HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Trường Chu Vũ Đế híp mắt nói:

- Đã như vậy, không bằng chúng ta liên thủ?

Minh Hỏa Vũ Đế trầm mặc chốc lát, nói:

- Liên thủ có thể, thế nhưng người này trước ở trên Dịch Bảo Đại Hội đấu giá được khoáng thạch thần bí, nhất định phải cho ta, ngoài ra, lão phu còn muốn ba phần mười hết thảy bảo vật trên người người này.

- Ngươi...

Trên mặt Trường Chu Vũ Đế lộ ra vẻ giận dữ, lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ các hạ không cảm thấy khẩu vị của mình quá lớn sao?

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh nói:

- Ta cũng không cảm thấy lớn, người này vừa nãy đánh giết ba người Hỏa Quyền hộ pháp, lão phu là ở một bên xem rất rõ ràng, độ nguy hiểm của người này cực cao, bằng vào mấy người các ngươi nếu muốn giết hắn, không lại vẫn lạc hai người e là rất khó làm được, nhưng có bổn Đế, liền dễ dàng hơn nhiều.

- Thật không?

Trường Chu Vũ Đế cười lạnh một tiếng.

- Người này thực lực mạnh đến đâu, bây giờ cũng đã bị phi thuyền pháp bảo của ta nhốt ở bên trong, có thể dằn vặt ra trò gian gì.

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh nói:

- Vậy ngươi liền chờ xem.

Trong lúc mấy người trò chuyện, Diệp Huyền đã cấp tốc đi tới dưới đáy phi thuyền của Trường Chu Vũ Đế, hai tay của hắn nắn pháp quyết, từng đạo từng đạo cấm chế không ngừng bị hắn đánh vào phi thuyền, cùng cấm chế của phi thuyền cấp tốc dung hợp lại với nhau.

- Cái gì? Hắn dĩ nhiên cướp đoạt quyền khống chế phi thuyền của bổn Đế.

Trường Chu Vũ Đế thấy thế giật nảy cả mình, hắn mơ hồ cảm giác được, theo Diệp Huyền không ngừng đánh ra từng đạo từng đạo cấm chế, quyền khống chế phi thuyền của hắn dĩ nhiên đang không ngừng yếu bớt.

Sao có thể có chuyện đó? Vẻ mặt hắn khó có thể tin, năm đó hắn ở trong di tích thần bí kia được phi thuyền pháp bảo này, là tế luyện một năm, mới từ từ đạt được quyền khống chế phi thuyền, sau đó lại mỗi giờ mỗi khắc tế luyện, lúc này mới biến phi thuyền thành pháp bảo của mình.

Nhưng hôm nay Diệp Huyền vẻn vẹn ở trong chốc lát, liền lay động quyền khống chế của hắn đối với phi thuyền, nhất thời sợ đến cả người hắn bốc lên mồ hôi lạnh.

Trường Chu Vũ Đế cũng không biết, loại phi thuyền pháp bảo như hắn, dựa vào tế luyện là thủ đoạn khống chế thô thiển nhất, mà Diệp Huyền thân là cấm chế đại sư, trực tiếp từ trong phi thuyền cấm chế ra tay, tốc độ luyện hóa so với hắn tế luyện nhanh hơn đâu chỉ ngàn lần.

- Thu!

Dưới kinh nộ, Trường Chu Vũ Đế không kịp nhớ lợi dụng phi thuyền trận pháp nhốt ba người Diệp Huyền lại, nổi giận gầm lên một tiếng, nắn thủ quyết, phi thuyền cấp tốc thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành to bằng bàn tay, bị Trường Chu Vũ Đế thu vào trong không gian giới chỉ.

- Đáng tiếc.

Thấy phi thuyền bị thu hồi, hai mắt của Diệp Huyền hừng hực nhìn chằm chằm Trường Chu Vũ Đế.

Trải qua vừa nãy tế luyện, Diệp Huyền đã hiểu rõ Trường Chu Vũ Đế đối với công năng của phi thuyền này, vẻn vẹn chỉ là kích hoạt một phần nhỏ, một khi phi thuyền này bị hoàn toàn tế luyện, phát huy uy lực tuyệt đối mạnh hơn ở trong tay Trường Chu Vũ Đế không chỉ gấp mười lần.

Hơn nữa cấm chế phía trên, cũng cho Diệp Huyền một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, tuy khác biệt với hệ thống cấm chế hiện tại, nhưng cùng Phù Quang bí cảnh, Trấn Nguyên Thạch cùng với Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí cấm chế trong Cổ Ma Chi Địa, đều có một tia liên hệ yếu ớt.

