Đúng là trước khi nói chuyện với cô còn rất bình thường, nhưng sau đó thì biến cố xảy ra.
Cô làm gì có biết, nguyên cả cuộc hội thoại với chị gái thì chẳng ai biết đến.
Vậy mà Lưu quản gia không lựa thời gian đầu hay giữa mà bắt gặp.
Lại bắt gặp đúng cái lúc tiếng của người đàn ông nào đó nói chuyện với cô.
Thông qua đường truyền không khí, ông còn nghe rất rõ tiếng người đàn ông kia nói:
"Bảo trọng, giữ gìn sức khỏe"
Mà phản ứng của Âu thiếu phu nhân khi nghe thấy câu này thì cả khuôn mặt rộn lên ý cười vô cùng vui vẻ.
Bên tại của Lưu quản gia sau đó ông ong, lập tức gọi điện báo cho Âu thiếu gia.
Cái gì chứ thiếu phu nhân này ông cực kỳ yêu quý, ông cũng biết chuyện hai người còn chưa đăng ký kết hôn.
Nếu thiếu phu nhân mà biết chuyện này, có phải hay không sẽ chạy theo người khác nha?
Cho đến khi quay lại nghe được tiếng anh rể đã quá muộn, Lưu quản gia đang định đính chính lại thì đã không kịp nữa.
Với tốc độ bàn thờ, Âu thiếu gia đã cúp máy từ lúc nào.
Ông gọi lại mãi mà không được...!
Âu Minh Triết tức giận bắt đầu từ đó.
Lưu quản gia lúc này có lẽ khóc không thành nước mắt, vô cùng ăn nạn với hành động quên mang não của mình...!
Đàm Tiểu Ân đứng trước cửa phòng làm việc, gõ cửa cả buổi trời mà vẫn không thấy động tĩnh gì, trong lòng nôn nóng...!Không phải giống như Chu Việt nói đấy chứ?
Ông xã của cô thật dễ giận nha, nhưng lần này chắc chắn không phải lỗi của cô...!
Đến lần gõ thứ n lần, mới nghe được tiếng cạch nhỏ từ tay nắm, cửa gỗ được mở ra.
Đối diện với cô là một cô gái lạ mặt, tương đối cao.
Khuôn mặt trắng bóc, diễm lệ thoát tục, vô cùng xinh đẹp.
Những hình như cô gái này không được vui vẻ cho lắm, trừng mắt nhìn Đàm Tiểu Ân.
Khi nhìn đến đồ ăn cô đang cầm trên tay, cô ta khẽ xì một tiếng khinh bỉ.
Tuy nhiên, khuôn mặt vẫn điềm nhiên từ tốn.
"Sao vậy cô bé."
Đàm Tiểu Ân không ngừng chớp mắt, đối với tình huống gặp một cô gái không phải là mình bước ra từ phòng của chồng đang là một khái niệm mới mẻ.
Trước đây ông xã từng nói với cô rằng phòng làm việc của hắn từ trước đến đến nay ngoài cô ra thì nữ nhân không muốn lui tới.
Nhưng hôm nay lại chình ình ra một cô gái, còn mở cửa cho cô...!
Đàm Tiểu Ân có chút không vui.
Vì sao Minh Triết lại nói dối nha, nói dối là xấu.
Chồng của cô từ khi nào bị người ta dạy hư rồi?
"Cô làm gì ở trong phòng của tôi vậy?"
Phía sau lưng truyền đến tiếng nói của đàn ông, không sai biệt cho lắm, là tiếng của chồng cô.
Nghe ra là biết phi thường tức giận.
Đàm Tiểu Ân còn tưởng rằng hắn đang nói mình.
Ai mà ngờ giây sau, Âu Minh Triết đã đứng trước mặt cô.
Có lẽ là do Đàm Tiểu Ân nhìn nhầm đi, nhưng sao cô lại có cảm giác như Âu Minh Triết đang muốn giấu cô đi vậy nhỉ...!
Nhạc Diễm An hình như cũng có cùng cảm nhận giống cô, mim cười xinh đẹp nhìn người đàn ông dáng người cao ráo trước mắt.
"Em muốn tạo bất ngờ cho anh nha.
Cô bé này là em gái anh sao? Thật xinh đẹp nha."
Âu Minh Triết nghe vậy, khuôn mặt càng lạnh hơn, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Nhạc Diễm An: "Còn không đi ra khỏi phòng tôi?"
Nhạc Diễm An vờ như không nghe thấy, liếc về phía sau lưng Âu Minh Triết, rồi hỏi.
"Sao vậy? Sợ em hại em gái anh sao mà bảo vệ như vậy? Đối với người nhà của anh, em đều thích nha."
Đàm Tiểu Ân trên đầu vạch ra ba đường hắc tuyến...!
Cô từ chức vợ chuyển thành em gái từ lúc nào vậy?
Nhạc Diễm An giả điếc không sợ súng, nói xong còn nghiêng đầu ra phía sau lưng của Âu Minh Triết đưa tay ra, ngụ ý muốn làm quen với Đàm Tiểu Ân.
Nhưng việc không thành, chỉ vì Âu Minh Triết đã nhanh tay hơn, kéo Đàm Tiểu Ân sát vào người mình.
Ánh mắt hắn lãnh đạm, nhìn Nhạc Diễm An, không kiên nhẫn mà nói.
"Đừng có đụng chạm vào cô ấy.
Hơn hết, cô ấy không phải em gái tôi..."
Đàm Tiểu Ân những tưởng Âu Minh Triết sẽ buột miệng nói ra quan hệ bí mật của bọn họ, lập tức tránh khỏi bàn tay đang giữ eo của mình, tiến lên trước một bước.
Nhanh chóng lấy một bên tay của mình chặn miệng của hắn lại.
Hướng tới người phụ nữ kì quái này cười một cái.
"Không phải em gái, tôi chỉ là người giao hàng bình thường thôi, ha ha."
Nhìn hành động bịt miệng hắn của cô gái, Âu Minh Triết lại không có phản ứng gì.
Nhạc Diễm An khẽ cau mày..