HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

- Xem các ngươi làm ra chuyện tốt, hiện tại đưa Nhân tộc tới, ba cái ngu si không có đầu óc.

Đúng lúc này, Cự Kình Vũ Đế đột nhiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm nhìn về phía xa xa.

Chỉ thấy xa xa phía chân trời, mấy cỗ khí tức kinh khủng truyền đến, từng chiếc từng chiếc phi thuyền hình thể khổng lồ xuất hiện ở trên đường chân trời, lít nha lít nhít, có tới mấy trăm chiếc.

Nhiều phi thuyền như thế lập tức xuất hiện, làm cho tứ đại Hải tộc đều sợ hết hồn.

Nhân tộc phản ứng cũng quá nhanh đi? Bọn hắn còn không tiến công a? Đối phương đã đánh tới trước mặt bọn hắn?

- Hải tộc ngu muội, nơi đây là lĩnh vực của Hắc Long cung ta, các ngươi dám xông vào phạm vi hải vực của Nhân tộc ta, muốn chết sao?

Trên phi thuyền, ánh mắt của Dạ Vũ Vũ Đế âm lạnh, ầm ầm hét lớn, khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh lùng.

Ở bên cạnh hắn, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đứng ở đầu một chiếc phi thuyền, lạnh lùng nhìn chăm chú.

Từ sau khi hủy diệt Hải tộc mười ba cung, Hắc Long cung cũng đã biết, Hải tộc rất có thể sẽ tiến hành trả thù, bởi vậy ở khu vực này, Hắc Long cung đã sớm bố trí rất nhiều trạm gác, vừa nãy đám người Mê Yêu Vũ Đế làm ra thanh thế to lớn như thế, Hắc Long cung sao có thể không biết.

- Những Hải tộc khốn kiếp này, lại tới làm chuyện gì?

Một thanh âm to lớn vang lên, Kim Lân lập tức đi tới trước đội ngũ, con ngươi màu vàng óng nhìn chằm chằm chiến sĩ Hải tộc, vẻ mặt hưng phấn.

Nó vốn là người e cho thiên hạ không loạn, hơn nữa gần đây Diệp Huyền căn bản không có để ý đến nó, để nó quả thực tẻ nhạt đến cực điểm.

Bây giờ nhìn thấy người Hải tộc, tự nhiên chiến ý dạt dào, hận không thể đại chiến một trận.

- Dĩ nhiên là người của Hắc Long cung, thực sự là quá tốt rồi.

Mà bên Hải tộc nhìn đến Hắc Long cung nhiều võ giả như thế, đầu tiên là cả kinh, nhưng chợt mỗi cái đều đại hỉ.

- Hừ, những Nhân tộc này cũng thật ngu muội, nếu những người này một lòng trốn ở trong Hắc Long cung, có Hắc Long cung hộ cung đại trận, tứ đại Hải tộc quân đoàn chúng ta muốn công phá Hắc Long cung, hầu như khó như lên trời, thế nhưng những ngu xuẩn này lại dám giết ra Hắc Long cung, đã như vậy, hãy để cho mảnh biển rộng này thành nơi chôn cất bọn họ đi.

Trên mặt Hải Mã Vũ Đế lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, chợt không chờ tam đại Hải tộc Vũ Đế khác mở miệng, đã giơ lên chiến kích trong tay thật cao.

- Các dũng sĩ Hải Mã tộc nghe lệnh, giết chết những rác rưởi Nhân tộc này, vì chiến sĩ Hải tộc mười ba cung của chúng ta chết đi báo thù.

Nó quát chói tai, cả người đã trước tiên giết ra ngoài.

Ở phía sau hắn, có tới trăm vạn chiến sĩ Hải Mã tộc điên cuồng tuôn ra, lít nha lít nhít, như châu chấu, giết về phía rất nhiều phi thuyền của Hắc Long cung, hầu như là che ngợp bầu trời.

- Thằng ngu Hải Mã Vũ Đế này, cướp công lao cũng không phải như vậy a?

Hải Đảm Tộc Bạo Đảm Vũ Đế mắt sáng lên, đối với cử động của Hải Mã Vũ Đế vô cùng xem thường, nhưng hắn cũng biết đây là một cơ hội tốt diệt sạch võ giả Nhân loại, tay phải giơ lên thật cao, lạnh lùng nói:

- Dũng sĩ Hải Đảm Tộc nghe lệnh, theo ta cùng giết địch.

- Giết!

