện thực mà cô không ngờ tới như vậy.

Cô đầy thâm ý mà nhìn Thích Tiểu Vi ngoan ngoãn câm miệng, Sở Niệm nhún vai, rõ ràng là đang xin lỗi Facebook: MeoMup cùng cô nàng.

Nghiệp hỏa vốn dĩ liền không giống như lửa bình thường, muốn dập tắt, trừ bỏ Sở Niệm nguyện ý, người khác thật đúng là không có cách nào.

Cũng may lúc trước đã hạ kết giới trong phòng Thích Tiểu Vi cách biệt với bên ngoài, bằng không đốt tới mức này thì chút nữa ba mẹ người ta chắc cấm cửa luôn.

Chỗng đỡ cơn đau nhức trước ngực, Sở Niệm đứng thẳng nói với Tử Lam Sam: “Hiện tại thả Trịnh Nam ra, ngươi còn có đường lui. Tử Lam Sam, ta tưởng ngươi cũng sẽ không phân không rõ nặng nhẹ chứ?”

“Đương nhiên.” Tử Lam Sam khinh miệt tươi cười Edited by MeoMup

Trước ánh lửa có vẻ dị thường dữ tợn, cô không muốn huỷ hoại tu vi chính mình, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để cho một con nhóc còn chưa ráo máu đầu uy hiếp bản thân!

Uy hiếp dùng tay kéo cổ Trịnh Nam, Tử Lam Sam cười lạnh, nhìn Thích Tiểu Vi, lại nhìn về phía Sở Niệm. “Nếu ngươi không muốn khiến ta hiện tại ăn nó, Sở Niệm, nên làm như thế nào… Ngươi trong lòng hiểu rõ!”

Thích Tiểu Vi không cách nào chấp nhật được Trịnh Nam bị người ta khi dễ như vậy trước mặt mình, trong lòng cô nóng như lửa đốt, nắm chặt bàn tay, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Sở Niệm.

Thời gian từ từ trôi qua, lý tính nói cho Sở Niệm, đây là cơ hội duy nhất có thể diệt trừ Tử Lam Sam.

Cô không muốn dễ dàng buông tha Tử Lam Sam như vậy, nàng cũng càng không muốn khiến Trịnh Nam lại trở thành ‘đồ ăn’ cho người khác trước mặt Thích Tiểu Vi.

Không ai nhường ai. Sở Niệm đối diện Tử Lam Sam, Sở Niệm nhất thời thật đúng là nghĩ không ra cách nào có thể cứu Trịnh Nam.

Đáp ứng quá người khác thì phải làm được, nhưng là chính mình lần này đối với Tử Lam Sam như vậy, về sau cô ta có thể bỏ qua cho mình sao?

Một bên là giữ lời hứa với Thích Tiểu Vi, một bên là liên quan đến tính mạng mình sau này. Tình huống lựa chọn khó khăn này thật làm người ta phiền lòng mà.

Nghiệp hỏa đỏ rực lan tràn theo bức màn, không đến ba phút căn phòng công chúa của Thích Tiểu Vi đã biến thành căn phòng giam trong biển lửa.

Bình luận

Truyện đang đọc