Chương 349:
Âu Minh Triết về đến nhà, Lý Sơn đẩy anh từ cửa đi vào, phát hiện trong phòng khách rất náo nhiệt, mấy người đang ngồi ở trên ghế sa lon bắt đầu chơi game.
Đàm Thanh Đức ở một bên bên nhổ nước bọt, khinh bỉ Đàm Tiểu Ân, “Chị, sao chị lại chạy ra đó, bị bắt chết bây giờ?”
“Chị, sao lại bị quái hoang đánh chết rồi?”
“Chị, sao chị không đi mua trang bị đi?”
“…”
Đàm Tiểu Ân hiện tại không muốn chơi game nữa, cô chỉ muốn lấy đồ chặn mồm Đàm Thanh Đức lại.
Bọn họ chơi rất pro. Còn cô liên tục bị giết
Cô nghỉ cô chính là một hố đen mà bốn vị đại thần cùng không dẫn theo được.
Nhân vật cô chơi là tiểu lỗ ban, phía sau có đeo cặp sách nhỏ, lần thứ 10 bị bắt , khi chuẩn bị trơ mắt đưa đầu ra thì nhân vật Bên Ta Đánh Quái giống như anh hung xuất hiện
Cô miễn cưỡng tránh được một kiếp
Tránh ở bên cạnh bụi cỏ run lẩy bẩy, trừng mắt nhìn Bên ta đánh quái một mình đánh chết bốn người của đối phương
Đàm Thanh Đức: “Đội trưởng lợi hại!”
Tả Dục: “A Trung trâu bò!”
Lâm Vi: “Thật là đẹp trai a!”
Chỉ có Đinh Cẩn ngồi ở một bên, rất an tĩnh, một câu cũng không nói, tiếp tục nghiêm túc chơi game.
“…” Qua mấy giây, Đàm Tiểu Ân mới phản ứng được, cho nên, mới vừa rồi người cứu cô chính là Đinh Cẩn?
Cô cũng không muốn thừa nhận, mới vừa rồi Đinh Cẩn đẹp trai lóa cả mắt.
“Minh Triết, mọi người buổi tối đều ở nhà ăn cơm à?”dì Ngô từ trong phòng ăn đi ra, hỏi.
Âu Minh Triết đáp một tiếng, “vâng.”
Thanh âm trầm thấp, liền ở bên tai của Đàm Tiểu Ân, làm Đàm Tiểu Ân lập tức quay đầu lại.
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy anh không biết từ lúc nào xuất hiện ở sau lưng mình,có chút ngạc nhiên “Chú về lúc nào thế?”
Âu Minh Triết sắc mặt bình tĩnh, “về được một lúc rồi.”
“…” Nghe xong những lời này, Đàm Tiểu Ân cảm giác bầu không khí có chút không đúng.
Anh đã về từ lúc nãy, vậy nói như thế, mới vừa rồi cô nói anh đều nghe thấy rồi?
Nhìn thấy Đinh Cẩn mới vừa cứu cô, anh sẽ không suy nghĩ lung tung chứ?
Nhất định sẽ không chứ?
Chẳng qua là, tại sao cô vẫn cảm thấy từng trận lạnh lẽo?
“Anh rể.” Đang lúc này, âm thanh của Đàm Thanh Đức truyền tới.
Cũng không biết có phải là tác dụng của câu anh rể này hay không, trong lúc vô hình, Đàm Tiểu Ân cảm giác được tâm tình của Âu Minh Triết hòa hoãn rất nhiều.
Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy, người em trai này, còn có mấy phần đáng yêu.
Âu Minh Triết nhìn về phía Đàm Thanh Đức, chẳng qua là đơn giản đáp một tiếng “Ừ”.