ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Quy định của Thiên Tụ Đường là do thánh tôn đặt ra, và hắn là người chấp hành quán triệt nhất. Từ lúc Thiên Tụ Đường thành lập đến nay, hắn chưa từng chấp nhận một học sinh nào đi vào từ cửa sau do quan hệ hoặc vì nhân tình.

Nhưng Cố Tích Cửu lại là ngoại lệ trong ngoại lệ.

Phá vỡ những nguyên tắc mà hắn tuân thủ, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì.

Tất nhiên, nàng cũng là người hắn bất mãn nhất. Nếu nói nàng là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt cũng không nói quá.

Khi hắn không vừa mắt với người nào đó, tất nhiên nhìn thấy cái gì liên quan đến người đó cũng đều không vừa mắt, thậm chí hận không thể ngay lập tức đánh đuổi ra khỏi đây.

Đặc biệt là có hai học sinh chết oan uổng trong ngày đầu tiên nàng tới. Điều đó càng gia tăng sự bất mãn của hắn đối với nàng!

Những lời biện hộ của Cố Tích Cửu, hắn căn bản không thể nghe vào!

Trưởng lão hình phạt đường bên cạnh trực tiếp bác bỏ Cố Tích Cửu: "Cố Tích Cửu, ngươi còn muốn nguỵ biện! Hai học sinh này phá huỷ nhà ở của ngươi đúng là không đúng, ngươi có thể đánh bọn họ một trận tơi bời. Cho dù đánh bọn họ trọng thương, về tình cảm vẫn có thể tha thứ. Nhưng ngươi ngàn vạn không nên giết bọn họ. Ngươi giết bọn họ như vậy, Thiên Tụ Đường phải giải thích như thế nào với cha mẹ bọn họ? Đừng nói ngươi đã uy hiếp bọn họ, bọn họ đồng ý để ngươi sử dụng, Thiên Tụ Đường ta cũng không có loại như thế, chỉ vì một sự uy hiếp đã đánh mất nguyên tắc! Ta chắc chắn bọn họ bất luận thế nào cũng không chịu đồng ý với điều kiện của ngươi, ngươi thẹn quá hoá giận, phái con ngao giết chết bọn họ!"

Cố Tích Cửu cười lạnh một tiếng: "Nếu ta thật sự giết chết bọn họ, ta sẽ ném thi thể bọn họ ở gần nhà ở của ta cho các ngươi phát hiện?"

Một câu kia khiến cho trưởng lão nghẹn ở nơi đó. Cổ Tàn Mặc hừ một tiếng rồi nói: "Ta sớm nghe nói ngươi là người vô cùng gian xảo. Làm sao biết được chuyện này có phải do ngươi cố ý hay không? Cố ý để lại một sơ hở lớn ở đây, kiếm cớ giải vây cho mình. Lui một vạn bước mà nói, cho dù không phải do ngươi sai bảo, con ngao hung dữ kia tuyệt đối cũng không thể thoát khỏi liên quan! Có thể nó quen ăn thịt người, lén lút đi ra ngoài giết người thì sao?"

Cố Tích Cửu nói: "Điều này càng không thể xảy ra! Nếu con ngao muốn ăn thịt người, vì sao còn lưu lại hai thi thể hoàn chỉnh cho ngươi nhận mặt chỉ tên? Nếu như thật sự là do nó làm, kể cả tóc nó cũng không lưu lại cho ngươi nửa sợi!"

"Đừng nói nhảm nữa! Bất luận ngươi biện bạch thế nào, hai học sinh kia chết trong tay con ngao là điều không thể chối cãi! Cố Tích Cửu, lão phu không muốn tranh luận với ngươi thêm nữa! Cho tới bây giờ ngươi vẫn muốn trốn tránh trách nhiệm, không hề có ý hối cải. Lão phu thật sự thất vọng đối với ngươi. Người tới, tống nàng vào trong đại lao chờ thẩm vấn!"

......Edit: Lâm An, Emily.....

Tường đồng vách sắt! Đại lao này chân chính là tường đồng vách sắt.

Cố Tích Cửu bị áp vào trong một buồng sắt giống như tù nhân, có lẽ có người mật báo nàng có công phu thuấn di quỷ dị, vì thế nàng bị xích khoá trên tường.

Xích sắt được chế tạo đặc biệt, phía trên có đúc hoa văn phức tạp, nghe nói là dùng để khóa ma quỷ, có thể khiến người bị khoá mất đi năng lực hành động. Cho dù là ma quỷ, một khi bị dây xích sắt khoá lại, muốn chạy cũng chạy không được.

Xích sắt này có thể khoá ma quỷ hay không thì nàng không biết, nhưng nàng thật sự không thể cử động.

Chân tay nàng bị quấn lên xích sắt, bị khóa ở trên tường không thể vùng vẫy.

Có lẽ vì tư thế không đúng, nàng bị khoá nửa ngày, chân tay lập tức trở nên nhức mỏi giống như không thuộc về mình, không thể giãy giụa.

Nàng nhắm đôi mắt lại, cảm thấy có chút mệt mỏi.

Nàng vẫn luôn cẩn thận, không ngờ vẫn rơi vào trong cái bẫy đã được lên kế hoạch cẩn thận.

Rốt cuộc là ai đang găng bẫy ở sau lưng nàng?

Cổ Tàn Mặc?

Có lẽ không phải là hắn, mặc dù hắn có thực lực như vậy, nhưng người này nổi danh cổ hủ.

Bình luận

Truyện đang đọc