ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI


"Cổ đường chủ, đây là Ngọc cao dịch, có thể điều trị các triệu chứng nóng cháy.

Sau khi bôi lên trên lớp da bị thương, có thể nhanh chóng dưỡng ẩm, loại bỏ tình trạng khô nứt......"
Hiện tại Cổ Tàn Mặc đã biết về thuật luyện dược của Cố Tích Cửu.

Nàng chẳng những có thể luyện chế một số linh đan diệu được trên thế giới này, còn có thể luyện chế ra một số loại dược ông căn bản chưa từng nghe nói tới.

Ví dụ như Mỹ Dung dưỡng nhan cao, nghe nói nàng đã bán vài bình ở quỷ thị, được đánh giá rất tốt.
Hiện tại thấy nàng đưa bình dược này ra, ông rất vui mừng, nhưng vẫn dùng lời lẽ chính nghĩa cự tuyệt: "Bản đường chủ không nhận hối lộ."
Cố Tích Cửu nhướng mày: "Ai nói ta hối lộ?" Một bàn tay bé nhỏ vươn ra: "Bình dịch này ở quỷ thị bán với giá 800 linh thạch một bình, ngài là đường chủ nên ưu đãi một chút, trả 600 linh thạch là được."

Cổ Tàn Mặc gần như nôn ra máu!
Cuối cùng, ông vẫn mua thuốc mỡ của nàng, bởi vì ông đã dùng thử, bôi lên vết nứt trên miệng một chút, kết quả là miệng vết nứt quả nhiên khép lại rất nhanh......!Quan trọng hơn chính là, cảm giác nóng rát cũng giảm bớt đáng kể.
Loại linh dược này không có ở nơi khác, chỉ được bán bởi Cố Tích Cửu.

Vì vậy, cho dù rất đắt, ông cũng cắn răng mua.
Ông tìm ba người tới là có mục đích.

Vì thế, sau khi cổ vũ xong liền đưa ra yêu cầu của mình: "Chiến thuật của các ngươi quả thực không tệ, rất khác lạ.

Nếu tiếp tục đối luyện với các bạn học khác trong Lưu Vân ban thì không thú vị lắm, hay là bắt đầu từ kỳ sau, các ngươi tới Tử Vân ban đối luyện?"
Đôi mắt Thiên Linh Vũ đột nhiên sáng lên.

Hắn sớm đã muốn đánh lại Tử Vân ban! Ngay cả khi đó chỉ là đối luyện ——
Đối luyện đòi hỏi những đối thủ thực sự, việc luôn chiến thắng những kẻ yếu hơn là điều vô nghĩa.
Nhưng ba người bọn họ vẫn do Cố Tích Cửu dẫn đầu, vì thế hắn lập tức nhìn về phía Cố Tích Cửu.
Cố Tích Cửu tính toán một lát, hỏi Cổ Tàn Mặc: "Chúng ta là học sinh Lưu Vân ban, đối luyện với Tử Vân ban rất có hại.

Rốt cuộc, cơm canh hai bên chúng ta đều không giống nhau, giống như không cùng đứng ở trên một vạch xuất phát.


Điều này thật sự không công bằng."
Cổ Tàn Mặc vẫn rất hào phóng, vung bàn tay lên: "Được, chỉ cần các ngươi thắng một trận với Tử Vân ban, sau này có thể ăn cơm ở nhà ăn lầu một."
Nhưng Cố Tích Cửu còn có điều kiện thứ hai: "Cổ đường chủ, ông sở dĩ muốn chúng ta đối luyện với Tử Vân ban, đó là vì nhìn trúng đội hình của chúng ta đúng không? Ông muốn xem phương thức phối hợp này rốt cuộc có uy lực như thế nào, sau đó cân nhắc có nên quảng bá nó trong giới học sinh hay không, có phải hay không?"
Mục đích của Cổ Tàn Mặc bị Cố Tích Cửu nói thẳng ra.

Sau một lúc, ông vẫn gật đầu nói: "Không sai.

Cố Tích Cửu, phương thức kết hợp đội này rất đặc biệt, rất có hiệu quả thực tế.

Phương thức tổ chức đội hình tốt như vậy thật sự nên được mở rộng, thúc đẩy năng lực tác chiến chỉnh thể cho học sinh Thiên Tụ Đường chúng ta."
Cố Tích Cửu nhướng lông mày: "Phương thức kết hợp đội hình này ta không dễ dàng gì mới nghiên cứu ra, tốn rất nhiều thời gian và công sức.


Ta không thể cho không người khác.

Như vậy đi, hai ngàn linh thạch, xem như Cổ đường chủ mua quyền mở rộng phương thức lập đội ——"
Cổ Tàn Mặc: "......"
Ông cuối cùng nổi trận lôi đình: "Cố Tích Cửu, ngươi để tiền chui vào trong mắt sao?! Hiện tại ngươi còn giàu hơn cả lão tử, vì sao còn muốn nhiều linh thạch như vậy làm gì?!"
Cố Tích Cửu không nói gì, chỉ nhìn ông.
Cổ Tàn Mặc cuối cùng vẫn bị nàng đánh bại: "Được rồi, ta sợ ngươi! Đợi lát nữa ngươi trực tiếp đi lĩnh linh thạch trong kho là được."
Cổ Tàn Mặc biến mất, giống như một trận gió.
Thiên Linh Vũ không nhịn được giơ ngón tay cái lên về phía Cố Tích Cửu: "Tích Cửu, vẫn là ngươi biết cách làm giàu! Ta cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa đầy một năm sau, ngươi sẽ là đệ nhất phú* ở Thiên Tụ Đường." (*giàu nhất).


Bình luận

Truyện đang đọc