Nếu như có thể hoàn toàn rõ ràng cấm chế trên phi thuyền này, Diệp Huyền tin tưởng trình độ ở phương diện cấm chế, tất nhiên sẽ có tăng lên cực lớn.

Vốn Diệp Huyền dựa vào trình độ cấm chế của bản thân mình, lại cho hắn chốc lát thời gian, liền có thể bước đầu luyện hóa phi thuyền, từ trong tay Trường Chu Vũ Đế đoạt quyền khống chế lại.

Đáng tiếc phi thuyền này bị Trường Chu Vũ Đế ngày đêm tế luyện, tuy không thể luyện hóa đến hạch tâm, nhưng cũng có liên hệ cực sâu, vừa nãy thời gian ngắn ngủi như vậy vẫn không thể nào thành công.

- Phi thuyền này cũng thật là bảo vật, đáng tiếc...

Diệp Huyền đột nhiên thở dài nói.

Huyết Kiếm Vũ Đế cười gằn nói:

- Đã như vậy, sao chúng ta không từ trong tay Trường Chu Vũ Đế này đoạt lại?

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Thời gian gần đủ rồi, dựa theo kế hoạch làm việc.

Nói xong, thân hình Diệp Huyền hóa thành một vệt sáng, cấp tốc lao vút đi.

Vèo vèo!

Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh theo sát phía sau.

- Đáng chết.

Sắc mặt đám người Trường Chu Vũ Đế tái nhợt, không có phi thuyền pháp bảo, bọn họ liền mất đi bảo vật hạn chế đám người Diệp Huyền.

Một khi để ba người Diệp Huyền đào tẩu, thiên hạ to lớn, bọn họ làm sao đi tìm đám người Diệp Huyền.

- Minh Hỏa Vũ Đế, lão phu đồng ý.

Trường Chu Vũ Đế tức giận nói.

Minh Hỏa Vũ Đế tà tà nở nụ cười:

- Lựa chọn sáng suốt.

Vù!

Thân hình của hắn cấp tốc hòa vào hư không, biến mất không còn tăm hơi, mà Trường Chu Vũ Đế tứ đại Vũ Đế, cũng truy sát về phía ba người Diệp Huyền.

- Mạnh Tân Thành, ngươi lập tức đi thông báo Cừu hội phó.

Trước lúc ly khai, Trường Chu Vũ Đế càng truyền âm cho Mạnh Tân Thành phía dưới.

Trong lòng của Trác Nhất Phàm cả kinh nói:

- Chu Phàm, ngươi làm cái gì vậy? Bây giờ năm người chúng ta liên thủ, chẳng lẽ còn giết không được Diệp Huyền kia, không cần thông báo Cừu hội phó?

Trường Chu Vũ Đế hừ lạnh nói:

- Trác Nhất Phàm, vào lúc này ngươi còn muốn ẩn giấu sao? ba người Hỏa Quyền Vũ Đế ở dưới ngươi dẫn dắt vẫn lạc, mặc kệ chúng ta có thể đánh giết Diệp Huyền hay không, chuyện này đều phải thông báo cho Cừu hội phó, bằng không chờ Cừu hội phó biết được tin tức, ngươi để lão phu làm sao bàn giao?

- Ngươi...

Sắc mặt của Trác Nhất Phàm tái xanh, Trường Chu Vũ Đế rõ ràng là đẩy tất cả tội lỗi lên đầu hắn.

Phách Thương Vũ Đế ở một bên cũng lạnh lùng nói:

- Trác Nhất Phàm, ngươi đừng quên, ba người chúng ta đều chỉ là quản sự Phó hội trưởng, mà Cừu hội phó mới là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng chân chính, muốn không bị Cừu hội phó trách phạt, liền bắt được Diệp Huyền này, chỉ có như vậy, mới có thể làm cho Cừu hội phó đối với chúng ta có thêm tín nhiệm.

Trong trò chuyện, bốn đạo lưu quang đuổi về phía ba người Diệp Huyền, tốc độ nhanh chóng, trong nháy mắt liền biến mất ở chân trời.

Hỗn Loạn Chi Thành.

Theo đám người Trường Chu Vũ Đế truy sát ba người Diệp Huyền biến mất ở phía chân trời, vô số tiếng nghị luận, tựa như bão táp sấm sét, không ngừng vang dội.

Ngày hôm nay, nhất định là một ngày dân chúng ở Hỗn Loạn Chi Thành khó có thể quên, ba người Diệp Huyền cùng Đấu Vũ Hội giao chiến, cho bọn hắn chấn động cực kỳ mãnh liệt.

Bình luận

Truyện đang đọc