TRUYỀN NHÂN TRỪ MA: BẠN TRAI TÔI LÀ CƯƠNG THI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cẩm Mặc tỏ vẻ hắn lại một lần bị chủ nhân làm cho phát cuồng, không sợ chết chặn đường đi, Cẩm Mặc thật là có điểm khó xử.

“Tránh ra!” Hiện tại Thương Sùng đang ngập tràn đầu óc chỉ toàn hình ảnh Sở Niệm cùng Thư Tiếu Nhi mặt đối mặt. Chuyện này chỉ có thể trách hắn, đang yên đang lành không có gì làm tự nhiên đi ghen tuông!  

Cẩm Mặc nhíu nhíu mày, dù nhìn hắn có chút quẫn bách, nhưng rõ ràng cũng không có muốn nhượng bộ chút nào.

Hắn nghiêm túc nhìn Thương Sùng, chút nữa bọn họ còn có chuyện quan trọng phải làm. “Chủ nhân, còn có mười phút nữa hắn tới. Nếu ở ngay lúc này chúng ta rời đi, về sau muốn tìm cơ hội như vậy, vậy cũng sẽ không dễ dàng như vậy.”

Mấy ngày nay lịch trình của Thương Sùng cho dù có muốn nghỉ ngơi cũng không có thời gian.

Tư Đồ Nam bên kia vừa mới bắt đầu đánh trả, lăn lộn lâu như vậy, còn không phải là vì cái này sao?

Cẩm Mặc không hy vọng chủ nhân ở ngay lúc này phạm phải hồ đồ, chỉ còn có thể cắn răng nhịn xuống, thì sau này mỗi ngày của Sở Niệm mới có thể tốt một chút.

Muốn gặp cô lại bị ngăn cản. Thương Sùng ngập lửa giận chỉ có thể trút cơn giận lên bàn làm việc của mình.

Ném laptop. Bàn làm việc gỗ đỏ bị vỗ một phát vỡ làm đôi. Cũng may chủ nhân đã hạ kết giới ngoài cửa phòng bằng không bền ngoài nghe thấy chắc đã sớm bị dọa bỏ chạy hết.

Cung kính lấy từ trong ngực ra một tinh phách còn đang giãy dụa, Cẩm Mặc quỳ một gối xuống đất, đưa tới trước mặt Thương Sùng.

Thương Sùng nhíu mày, tiếp nhận từ Cẩm Mặc, sau đó ngửa đầu nuốt vào.

Đã phát tiết một chút cảm xúc, lý trí đã ‘bỏ nhà trốn đi’ vài ngày của hắn đã quay lại, Thương Sùng đã ổn định cảm xúc của mình.

Trầm mặc nhìn đống hỗn độn dưới chân, hắn mím môi, nhìn Cẩm Mặc nói: “Chút nữa gọi điện cho Hoa Lệ, nếu trong nhà không có việc gì, kế hoạch liền cứ thế mà tiến hành.”

“Dạ, chủ nhân.”

Cẩm Mặc đứng dậy, cầm lấy điện thoại rồi ra hiệu cho thư ký bên ngoài.

Thương Sùng không nói lời nào ngồi trên ghế da, sau đó Cẩm Mặc gọi lao công vào dọn dẹp, đồng thời gọi điện thoại.

Nói vài câu đơn giản hỏi thăm tình hình lúc sáng ở nhà, Cẩm Mặc thở dài rồi cúp máy.

“Chủ nhân, buổi sáng Thư Tiếu Nhi xác thật có khiêu khích Sở Niệm.”

“Sau đó thì sao?” Thương Sùng căng thẳng nắm chặt tay, ánh mắt lấp loáng màu đỏ rực.  

“Sau đó Sở Niệm ngay trước mặt Hoa Lệ, đem Thư Tiếu Nhi phản kích trào phúng tới mức không ngóc đầu lên nổi.” Cẩm Mặc nhớ tới vừa rồi Hoa Lệ ở trong điện thoại kích động, Sở Niệm ơi Sở niệm, quả nhiên cô không làm chúng ta thất vọng!

Nha đầu này làm việc trước nay đều không giống người thường, cũng đã làm Thương Sùng yên tâm hơn rất nhiều.

Công năng phúc hắc lại lần nữa bị đánh thức, Thương Sùng cảm thấy, đây chẳng phải đại biểu cho việc cô không có bị mất lòng tin vào hắn đúng không?

Một loại dục vọng mãnh liệt đặc biệt sinh trưởng nẩy mầm ở trong lòng, Thương Sùng sửa sang lại bộ vest, sau đó khí phách hăng hái chờ đợi người kia đến.

Trước kia chính mình là thật không nghĩ tới ở muốn gặp gã, không nghĩ tới lúc này đây sau ba mươi năm gặp nhau, hắn biến thành kẻ có thể giúp mình nhất vào lúc này.

Nhân thế gian sự tình vĩnh viễn đều là thay đổi thất thường như vậy, có đôi khi ngươi cho rằng không bao giờ sẽ nhìn thấy người đó, giây tiếp theo hắn liền xuất hiện ở trong tầm mắt.

Văn phòng CEO lại khôi phục vẻ xa hoa, ba người đàn ông ngồi trên ghế dưa, mang tâm tư khác hẳn nhau.



Lôi Báo cũng không nghĩ tới lúc này đây thư nặc danh của mình lại đẩy Thương Sùng lên thành đầu đề tin tức, giá cổ phiếu Empire liên tục sụt giảm nhưng vẫn không đủ thỏa mãn lòng tham của gã.

Gã nheo mắt liếc nhìn Tử Lam Sam bên cạnh.

Lôi Báo nhíu mày, một tia âm hiểm lóe lên trong mắt gã.

- --

Lịch Cơm có thịt 2020: Mỗi quyển lịch - 5 bữa ăn Cơm có thịt => Cơm Có Thịt

Đặt mua Lịch => Đặt mua Lịch

Bình luận

Truyện đang đọc