HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Sắc mặt Tô Tú Nhất biến hóa, ánh mắt nhìn lên quạt lông, đột nhiên có hào quang đang lưu chuyển.

- Sông lớn chảy tận về đông, người thiên cổ phong lưu.

Hắn khẽ quát một tiếng và vung vẩy quạt lông, trong đó có hào quang đầy trời xuấ hiện, hào quang màu xanh không ngừng tăng trưởng rất nhanh.

Đầu lâu bị cọ rửa hở trái đỡ phải và kêu gào không ngướt, trong sương mù có tiếng nổ lớn không dứt bên tai.

Ầm ầm!

Trong đó có hào quang màu xanh xuất hiện, lúc này Cổ Dương thành sáng lên, nó hình thành khe hở dài vài trăm mét, rộng hơn mười mét, trong đó kiến trúc không ngừng sụp đổ, nham thạch chấn động và không nghe được hồi âm, cũng không biết khe hở này lớn bao nhiêu.

Thiên Dịch lão nhân lạnh lùng nói:

- Tốt, quả nhiên không hổ là Tô Tú Nhất, không làm ta thất vọng.

Tô Tú Nhất lạnh lùng nói:

- Thiên Dịch, ngươi muốn nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên cũng chỉ có chút năng lực này hay sao?

Thiên Dịch lão nhân cười lạnh nói:

- Không cần phải gấp gáp, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy cái gì gọi là thực lực chân chính, hi vọng đến lúc đó ngươi còn có thể bật cười.

Trong miệng Thiên Dịch lão nhân phun ra một ngụm máu tươi, tay trái điểm vào trung tâm tinh huyết, hắn vẽ ra đồ án phức tạp.

Ông!

Lúc này hào quang vô hình xuất hiện, tinh huyết hóa thành đồ án sáng ngời, nhanh chóng bao phủ Tô Tú Nhất vào trong.

Huyết sắc phù văn xuyên qua hào quang màu xanh lại bỏ qua sự tồn của hào quang màu xanh, nó như lồng giam hư vô bao phủ Tô Tú Nhất.

- Đây là cái gì?

Thần sắc Tô Tú Nhất nao nao, trong nội tâm cả kinh không loạn.

Phiến hư không này sinh ra kết giới vặn vẹp, huyết chi phù văn vậy mà không bị không gian chi lực ảnh hưởng, lập tức hàng lâm lên người Tô Tú Nhất.

Ông ông ông!

Toàn thân Tô Tú Nhất tỏa sáng, huyết sắc phù văn không ngừng vặn vẹo sinh ra khí tức yêu dị cổ quái.

- Không tốt!

Huyết sắc phù văn tiếp xúc thân thể hắn, tuy bị ngăn cách bên ngoài cơ thể nhưng lại trói buộc huyền nguyên, làm cho Tô Tú Nhất khiếp sợ không thôi.

- Ha ha ha, Tô Tú Nhất, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.

Thiên Dịch lão nhân cười to dữ tợn, khô lâu quyền trượng bắn ra ba đầu lâu lao tới cắn xé Tô Tú Nhất.

- Hừ.

Tô Tú Nhất hừ lạnh một tiếng, tuy huyết sắc phù văn bị huyền nguyên của hắn kích phát nhưng không cách nào hạn chế hắn hành động, hai tay hắn không ngừng vận lực.

Rầm rầm rầm.

Tiếng nổ vang không ngừng sinh ra, đầu lâu màu đen không ngừng nổ tung, nó rống to thê lương và liên tiếp lui về phía sau nhưng hung hãn không sợ chết.

- Tô Tú Nhất, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu.

Thiên Dịch lão nhân tức giận nói ra, đầu lâu bị một chưởng đánh trúng.

Oanh oanh!

Bàn tay xuất hiện như ngọn núi lớn va chạm với Tô Tú Nhất, một chưởng này sinh ra khí thế ngập trời bao phủ thiên địa..

Chỉ nghe tiếng nổ lớn vang lên, Thiên Dịch lão nhân liên tục tấn công, Tô Tú Nhất liên tiếp lui về phía sau, hắn bị đánh trúng như diều đứt dây.

- Tô Tú Nhất!

Nhìn thấy tràng cảnh như thế, đám người Cát Phác Tử kinh hô thành tiếng, vô cùng khẩn trương, kể cả Kiếm lão và các cường giả thế lực lớn khẩn trương và không dám phân tâm.

Hôm nay tính mạng của bọn họ đều đặt lên người Tô Tú Nhất, hắn khẩn trương và vô cùng lo lắng.

Có thể nói Tô Tú Nhất bại thì bọn họ phải chết, Tô Tú Nhất chỉ có thắng thì bọn họ sẽ có một đường sinh cơ.

