ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI


Đó là vì lần này Cố Tích Cửu muốn luyện chế ra đan dược tương đối quý báu, giá cả dược liệu tương ứng cũng không hề rẻ.

Sau khi mua hết nguyên liệu luyện chế một lò, bọn họ đã tiêu phí 75 viên linh thạch.

Trong lòng Thiên Linh Vũ có chút thấp thỏm, lò thứ nhất là đan dược phổ biến, có lẽ Cố Tích Cửu đã quen tay, vì thế tài năng luyện chế vượt xa phát huy của người thường.

Lò đan dược thứ hai khó luyện hơn nhiều.

Nếu phải bỏ đi, bọn họ có thể sẽ lỗ sạch vốn!
Nhưng ngẫm lại hắn vẫn có đủ khả năng, nhiều nhất mấy ngày nay hắn làm thêm một số nhiệm vụ đổi lấy linh thạch, sau đó chờ đến quỷ thị tiếp theo, Cố Tích Cửu lại luyện chế Thái Sơ linh đan là được, vẫn có thể kiếm tiền trở về.

Lò đan dược thứ hai là Phượng Tủy linh đan, có thể luyện hoá linh khí trong cơ thể người, khiến linh khí hấp thu càng thuần khiết hơn.


Loại linh đan này được xem như đan dược tương đối cao cấp, cũng khó luyện chế.

Chỉ cần đan dược phẩm cấp 3 cũng có thể khiến người tranh đoạt.

Khi lò thứ hai được mở ra, đám người vây xem hoàn toàn sôi trào!
Sáu viên đan dược phẩm cấp 4, còn lại đều là đan dược phẩm cấp 3! Không có một viên phế đan!
Linh đan đỏ rực nằm ở đáy lò, hấp dẫn đôi mắt mọi người.

Nghiệm dược sư tiến lên nghiêm túc nghiệm dược một chút, không quá tin tưởng liếc mắt nhìn Cố Tích Cửu một cái, sau đó lại nghiệm thêm một lần nữa, công bố: "Đan dược này là hàng thật, đều là thượng phẩm!"
"Bịch!" Một túi linh thạch ném vào trên sạp hàng của Cố Tích Cửu, một người bước ra: "Đây là 300 linh thạch, ta muốn toàn bộ đan dược đó của ngươi!"
Dựa theo giá thị trường, một viên đan dược Phượng Tủy linh đan phẩm cấp 4 có giá khoảng 40 linh thạch, phẩm cấp 3 là 20 linh thạch, mười viên linh đan này vừa lúc tổng cộng khoảng 300 linh thạch, vì thế người này ra giá như vậy cũng xem như bình thường.

Cố Tích Cửu liếc mắt nhìn thoáng qua người này một cái, thật ra mọi người ở đây đều mặc giống nhau, còn mang theo mặt nạ, thật sự không thể phân biệt được ai là ai.

Nhưng đôi mắt nàng luôn có độc, khi nhận biết người nàng không phải chỉ nhận mặt, mà còn nhận biết hơi thở ——
Người này là Thiên Linh Thiên!
Con cá cuối cùng cũng cắn câu ——
Đôi môi dưới mặt nạ của nàng cong lên, cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng chỉ nói ra hai chữ: "Không bán!"
Khi buôn bán ở đây, mọi người cần phải thay đổi giọng nói.

Kỹ thuật thay đổi giọng nói của Cố Tích Cửu rất quá hoàn hảo, đừng nói người xung quanh, ngay cả Thiên Linh Vũ đã quen thuộc với nàng, nếu như không phải đã biết thân phận của nàng, giờ phút này cũng không nhận ra được.


Bởi vì chẳng những giọng nói của nàng đã thay đổi, ngay cả chiều cao và hình thể cũng thay đổi.

"Vì sao không bán?" Trong giọng nói của Thiên Linh Thiên có một chút tức giận: "Ta hoàn toàn mua theo giá thị trường!"
"Nhưng ta chưa chắc bán theo giá thị trường." Giọng nói của Cố Tích Cửu vẫn bình tĩnh như nước, ra thủ thế với Thiên Linh Vũ.

Thiên Linh Vũ lập tức nói: "Phượng Tủy linh đan trong lò mới, một viên đan dược phẩm cấp 4 có giá 60 linh thạch, mỗi viên đan dược phẩm cấp 3 có giá 30 linh thạch, muốn mua thì hãy nhanh tay, tới trước    mua trước."
Mặc dù giá đắt hơn so với thị trường, nhưng loại đan dược này luôn luôn dù ra giá cũng không có người bán, số lượng thưa thớt, vì vậy vẫn có người nhiệt tình lên tiếng tranh mua.

"Ta muốn! ".

||||| Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
"Ta muốn!"
"......"
Thiên Linh Thiên nhíu mày, hắn ta cũng có tiền, vì thế lấy ra một cái túi khác rồi ném xuống: "Đây là 200 viên linh thạch, tổng cộng 500 viên linh thạch, chừng đó đủ rồi chứ? Lò đan này ta bao hết!"

Cố Tích Cửu nhướng mày, bình tĩnh phun ra mấy chữ: "Một lò đan sẽ không bán cho cùng một người.

Mỗi người chỉ được mua hai viên."
Thiên Linh Thiên: "......"
Vì thế, cho dù hắn ta thèm chả.y nước dãi đối với lò đan này, cũng chỉ có thể mua được hai viên đan.

Cố Tích Cửu không thu thêm của hắn ta, chỉ nhận đúng 120 viên linh thạch.

Những người khác cũng mua được đan dược của nàng, tất nhiên rất vui vẻ, cùng nhau xúm lại ở nơi đó, chờ nàng mở lò luyện đan thứ 3.




Bình luận

Truyện đang đọc