VỢ CŨ TÔI KHÔNG MUỐN LÀM NGƯỜI THAY THẾ

Chương 625

Anh rụt tay về, khóe miệng cố cong lên thành nụ cười, cúi xuống nhìn Nam Mẫn.

“Đúng vậy, tôi có thể khỏe lại như hôm nay đều là nhờ Mẫn dốc lòng chăm sóc”.

Nam Mẫn của hiện tại không thích nhắc chuyện quá khứ, cô dứt khoát xoay người đi, đỡ Nam Tam Tài xuống máy bay, đi từng bước ra khỏi sân bay thành phố Bắc, lên chiếc xe thương vụ mà Dụ Lâm Hải đã sắp xếp.

Dụ Lâm Hải sắp xếp cho Nam Tam Tài ở khách sạn năm sao thuộc quyền quản lý của Dụ Thị. Nam Tam Tài lại không muốn ở khách sạn, mà trực tiếp chạy tới chỗ Văn Hải Phong.

Ông ấy đang vội vã muốn gặp lại ông bạn già của mình, tiện thể xem cặp ngọc vỡ kia.

Đưa ông cụ tới đó, Nam Mẫn chào hỏi Văn Hải Phong rồi để lại vệ sĩ, bản thân thì lên xe, cùng Dụ Lâm Hải đến dinh thự bắt cô bé nào đó.

Trên đường đi, xe công ty đã được đổi thành hai chiếc xe ô tô cao cấp.

Ghế lái và ghế phụ lái đều có người, vì thế bốn người đành phải chia nhau ngồi.

Dụ Lâm Hải mời Tô Duệ và Bạch Lộc Dư lên chiếc xe phía sau, còn mời Nam Mẫn lên chiếc xe phía trước kia.

Bạch Lộc Dư sợ Nam Mẫn ngượng ngùng, sợ Dụ Lâm Hải tâm không tốt, vốn muốn đổi với Nam Mẫn nhưng cô tỏ ý không cần: “Vừa hay còn có vài chuyện về việc kinh doanh, muốn nói chuyện một chút với giám đốc Dụ”.

Thay vì đôi bên cứ nhăn nhó ngượng ngùng, chi bằng cứ thoải mái, bọn họ là vợ chồng đã ly dị, cũng không phải nam trộm cướp nữ ca kỹ.

Lên xe, Nam Mẫn mở miệng nói trước “Trẻ con trong nhà không hiểu chuyện, quấy rầy tổng giám đốc Dụ rồi”.

Dụ Lâm Hải nghiêng đầu nhìn cô: “Mẫn, đừng khách khí với anh như vậy”.

Nam Mẫn cũng chỉ khách khí một câu như vậy, cô bắt đầu nói đến chuyện của trường đua ngựa. Lần trước Dụ Lâm Hải không đi đến trường đua ngựa, mọi chuyện đều do cô và Phó Vực quyết định, kế hoạch khai trương tạm thời quyết định vào ngày lễ tình nhân Thất Tịch, giành được một món tiền thưởng lớn.

Dụ Lâm Hải gật đầu: “Thất Tịch cũng được. Anh không có ý kiến”.

“Vậy cứ quyết định thế đi”.

Sau đó thì không có gì để nói.

Nhắc đến Thất Tịch, trái tim Dụ Lâm Hải liền đập mạnh.

Anh hoàn toàn không nhạy cảm với các loại ngày lễ, mỗi năm chỉ nhớ có Tết Trung Thu, còn có Tết âm lịch, vì ông bà Dụ hết sức coi trọng những ngày này, cho dù bận bịu thế nào cũng phải về nhà, muốn cả nhà đoàn viên.

Trong ấn tượng, anh và Nam Mẫn kết hôn ba năm, trước giờ chưa từng cùng nhau trải qua Thất Tịch, nhưng anh lờ mờ nhớ ra, mỗi năm đến ngày Thất Tịch, trong nhà thường có thêm một bó hoa hồng vàng.

Không phải hoa hồng đỏ, mà là hoa hồng vàng, cắm ở trong bình hoa, mỗi một cánh hoa, mỗi một cành hoa đều nở rất đúng lúc.

Giọt sương đọng phía trên, mỗi một giọt đều trong suốt.

Ngay cả anh một người không hiểu thế nào là yêu hoa cũng cảm thấy đẹp.

Anh tưởng rằng là Nam Mẫn tự cắt.

Bình luận

Truyện đang đọc