HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Hai người vẻn vẹn chỉ giằng co chốc lát, huyết quang trên Hậu Thổ Ấn đột nhiên đại thịnh, Cửu Trần rên lên một tiếng, lần thứ hai bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Từng tia ánh sáng đỏ ngòm quanh quẩn ở trên người hắn, chỉ nghe thanh âm xì xì ăn mòn truyền đến, da trên người Cửu Trần dĩ nhiên bốc lên từng tia khói xanh.

Không được, trong lòng hắn giật nảy cả mình, liền thôi thúc Huyền Nguyên, nỗ lực ngăn cản huyết quang ăn mòn, thế nhưng làm hắn ngơ ngác chính là, huyết quang này dĩ nhiên thẩm thấu đến trong Huyền Nguyên của hắn, ngay cả huyền mạch của hắn cũng bắt đầu ăn mòn.

Từng tia ánh sáng màu đỏ ngòm, ở trên mặt Cửu Trần nổi lên, trên mặt của hắn lộ ra vẻ thống khổ.

- Ha ha, không cần chống lại vô vị, ngày hôm nay chết là các ngươi.

Đoạn Thiên Lang dữ tợn cười to, toàn thân bốc lên huyết quang.

- Cửu Trần cung phụng.

Đông lão cùng Dược lão thấy thế, đều giật nảy cả mình.

Trong lòng Cửu Trần vừa giận vừa sợ, một bên áp chế ăn mòn trong cơ thể, một bên tức giận nói:

- Đông Bác Sâm, Dược Thành, Đoạn Thiên Lang này dùng đến tột cùng là đan dược gì, vì sao thực lực lại đột nhiên tăng lên nhiều như vậy? Còn có lực lượng huyết quang ăn mòn này, rốt cuộc là thứ gì?

Giờ khắc này thực lực của Đoạn Thiên Lang, so với trước lại tăng lên gần gấp đôi.

Nếu như vẻn vẹn là thực lực tăng lên, vậy còn thôi, Cửu Trần cũng chưa chắc sẽ sợ hắn, then chốt là trong cơ thể Đoạn Thiên Lang có lực lượng ăn mòn, để hắn cực kỳ đau đầu.

Nếu như không giải quyết cái này, đúng là sẽ như Đoạn Thiên Lang nói, lần này lành ít dữ nhiều chính là bọn họ.

Giờ khắc này, Đoạn Thiên Lang một người đứng ngạo nghễ phía trước, bảo vệ đám người Chu Triển Luân ở phía sau, đám người Đông lão cũng không cách nào ra tay với bọn họ, từng cái từng cái tất cả đều vây ở phía sau Cửu Trần trưởng lão.

Nghe được Cửu Trần trưởng lão nghi vấn, Đông Bác Sâm cùng Dược Thành liếc mắt nhìn nhau, chau mày, tình cờ thương lượng cái gì, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu nói:

- Cửu Trần cung phụng, chúng ta cũng không biết a.

Đông Bác Sâm thân là Luyện Hồn Sư lục phẩm đỉnh cao, nhưng hắn chưa từng nghe nói, có biện pháp gì, có thể làm cho Võ Hồn phá nát, dung hợp bản thân, tăng cao thực lực.

Mà Dược Thành đối với Đoạn Thiên Lang dùng đan dược, cũng không biết gì cả.

Không làm rõ được trạng thái trên người Đoạn Thiên Lang, không cách nào mở ra tinh lực ăn mòn, đám người Cửu Trần đều vẻ mặt khổ sở, lẽ nào đến trình độ này, không chỉ dã tràng xe cát, trái lại còn liên lụy mình hay sao?

Trong lòng mấy người đều nghiêm nghị đến cực điểm.

Tuy Đoạn Thiên Lang giống như điên cuồng, nhưng thần trí chưa mất, giờ khắc này cũng cười nhạo kêu quái dị lên:

- Chỉ bằng mấy tên phế vật các ngươi, cũng muốn nhìn ra trạng thái trên người ta, nằm mơ đi, chỉ sợ các ngươi không nghĩ tới a, hôm nay đến giết ta, cuối cùng chết lại là các ngươi, ha ha ha, yên tâm, ngày hôm nay mấy người các ngươi, một cái cũng không sống nổi, trên đường xuống Hoàng tuyền có nhiều đồng bọn như vậy, các ngươi cũng phải cảm ơn ta a.

Đoạn Thiên Lang một bên quát chói tai, một bên cất bước đi về phía trước, từng mảng từng mảng khí lưu màu đỏ ngòm, ở quanh thân hắn quanh quẩn, càng lúc càng nồng, phảng phất như hóa thành một đại dương tinh lực.

