ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Ông cũng là chuyên gia võ học, biết rằng nếu không có linh lực cấp hai, tuyệt đối sẽ không thể làm được chuyện đó!

Nữ nhi chỉ mới bị Long tông chủ cứu mấy ngày đã có tiến bộ lớn như vậy! Hơn nữa ông nhìn thấy đốm đỏ trên mặt nàng cũng nhạt đi một chút! Xem ra Long tông chủ thật sự đã trị liệu cho nàng. Y thuật của Long tông chủ quả nhiên thần thông, chỉ mới mấy ngày đã có hiệu quả lớn như thế! Đáng tiếc lại bị Tả thiên sư không tình không lý bắt nàng trở về để làm thí nghiệm. Nếu không, không quá một năm nữ nhi sẽ có một sự thay đổi rất lớn......

Cố Tạ Thiên nắm chặt tay, lần đầu tiên cảm thấy không thuận mắt khi nhìn Tả thiên sư phong thần tuấn mỹ tựa như tiên nhân, tâm sinh oán khí.

Một khi người bị thí nghiệm bước lên Khải Thiên Đài, người đó sẽ không cho phép nói chuyện với người ở dưới đài.

Cố Tạ Thiên biết rõ điểm này, vì thế mặc dù ông có rất nhiều điều muốn nói với nữ nhi của mình, nhưng lại không dám mở miệng.

Ánh mắt Dung Già La cũng dừng ở trên người Cố Tích Cửu, bộ mặt hắn trước sau vẫn luôn trầm tĩnh. Khi Cố Tích Cửu chuyển ánh mắt nhìn qua, hắn hiếm khi mỉm cười về phía nàng, giống như đang cổ vũ nhưng cũng giống như đã đưa ra quyết định gì đó.

Ánh mắt Dung Triệt nhìn Cố Tích Cửu có chút phức tạp. Khi Cố Tích Cửu nhìn qua về phía hắn, hắn làm một thủ thế cố lên với nàng.

Đối với Dung Sở, hắn lại có vẻ mặt hả hê xem náo nhiệt, thậm chí còn có chút vui sướng khi người gặp họa.

Cách Khải Thiên Đài không xa còn có một khán đài được bao quanh bởi màn lụa. Khi màn lụa trên khán đài phất phới rung rinh, có thể nhìn thấy vô số thân ảnh thon thả ăn mặc loè loẹt như ẩn như hiện.

Khán đài này chính là chuẩn bị cho những nữ tử hào môn, Lãnh Hương Ngọc cùng mấy nữ nhi cũng ở trong đó.

Đương nhiên, còn có tiểu thư phu nhân quý tộc từ những phủ khác đến xem náo nhiệt.

Lãnh Hương Ngọc vốn không muốn đến, nói chính xác thì bà ta hiện tại không muốn gặp người ngoài.

Nữ nhi Cố Thiên Tình của bà ta vốn là người sắc sảo nhất trong số các tiểu thư quý tộc ở đây. Nàng ta xinh đẹp, thiên phú cao, tính tình hiền lành, biết cách xử sự, là niềm kiêu ngạo của Lãnh Hương Ngọc. Bà ta luôn khoe khoang nữ nhi mình trước mặt các quý phụ kia trong suốt cả buổi gặp mặt.

Nhưng không ngờ trời lại mưa gió thất thường, nữ nhi Cố Thiên Tình của bà ta lại dính vào vụ bê bối lớn như vậy, thậm chí những gì nàng ta đã từng ngược đãi nữ nhi của tiền phu nhân Cố Tích Cửu cũng bị truyền ra bên ngoài......

Danh dự của bà ta quả thực xuống dốc không phanh, khi ngẫu nhiên gặp phải đám bạn quen thuộc đó, một đám đều là âm dương quái khí dùng lời nói châm chọc bà ta, khiến bà ta tức giận nhưng không thể làm gì ngoài việc không đi ra ngoài gặp ai.

Hơn nữa Cố Thiên Tình vẫn còn ở trong nhà giam, Lãnh Hương Ngọc đã hao hết tâm tư nghĩ cách giải cứu nữ nhi, cũng cầu cứu rất nhiều người, nhưng không ai chịu giúp bà ta......

Chỗ dựa duy nhất của bà ta - Cố Tạ Thiên lại luôn lạnh lùng, không muốn nói chuyện với bà ta, đương nhiên buổi tối cũng sẽ không tới chỗ bà ta.

Mặc dù bà ta vẫn mang danh nghĩa là phu nhân tướng quân, nhưng lại giống như đã bị nhốt vào lãnh cung......

Bà ta không nghĩ mình đã sai, ngược lại đẩy hết lỗi cho Cố Tích Cửu, hận nha đầu kia từ tận đáy trong lòng!

Vì thế, mặc dù bà ta biết mình sẽ cảm thấy rất khó chịu khi ra tới đây, nhưng bà ta vẫn khăng khăng mang nhóm nữ nhi theo cùng.

Chỉ vì bà ta muốn xem một trò hề, muốn nhìn xem nha đầu kia mất mặt ở trước công chúng, giải thoát sự bực tức trong lòng.

Đương nhiên, bà ta vẫn tuyên bố rằng mình quan tâm tới tên tuổi của nữ nhi này nên mới tới đây, thậm chí còn thể hiện sự quan tâm của mình với nữ nhi này ở trước mặt mọi người......

Nhưng không có người nào tin bà ta. Rốt cuộc, mọi người cũng không phải là đồ ngốc, ngược lại bà ta còn bị người châm chọc lại vài câu, khiến bà ta cực kỳ bực mình. Vì vậy bà ta dứt khoát không nói gì nữa, chỉ chờ đợi nhìn xem Cố Tích Cửu bị người chê cười

Bình luận

Truyện đang đọc