Cường giả Hải Đảm Tộc lít nha lít nhít, dồn dập bạo lược mà ra, trong đó càng chen lẫn vô số Hải Đảm cực lớn, cả người gai nhọn, điên cuồng đánh tới.

Ở phía sau, Hải Yêu bộ tộc cùng Hải Kình tộc theo sát, Mê Yêu Vũ Đế cùng Cự Kình Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi đều lộ ra một tia trào phúng.

Nếu như võ giả Hắc Long cung thật sự dễ tiêu diệt như vậy, Hắc Long cung này cũng sẽ không ở Vô Tận Hải ngoại vi sừng sững ba vạn năm.

Bạo Đảm Vũ Đế cùng Hải Mã Vũ Đế muốn cướp công lao, bọn hắn không ngại để hai tộc tiêu hao nhiều một ít lực lượng của Hắc Long cung, bọn hắn ở phía sau đến ngư ông thủ lợi.

Trên đường chân trời, Dạ Vũ Vũ Đế lạnh lùng nhìn tướng sĩ Hải tộc che ngợp bầu trời, giống như mây đen kéo tới.

Hắn đứng ngạo nghễ không trung, thân hình bất động, ở thời điểm này, lại còn có tâm sự liếc mắt nhìn Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế bên cạnh hắn.

- Diệp đại sư, những rác rưởi Hải tộc này, liền không nhọc hai vị động thủ, Vô Tận Hải luôn là chiến trường của Hắc Long cung ta, liền để Diệp đại sư mở mang, thực lực của Hắc Long cung ta đi.

Tuy Dạ Vũ Vũ Đế trải qua Phong Giới đại trận cùng trận chiến Thiên Hải Thành, đã đối với Diệp Huyền hoàn toàn tâm phục khẩu phục, thế nhưng trong lòng khó tránh khỏi vẫn có một ít ngạo khí cường giả, muốn để cho mình ở trước mặt Diệp Huyền càng thêm ló mặt.

- Vậy thì khổ cực Dạ Vũ Vũ Đế.

Diệp Huyền cười nhạt, nếu Dạ Vũ Vũ Đế nói như vậy, hắn cũng vui vẻ thanh nhàn, hơn nữa tuy hắn từng trải qua thực lực của đám người Dạ Vũ Vũ Đế, nhưng đối với đại đa số cường giả Vũ Vương, Vũ Hoàng của Hắc Long cung, hiểu rõ cũng không nhiều, lần này vừa vặn là cơ hội hiểu biết.

- Tướng sĩ Hắc Long cung nghe ta hiệu lệnh, bảo vệ hư không phía trước, từng người tự chiến, nhớ kỹ không được xâm nhập quá sâu, để tránh khỏi gặp kẻ địch vây công, để Diệp đại sư mở mang, thực lực của võ giả Hắc Long cung chúng ta.

- Vâng!

Rất nhiều võ giả Hắc Long cung cùng kêu lên hét lớn, từng cái từng cái chiến ý sôi trào, đối mặt đại quân Hải tộc gấp mấy lần bọn họ, từng cái từng cái trên mặt dĩ nhiên không sợ hãi chút nào, cao quát một tiếng, điên cuồng giết ra ngoài.

Ầm ầm ầm!

Trong chớp mắt, võ giả Hắc Long cung cùng võ giả Hải tộc chiến cùng nhau, Huyền Nguyên ngập trời bốc lên, phía dưới vô số sóng biển phóng lên trời, che thiên cái địa.

Chiến sĩ Hải Đảm tộc cùng Hải Mã bộ tộc, khoảng cách có tới hai triệu, trong này ngoại trừ cường giả Vũ Vương trở lên, thậm chí còn có thật nhiều Vũ Tôn, Vũ Tông, hơn nữa số lượng những Hải tộc cấp thấp này, thậm chí còn chiếm phần lớn.

Ở trong Hải tộc, chiến sĩ Hải tộc cấp thấp, chỉ có thể làm con cờ thí, dùng để tiêu hao Huyền Nguyên cùng lực lượng của đối thủ, bởi vậy chiến sĩ Hải tộc xông lên phía trước nhất, trái lại là những võ giả Hải Đảm cùng Hải Mã cấp thấp.

Những chiến sĩ Hải tộc cấp thấp này, ở dưới rất nhiều võ giả Hắc Long cung liên thủ, dồn dập vẫn lạc.

Rất nhanh, dòng máu nhuộm đỏ mặt biển, các loại thi thể trôi nổi, nhìn thấy mà giật mình.

Bình luận

Truyện đang đọc