Tô Tú Nhất tại bay ngược về phía sau vài trăm mét mới dừng lại, trên người tỏa ra từng đạo hào quang sáng ngời và bị phù văn như nòng nọc bao phủ, nhưng có thể cảm giác không có bị kích thương, tâm thần mọi người thả lỏng.

- Ồ, ngươi không có việc gì?

Thiên Dịch lão nhân giật mình kêu lên một tiếng, hắn cau mày, hiển nhiên Tô Tú Nhất cường đại vượt qua hắn dự đoán.

Rầm rầm rầm!

Hắn không ngừng tiến công, từng đạo sương mù như sương khói phóng lên trời, trong khói báo động có ba đạo hào quang bao phủ chung quanh.

Đồng thời Thiên Dịch lão nhân cũng điên cuồng ra tay với Tô Tú Nhất, không ngừng gia tăng chướng ngại cho hắn.

Thiên Dịch lão nhân liên tiếp tiến công và Tô Tú Nhất không ngừng lui về phía sau, sắc mặt âm trầm bất định.

- Huyết sắc phù văn là cái gì? Có thể ảnh hưởng huyền nguyên của ta nhưng không có bị huyền nguyên ảnh hưởng, hủy không được, nếu cứ như vậy ta sẽ bị Thiên Dịch lão nhân chém giết.

Sắc mặt Tô Tú Nhất khó coi, không ngừng nghĩ biện pháp giải trừ huyết sắc phù văn.

Những huyết sắc phù văn này hạn chế bốn thành huyền nguyên của hắn, hắn không thể phát huy thực lực một cách hoàn mỹ.

- Nếu huyền nguyên không thực hiện được, vậy thì thử vũ hồn có được hay không.

Ông!

Hư ảnh Tô Tú Nhất xuất hiện trong bức họa.

Văn tự như châu ngọc, hào quang bắn ra bốn phía, giang sơn cẩm tú xinh đẹp, bức tranh xa hoa và đại thế.

Đồng thời bảy đạo tinh hoàn xuất hiện quanh bức tranh, tất cả hào quang hình thành hình ảnh xinh đẹp.

Tô Tú Nhất thúc dục ánh sáng bao phủ bức họa, lúc này vũ hồn chi lực bộc phát và nhộn nhạo như nước, huyết sắc phù văn chui vào bên trong.

Huyết sắc phù văn bị bao phủ nhưng không có gì xảy ra.

Trong nội tâm Tô Tú Nhất trầm xuống:

- Không ngờ vũ hồn chi lực cũng vô dụng với phù văn này.

- Ha ha ha.

Thiên Dịch lão nhân thấy thế cười lớn.

- Tô Tú Nhất, chiêu này của lão phu thế nào?

Oanh!

Tô Tú Nhất không ngừng lui về phía sau.

Nội tâm Kiếm lão vô cùng lo lắng nhưng không thể làm gì.

Mặc dù bọn họ có tâm hỗ trợ nhưng giao phong cấp bậc Vũ Hoàng căn bản không phải bọn họ có thể nhúng tay vào, nói không chừng bọn họ chỉ hơi đụng một ít sương mù màu đen cũng có thể thổ huyết, căn bản không có chút tác dụng gì đâu.

Trước mặt thực lực tuyệt đối bất kỳ thứ gì cũng là vô căn cứ.

- Tô Tú Nhất xem ra có chút không được.

Trong nội tâm Diệp Huyền cảm thấy vô cùng lo lắng, nhìn Tô Tú Nhất đang lo lắng suy nghĩ biện pháp phá giải huyết sắc phù văn, đôi mắt Diệp Huyền tỏa sáng và truyền âm.

- Tô Tú Nhất, phù văn huyết sắc trên người Thiên Dịch lão nhân chính là huyết chi phù văn, nó dùng linh huyết làm dẫn, hồn lực làm phụ, kết hợp hồn quyết hình thành ấn ký đặc thù, nếu như muốn bài trừ phải dùng linh huyết...

Tô Tú Nhất không rõ lai lịch huyết chi phù văn nhưng Diệp Huyền có lịch duyệt cỡ nào, hắn quá rõ nó là cái gì, hắn cũng nói biện pháp giải quyết huyết chi phù văn cho Tô Tú Nhất biết.

Nhận được Diệp Huyền truyền âm, thần sắc Tô Tú Nhất chấn động, hắn kinh ngạc nhìn Diệp Huyền, đôi mắt tỏa sáng, chỉ trong chốc lát ánh mắt kiên quyết, dựa theo phương pháp của Diệp Huyền và ngưng luyện biện pháp phá giải.

Bình luận

Truyện đang đọc