Đúng lúc này, một thanh âm cười nhạo đột nhiên vang lên.

- Chỉ là Hồn Cấm thuật thêm vào Bạo Huyết Hóa Ma Đan thất phẩm mà thôi, cần phải đắc ý như thế sao? Để mình biến thành người không người quỷ không ra quỷ, rất tự hào a!

Mọi người tất cả đều quay đầu nhìn người nói chuyện, trên khuôn mặt Đông lão cùng Dược lão nhất thời lộ ra vẻ vui mừng:

- Diệp thiếu, ngươi biết Đoạn Thiên Lang dùng cái gì?

Nhìn thấy người nói chuyện là Diệp Huyền, hai người tất cả đều vỗ đầu, Diệp thiếu ở chỗ này, bọn họ làm sao quên mất, lấy trình độ của Diệp thiếu, sao lại đối với trạng thái của Đoạn Thiên Lang không biết?

Đông lão vội vàng hỏi:

- Diệp thiếu, tinh lực này, có phương pháp gì phá giải không?

Diệp Huyền bình thản nói:

- Phương pháp phá giải, tự nhiên là có, Cửu Trần cung phụng, ta trước tiên truyền cho ngươi một bộ tâm pháp, đối với tinh lực này, có tác dụng áp chế nhất định. Còn Đoạn Thiên Lang này, không cần sợ hãi, Bạo Huyết Hóa Ma Đan, là một loại đan dược kích phát tinh lực, dung hợp Võ Hồn, quá độ đào móc tiềm lực võ giả, tác dụng phụ vô cùng lớn, mấu chốt nhất chính là, công hiệu của nó, chỉ có nửa canh giờ, sau nửa canh giờ, chúng ta không cần động thủ, Đoạn Thiên Lang này sẽ tự mình trở thành một rác rưởi, không đáng sợ.

Diệp Huyền vừa nói, một bên truyền âm cho Cửu Trần cung phụng một bộ tâm pháp.

Tuy ngữ khí của hắn bình thản, nhưng lông mày lại lặng yên trói chặt, Bạo Huyết Hóa Ma Đan, bởi vì tính đặc thù, sớm đã bị Huyền Vực liệt vào cấm dược, đan phương càng xứng là tuyệt mật, hiện nay Luyện Dược Sư trên đời có thể luyện chế, vô cùng ít ỏi, chí ít Mộng Cảnh Bình Nguyên này là tuyệt đối không thể có, vậy Bạo Huyết Hóa Ma Đan trong tay Đoạn Thiên Lang, đến tột cùng từ đâu tới?

Ở hắn trầm tư chốc lát, một bên Cửu Trần thì cấp tốc tu luyện tâm pháp mà Diệp Huyền truyền thụ, vẻn vẹn chốc lát, tinh lực vốn không ngừng lan tràn ăn mòn, liền bị áp chế lại, huyết quang trên mặt cũng dần dần biến mất.

Điều này làm cho hắn kinh hỉ, âm thầm liếc nhìn Diệp Huyền, trong lòng cực kỳ chấn động.

Đoạn Thiên Lang triển khai thủ pháp, ngay cả Dược Thành cùng Đông Bác Sâm cũng không hiểu, lại bị Diệp Huyền phá giải, cho hắn chấn động vô cùng to lớn.

- Tiểu tử này...

Sắc mặt của Đoạn Thiên Lang cũng không ngừng biến hóa, cực kỳ dữ tợn, nói thật, đối với đan dược mình dùng, chính hắn cũng không rõ lai lịch, nhưng hiệu quả chính như Diệp Huyền nói, vẻn vẹn chỉ có thể duy trì nửa canh giờ.

Hắn không hiểu, Diệp Huyền là làm sao biết được.

Trong lòng Đoạn Thiên Lang lướt qua một tia không ổn, tròng mắt thật vất vả tỉnh táo một ít, lần thứ hai đỏ đậm lên, dữ tợn nói:

- Chỉ có thể duy trì nửa canh giờ thì đã làm sao, đối phó các ngươi, nửa canh giờ đã đủ.

- Hống!

Nói xong lời này, hắn phát sinh rít gào giống như dã thú, lần thứ hai vọt lên.

Công hiệu của Bạo Huyết Hóa Ma Đan chỉ có thể duy trì nửa canh giờ, hắn nhất định phải ở trong nửa canh giờ, giải quyết đám người Cửu Trần.

Cửu Trần xì cười một tiếng:

- Nửa canh giờ giải quyết chúng ta, Đoạn Thiên Lang, ngươi cả nghĩ quá rồi?

Trong tiếng nổi giận, hai người điên cuồng chiến đấu cùng nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc