Chương 499:
Giống như là một Âu Minh Triết anh ta chưa từng quen biết vậy, cũng chỉ là một người đàn ông bình thường đến không thể bình thường hơn mà thôi.
Thẩm Niệm Niệm nhìn thấy một màn này, hóa đá ở một bên.
Âu Minh Triết tận mắt thấy Đàm Tiểu Ân cùng người đàn ông khác ăn cơm, lại còn không ghen?
Chuyện này… là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy đàn ông bị mọc sừng mà không quan tâm đến cái sừng trên đầu mình.
Cũng không biết đây là vì anh ấy quá yêu Đàm Tiểu Ân hay là căn bản không yêu nên không để tâm?
Trong mắt Âu Minh Triết chỉ có Đàm Tiểu Ân, cũng không có ai thèm để ý tới Thẩm Niệm Niệm, cô ta ngưỡng nhiên trở thành không khí.
–
Đàm Tiểu Ân bảo nhân viên phục vụ gói đĩa dứa về cho mình, đi tính tiền.
hôm nay cô mời Tô Tề ăn cơm nên rút ví ra để trả, thấy vậy Tô Tề vội vàng nói: “để tôi trả cho.”
Anh ta là một người đàn ông, làm sao có thể để cho Đàm Tiểu Ân mời đây?
Đàm Tiểu Ân nói: “Tôi đã nói là tôi mời thì tôi phải trả chứ.”
Liền là bởi vì mình mời khách, nên cô mới yên tâm thoải mái mà ăn, còn ăn nhiều như vậy.
Tô Tề nói: “Cứ để tôi trả đi.”
Lý Sơn nhìn thấy hai người họ tranh nhau thanh toán, trực tiếp rút thẻ ra đưa cho phục vụ.
Thẩm Niệm Niệm nhìn thấy bọn họ đi rồi, mới về bàn Dương Nhạc Linh đang ngồi.
Rõ ràng là muốn xem trò hay, kết quả còn chưa xem được gì đã bị tống cho chết sặc cẩu lương.
Thẩm Niệm Niệm nhổ nước bọt nói: “cậu nói xem Âu Minh Triết có phải điên rồi hay không? thấy Đàm Tiểu Ân cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ rồi mà anh ấy lại không tức giận?”
Cô ta lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ như vậy đi ra ngoài.
“Mình đã nói cậu đừng gây chuyện rồi.” Dương Nhạc Linh bất đắc dĩ khuyên nhủ: “Coi như bọn họ thật sự ly hôn, đối với cậu cũng đâu có lợi lộc gì.”
Nếu mà Âu Minh Triết và Đàm Tiểu Ân ly dị, nói không chừng liền sẽ chạy đến bám cô ta tiếp.
Phải biết cô ta là bởi vì nghe được tin Âu Minh Triết kết hôn, cảm thấy an toàn rồi mới dám trở về nơi này.
“Không phải mình đang nghĩ cho cậu sao.” Nói tới chỗ này, Thẩm Niệm Niệm không nhịn được trừng Dương Nhạc Linh một cái, “sao cậu lại có thể giữ được bình tĩnh như vậy chứ, Âu Minh Triết đã ép nhà cậu đến ngõ cụt rồi, cậu còn chưa chịu đi cầu xin anh ấy, cúi đầu một cái thì chết sao?”
“Bảo mình đi cầu xin anh ta?” Dương Nhạc Linh cảm thấy buồn cười: “có chết mình cũng không đi.”
“Cậu cố chấp như thế làm gì, mình tin chỉ cần cậu cầu xin thì anh họ mình sẽ mềm lòng.”
Dương Nhạc Linh cô ta, nói: “lúc vừa trở về mình đã đi tìm anh ta rồi, thái độ của anh ta ngang ngược như thế. Cậu cảm thấy mình còn có thể làm cái gì? Lên giường với anh ta để mua vui cho anh ta sao?”
Nếu như Âu Minh Triết vẫn là dáng vẻ trước kia, dù có bảo cô ta làm gì cô ta cũng chấp nhận, kể cả có cởi sạch nằm trên giường chờ sẵn cô ta cũng không chối từ, nhưng, một người đàn ông ngồi trên xe lăn, cô ta quả thực không có hứng thú.
Thẩm Niệm Niệm nhìn Dương Nhạc Linh tỏ rõ thái độ như vậy, không biết nên nói cái gì, “chẳng lẽ cậu không sợ ba cậu bị tức chết?”
“Mình sợ chứ! Nhưng cũng không có cách gì,cậu biết tính cách của mình mà.” Dương Nhạc Linh tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói: “cậu đừng gán ghép mình và anh họ của cậu nữa. Vài ngày nữa mình chuẩn bị đi thủ đô một chuyến.”
“Đi thủ đô?”