ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Cố Tích Cửu vẫn luôn nín thở nhìn nó, thú cấp 8 phá xác không dễ nhìn thấy như vậy, thậm chí còn khó hơn cả việc trúng xổ số. Nàng tất nhiên không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.

Lúc này nhìn thấy móng vuốt nho nhỏ, nàng ngẩn cả người. Hình dạng của móng vuốt nhỏ ——

Vì sao nhìn giống như móng vuốt của hổ?!

Con thú cấp 8 này không phải là một lão hổ con đúng không?

Nàng hơi có chút thất vọng, nhưng một lão hổ lông tím vẫn rất hiếm thấy, vì thế tính tò mò của nàng mộ lần nữa trỗi dậy.

Sau khi con thú trong quả trứng xoay sở vươn được một móng vuốt ra ngoài, việc phá xác trở nên tương đối dễ dàng hơn. Chỉ nghe vang lên từng tiếng rắc rắc không ngừng, từng mảnh vỏ đã bị bóc ra, thân thể bên trong lộ ra càng ngày càng nhiều.

Trên mình của nó có màu tím với hoa văn màu đen, hoa văn kia có hình dạng giống như những vết đốm của lão hổ. Có vẻ như đó là một lão hổ con.

"Bộp!" Quả trứng không còn lơ lửng trên không nữa, rơi xuống mặt đất. Nó đã bị nứt hoàn toàn, con thú trong quả trứng cũng hoàn toàn lộ ra.

Đôi mắt Cố Tích Cửu trợn to.

Đây —— đây rốt cuộc là loài thú gì? Lão hổ dị dạng?

Hoa văn trên thân thú thật sự rất giống lão hổ, nhưng phía sau lại có chín cái đuôi dài!

Mặc dù trên mặt có bộ dáng của lão hổ, nhưng là phiên bản hoạt hình, ngũ quan rất đẹp, lông mi rất dài.

Đôi mắt nó vừa to vừa tròn, mọng nước, đáy mắt trong sáng tinh khiết, giống như hài tử mới sinh.

Lúc này, đôi mắt kia đang chăm chú nhìn Cố Tích Cửu. Nó cố gắng nâng người lên, chống bốn vó muốn đứng lên, nhưng vì quá yếu nên lại ngã xuống.

Nó cố gắng lần nữa nhưng lại tiếp tục ngã xuống ——

Cố Tích Cửu không ngờ, đường đường là thú cấp 8 lại dễ thương như vậy, nhất thời cũng có chút ngây ngốc.

Thấy nó thường xuyên té ngã, nàng thậm chí không nhịn được muốn tiến lên đỡ nó.

Tư Thẩm kéo nàng, hơi lắc lắc đầu.

"Pi...... Ô ——" Con thú rên rỉ giống như một con mèo, ánh mắt nhìn Cố Tích Cửu vừa ủy khuất vừa ngạo kiều.

Cuối cùng nó cũng đứng lên được, xiêu xiêu vẹo vẹo vọt về phía Cố Tích Cửu!

"Chủ nhân, cẩn thận!" Con ngao vẫn luôn sẵn sàng trận địa đón địch. Khi nhìn thấy nó xông tới, lo sợ nó sẽ gây bất lợi cho Cố Tích Cửu, hai chiếc vỏ ngao bỗng nhiên kẹp lấy một góc áo của Cố Tích Cửu, muốn kéo nàng về phía sau.

Tư Thẩm nhấc ống tay áo, một cỗ lực lượng ép lên người con ngao, khiến nó không thể đi chuyển: "Đừng nóng vội!"

Hắn chỉ nói như thế, nhưng lại có thể trấn an con ngao.

Con thú chệnh choạng chạy tới trước mặt Cố Tích Cửu, sau đó đặt chín cái đuôi xuống và nâng hai chân trước lên, kéo một vạt áo của Cố Tích Cửu, không ngừng kêu "pi ô, pi ô". Trông nó giống như một con mèo con nhìn thấy mẫu thân của mình, đôi mắt mở to trong suốt gần như có thể chiếu ra bóng người.

Cố Tích Cửu xao động trong lòng. Nghe nói có một số loài chim sau khi nở, nó sẽ nhận sinh vật đầu tiên mà nó nhìn thấy là mẫu thân của mình, được gọi là chim non kết tình. Con thú con này vừa mới nở ra, dường như ánh mắt đầu tiên chính là nhìn thấy nàng, chẳng lẽ nó cũng có chim non kết tình?

Lúc này, ánh sáng màu tím trên người con thú nhỏ đều đã tan đi, trông nó rất dễ thương và vô hại.

Tiểu gia hỏa vừa mới nở, không thể đứng vững. Cố Tích Cửu hơi di chuyển một chút, vô tình nó lại té ngã lần nữa.

Tiểu gia hỏa nằm trên mặt đất ngửa mặt lên trời, đôi mắt to chớp chớp nhìn Cố Tích Cửu, trông rất đáng thương. Kiếp trước Cố Tích Cửu cũng từng nuôi mèo, còn là con mèo Ragdoll đặc biệt. Con mèo kia cực kỳ đáng yêu, thích bám lấy nàng. Hiện tại nhìn tiểu gia hỏa này, Cố Tích Cửu không tự chủ được nhớ tới con mèo Ragdoll của mình, trái tim mềm nhũn. Nàng cúi người xuống, vươn tay ra đỡ nó.

Con ngao vẫn luôn lo lắng: "Chủ nhân, đừng sờ vào nó!"

Tuy nhiên, nó vừa mới nói xong, Cố Tích Cửu đã ôm tiểu gia hỏa kia lên.

Bình luận

Truyện đang đọc