Chương 489:
Lâm Vi nói: “mình dậy khá sớm, tối hôm qua gây phiền toái cho cậu rồi.”
Đàm Tiểu Ân cười nói: “cậu lại khách khí với mình rồi, sau này không để ý tới cậu rồi nữa.”
Vừa rồi cô cũng không có bỏ lỡ phản ứng của Đinh Cẩn, không nghĩ tới tên này lại còn xấu hổ!
Muốn yêu đương công khai thì cứ thoải mái thừa nhận nha!
Mình cũng sẽ không kỳ thị hắn.
Đinh Cẩn nhìn hai người nói chuyện, trực tiếp đi ra.
–
Lúc ăn bữa sáng, Âu Châu Du đi nghe điện thoại, ba mẹ của Âu Minh Triết sáng sớm lại không ở nhà, cho nên, lúc ăn cơm, chỉ có bốn người bọn họ.
Đàm Tiểu Ân ngồi ở bên cạnh Âu Minh Triết, cầm lấy cái bánh bao, đưa cho anh, “Ông xã.”
Âu Minh Triết há mồm, ăn còn cắn vào tay cô.
“Anh cắn vào tay em rồi.” Đàm Tiểu Ân cau mày nói.
Âu Minh Triết kéo tay của cô tới, giữ tại trong lòng bàn tay anh, chủ động bón thức ăn cho cô.
Đinh Cẩn:
Lâm Vi:”… ”
…
Đinh Cẩn ngồi ở một bên, nhìn Đàm Tiểu Ân và Âu Minh Triết ngọt ngào.
Rõ ràng là bởi vì học phí, cô mới gả cho cậu hắn, nhưng mà tình cảm của bọn họ nhìn qua thật sự rất tốt.
Cơ hồ mỗi lần, cùng bọn họ ăn cơm, hắn lại bị nhét đầy một bụng thức ăn cho chó
Lâm Vi ngồi ở một bên, an tĩnh nhìn lấy một màn này.
Mặc dù Đinh Cẩn không nói gì, nhưng, Lâm Vi có thể cảm giác được tâm tình của hắn.
Hắn nhất định đang rất khó chịu?
Nhưng đối phương lại là cậu hắn, hắn không thể nói gì cả.
Đinh Cẩn nhanh chóng ăn xong, đứng lên, nói với Âu Minh Triết: “Cậu, cháu tới câu lạc bộ, tý nữa cậu giúp cháu nói với mẹ cháu một tiếng.”
Âu Minh Triết nhìn hắn một cái, nói “Được.”
Đinh Cẩn đi trên phòng lấy đồ.
Lâm Vi nhìn bóng lưng của hắn một, nói với Đàm Tiểu Ân: “Vậy, Tiểu Ân mình cũng đi đây, tối hôm qua quấy rầy cậu cùng Chú Âu rồi.”
Đàm Tiểu Ân gật đầu một cái, “ừm.”
Sau khi Lâm Vi đi, Đàm Tiểu Ân ngồi ở bên cạnh Âu Minh Triết, không ngừng được mà cười ngây ngô.
Âu Minh Triết nhìn cô hỏi”em cười cái gì?”
Đàm Tiểu Ân một tay chống cằm, nhìn Âu Minh Triết nói: “Lâm Vi gọi anh là Chú Âu.”
“…” Âu Minh Triết cau mày, anh cảm giác mình bị chê già!
Anh không muốn như vậy đâu!
Nhưng, Lâm Vi và Đinh Cẩn đang qua lại, Đinh Cẩn là vãn bối của anh, Lâm Vi chỉ có thể xưng hô như vậy.
Anh nhìn Đàm Tiểu Ân,nói “Cho nên?”
“Chú Âu.” Đàm Tiểu Ân không sợ chết gọi ầm ĩ khắp nhà.
Âu Minh Triết nhìn sang, đưa tay ra, giống như là muốn đánh, cuối cùng lại chỉ là ôn nhu xoa xoa đầu của cô, “Anh thấy em càng ngày càng hư rồi đấy.”